Chương trước
Chương sau
Liên quân lớp năm nhất – năm hai đấu với lớp năm ba trực tiếp thắng được hai trận liên tiếp.

- Thiên phú của bọn nhỏ khóa này thực sự là cao siêu, hai học viên có Song Sinh Võ Hồn, mỗi người có đặc điểm riêng, tương lai đều có tiềm năng vô hạn. Bất quá, sau ta không thấy Đường Vũ Lân với Đường Long ra sân?(Nhã Ly)

- Vũ Lân hẵn là tham gia đoàn chiến, về phần Đường Long thì bắt cặp với Cổ Nguyệt Na ra sân ở trận đấu đôi.(Trọc Thế)

- Vậy trận đấu đơn cuối cùng, liên quân lớp năm nhất – năm hai sẽ phái ai ra sân?(Nhã Ly)

- Là Diệp Tinh Lan vốn từ Nội viện đi ra ngoài.(Trọc Thế)

- Là nha đầu này sao? Vừa vặn để ta nhìn xem, con bé hiện tại đã đạt đến trình độ gì rồi?(Nhã Ly)

Tống Lâm không ngờ tới dù cách biệt 5 tuổi nhưng liên minh năm nhất – năm hai vẫn chiến thắng được hai trận.

- Mặc Giác.(Tống Lâm)

- Em hiểu rồi! Tống lão sư, ngài yên tâm, trận thứ ba, tất thắng!(Mặc Giác)

- Không chỉ phải thắng chỉ mỗi trận này, mà mỗi một trận đấu tiếp theo, chúng ta đều không thể sai sót. Đã đến lúc phải bảo vệ vinh quang của lớp năm ba rồi.(Tống Lâm)

Mặc Giác không hề nhảy lên đài thi đấu mà lại thong thả từng bước một, bước lên bậc thang đi tới. Khi Mặc Giác đăng tràng thì dưới đài học viên các lớp nhất thời vang lên một loạt tiếng xôn xao.

Diệp Tinh Lan cũng đồng dạng là từng bước một tiến lên đài thi đấu. Nàng rất trầm mặc, trước khi lên đài cũng không hề giao lưu một chút gì với các bạn cả nhưng bắt đầu từ khi nàng từng bước một tiến lên đài thi đấu, cả người của nàng liền đã bắt đầu phát sinh biến hóa.

Sau khi Thái Nguyệt Nhi hô bắt đầu, Diệp Tinh Lan và Mặc Giác không có lao về phía trước phát động công kích.

Xung quanh cơ thể Mặc Giác, một màn đen tối tăm dần dần bao phủ. Nàng chậm rãi tiến lên, mỗi một bước bước ra, màn đen xung quanh cơ thể rõ ràng sẽ đậm thêm mấy phần. Từng vòng Hồn Hoàn tùy theo đó từ dưới chân nàng bay lên. 5 Tử Hồn Hoàn xuất hiện kết hợp với bản than là Nhất Tự Đấu Khải khiến cho nàng thành Chuẩn Học viên Nội Viện.

Từng mảng lông chim màu đen xuất hiện từ trong mái tóc dài của nàng, rồi từ tóc lan tới trước người. Khí tức trên người nàng cũng thuận theo đó trở nên càng lúc càng mãnh liệt hơn.

- Võ Hồn – Hắc Thiên Nga?

Diệp Tinh Lan dừng bước lại. Ánh mắt của nàng kiên định, cũng không hề bởi vì đối thủ của mình là một vị Nhất Tự Đấu Khải Sư mà khiến cho chiến ý của bản thân bị ảnh hưởng. Nàng không hề phóng thích Hồn Hoàn, cứ như vậy đứng ở nơi đó, khí tức toàn thân không ngừng thăng hoa, tạo nên một áp lực cực lớn.

Mặc Giác giơ tay phải lên, ánh sáng của Đệ Nhất Hồn Hoàn trên người lóe lên, tay phải của nàng hướng về Diệp Tinh Lan, điểm một điểm vào hư không. Nhất thời, tình cảnh quái quỷ xuất hiện, một bộ xương màu đen khổng lồ từ hư không xuất hiện, bay thẳng về phía Diệp Tinh Lan.

- Đệ Nhất Hồn Kỹ – Suy Yếu Nguyền Rủa.(Mặc Giác)

Diệp Tinh Lan rốt cuộc cũng động khi Mặc Giác phát động công kích, toàn thân bắn ra ánh sáng xán lạn, một đạo kiếm ý trong nháy mắt từ trên người nàng bắn ra. Kiếm Ý mãnh liệt kia khiến cho lồng phòng hộ chung quanh Luận Bàn Lôi đều khẽ rung động. Kiếm khí lẫm liệt theo Diệp Tinh Lan di động mà lao thẳng về phía Mặc Giác.

Bộ xương đen ở trên không trung chậm rãi rơi xuống khi Diệp Tinh Lan rời hỏi vị trí, đáy mắt của Mặc Giác lóe lên vẻ kinh ngạc. Nàng thừa sức biết muốn đối kháng lại Hồn Kỹ của bản than bắt buộc phải có Tinh Thần hệ Hồn Kỹ.

Mặc Giác nào biết được Diệp Tinh Lan sở hữu Võ Hồn – Tinh Thần Kiếm là thuộc về Tinh Thần hệ Võ Hồn một trong nên Đệ Nhất Hồn Kỹ không ảnh hưởng tới Diệp Tinh Lan.

