Nghe tiếng kinh hô của Ninh Vinh Vinh, đám người Đường Tam quay lại nhìn nàng và Đường Long thì họ thấy Ninh Vinh Vinh đang dùng tay nắm lấy tai của Đường Long, Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh thấy vậy nhíu mày đi lên phía trước sắn tay áo lên dự định hỏi han ân cần Ninh Vinh Vinh.
- Đã lâu không gặp.Cô bé mít ước.
- Hừ ta không phải là cô bé mít ước.Với lại cũng đã ba năm,ta tìm ngươi nhưng không thấy bất kì vết tích nào cả.Mấy năm nay ngươi đi đâu.(Ninh Vinh Vinh)
- À ta thường xuyên di chuyển không cố định và thường xuyên trong rừng rậm giao chiến với Hồn thú.
- Vậy sao?(Ninh Vinh Vinh)
Thấy Vinh Vinh không tin nên là cậu liền thả nhẹ ra hồn lực của mình và điều đó khiến cho Ninh Vinh Vinh chấn kinh.
- Tam ca sao không giới thiệu một chút về nàng đi.
- À nàng là một người mà trong lúc ta du lịch thấy bị thương nên là cứu chữa sao đó cứ như vậy bám theo ta.(Đường Tam)
- Ui da, đau đau Liệt Vũ muội nhẹ tay một chút.(Đường Tam)
- Ai nói là bám theo hả.Nhân gia chỉ đi theo xem thử đệ đệ của ngươi mà ngươi lúc nào cũng khen không dứt miệng và xem có lăn nhăng hay không.(Liệt Vũ)
- Vâng vâng.(Đường Tam)
Sau đó Đường Long và Đường Tam lần lượt giới thiệu mọi người cho họ quen biết lẫn nhau.Đang nói chuyện vui vẻ thì bên kia ồn ào khiến họ chú ý tới.
- Có lầm hay không, đây mà được gọi là hồn sư học viện, được xưng là học viện khi tốt nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hau-cung-nhi-thu-nguyen-cua-ta/344161/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.