Đường Long mở mắt ra lần nữa thì phát hiện mình đã trở về, bằng chứng là Liễu Nhị Long đang an tường nằm trong lòng cậu.
- Tà Hổ ra đi, anh biết em ở gần đây trốn nhìn bọn ta.
- Quả nhiên là không thoát được cảm nhận của anh. Anh cảm nhận xung quanh vẫn bá như ngày nào.(Tà Hổ)
Trước mặt cậu bụi cỏ lây động vài cái rồi một đầu tiểu hổ xuất hiện trước mặt cậu.
- Đã lâu không gặp lão bà.
- Ừ cũng đã mấy năm rồi. Ngươi không biết là mấy năm sau đó mà ngươi rời đi có nhiều người để ý tới dunh mạo của nàng nhưng đều bị nàng cự tuyệt đấy.(Tà Hổ)
- Cũng có vài người có động tác quá khích nhưng đều bị ta cho thành phân bón hết rồi.(Tà Hổ)
- Cảm ơn nhiều lão bà.
- Thế làn này ngươi định gọi ra nàng sao rồi nói về thân thế của Tiểu Vũ.(Tà Hổ)
- Ừ đó là đương nhiên rồi. Ta đã nói là khi trở về sẽ cùng nàng với vài người khác đoàn tụ rồi.
Đường Long ôn nhu vuốt ve lấy mái tóc của Liễu Nhị Long.
- Dậy đi mèo lười anh có chính sự cần đi làm.
- Ưm để em ngủ thêm chút nữa đi.(Liễu Nhị Long)
Liễu Nhị Long lâu rồi không cảm nhận được hơi thở nam tính của Đường Long nên chả muốn động thân thể của mình chút nào, Đường Long mỉm cười lấy giơ tay hướng về mông nàng vỗ một cái.
Bốp
- Á.(Liễu Nhị Long)
Liễu Nhị Long bờ mông bì tập kích thì nhịn không được la lên, nàng dùng ánh mắt u oán nhìn cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hau-cung-nhi-thu-nguyen-cua-ta/344178/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.