Mặc Giác phun tay lên, hai khối quang cầu đen kịt như mực trong nháy mắt hợp lại ở trước người nàng. Cùng lúc đó, ở sau lưng nàng, một đôi cánh màu đen mở ra. Nàng dùng sức vỗ một cái, cả người nàng trôi nổi bay lên. Trong chớp mắt khi hai quả hắc quang cầu dung hợp lại, một chiếc đầu lâu màu xanh thẫm xuất hiện. Tiếp theo, đầu lâu xanh thẫm kia liền hướng về Diệp Tinh Lan, phun ra một ngọn lửa màu xanh lục.

- Đệ Nhị Hồn Kỹ - Ám Hắc Ma Diễm.(Mặc Giác)

Hồn Kỹ mà Mặc Giác thả ra sẽ thiêu đốt than thể và linh hồn là một Hồn Kỹ công kích cả thể chất lẫn tinh thần.

Diệp Tinh Lan không có quan tâm ngoại giới phát sinh hết thảy, trong mắt nàng chỉ có Kiếm, người tinh tế sẽ phát hiện ra con ngươi của nàng phảng phất như đã dựng thẳng lên nhưng đây không phải là con ngươi mà là hình chiếu của Tinh Thần Kiếm.

- Ân? Nàng đây là sắp lĩnh ngộ được Nhân Kiếm Hợp Nhất?

Đường Long bản thân là Kiếm Thánh nên đối với Kiếm thuật lĩnh ngộ mạnh vô cùng, bản thân sớm đã đạt tới Nhân Kiếm Hợp Nhất cảnh giới. Đường Long không tiết bị Thái Nguyệt Nhi phát hiện, cường đại Tinh Thần Lực tràn vào Luận Bàn Lôi truyền thụ cho Diệp Tinh Lan về Nhân Kiếm Hợp Nhất.

- Ân?(Thái Nguyệt Nhi)

Thái Nguyệt Nhi cảm thụ Tinh Thần Lực ba động mãnh liệt phát ra từ phía Đường Long, ánh mắt của nàng nhìn về phía Đường Long, nàng đã nhiều lần nhân nhượng nhưng không thể nhắm mắt làm lơ trước động thái của Đường Long. Tinh Thần Lực từ trên người nàng lặng yên bộc phát hướng thẳng Đường Long ép tới.

Cổ Nguyệt Na: Đường Long, lão thái thái kia động thủ.

Đường Long: Ừ, ta biết rồi. Ta sẽ để nàng biết sự lợi hại của ta cũng như báo mối thù lần trước mà nàng gây khó dễ.

Trước hết phát hiện Tinh Thần Lực của Thái Nguyệt Nhi tiếp cận là Cổ Nguyệt Na, dù sao tại chỗ thì Tinh Thần Lực cường hãn trong các Hồn Sư trẻ tuổi chỉ có nàng cùng Đường Long.

Đường Long trên người bạo phát càng cường đại Tinh Thần Lực cùng với Thái Nguyệt Nhi thả ra Tinh Thần Lực đụng vào nhau, giây lát bầu không khí nhất thời có gió nổi lên. Đường Long cảm ứng được Thái Nguyệt Nhi thả ra Tinh Thần Lực tính ngăn cản mình can thiệp vào trận đấu mà không có hướng về phía mình.

Đường Long: Thái lão, có đến mà không có về thật là không tiện.

Đường Long đôi mắt lóe lên tia sáng, Tinh Thần Lực kèm theo Haoshoku Haki ép ngược về Thái Nguyệt Nhi, Thái Nguyệt Nhi chỉ thấy cường đại trùng kích Tinh Thần Hải làm nàng thân hình bất giác lùi về sau, đáy mắt Thái Nguyệt Nhi lóe lên sự kinh hãi.

Trên Luận Bàn Lôi, đầu lâu màu xanh sẫm lại trong nháy mắt nổ nát, vô số Ám Hắc Ma Diễm bay tán loạn tứ phía sau đó lại tiếp tục tụ lại, lao thẳng về phía Diệp Tinh Lan nhưng quỷ dị là Ám Hắc Ma Diễm cường thịnh, chỉ cần đến trước người của Diệp Tinh Lan cách vài mét sẽ tự mình tách ra. Từng đạo ánh kiếm óng ánh đan dệt trên không trung, hóa thành một tấm lưới lớn, bao phủ lấy Mặc Giác. Chỗ nó đi qua, tất cả hắc ám dồn dập bị chém vụn.

Mặc Giác có thể phi hành ở tốc độ cao để né tránh nhưng nàng rất rõ rang làm như thế thì quyền chủ động sẽ hoàn toàn mất đi.

‘Đây là niên muội năm nhất thôi đấy’ Mặc Giác nghĩ trong long

Một ánh hào quang lóe lên từ nơi đáy mắt nàng. Hai cánh sau lưng bỗng nhiên mở ra, lại dùng lực đập thẳng xuống. Đệ Tam Hồn Hoàn trên người sáng lên, một vòng quang luân màu xanh sẫm từ nơi hai cánh đập động, giáng thẳng xuống từ trên trời. Những chỗ đi qua, Tinh Thần Võng bị ảnh hưởng, biến thành màu xanh sẫm sau đó, cứ như vậy bị hòa tan giữa không trung, mãi đến tận khi biến mất hoàn toàn.

- Hử, Hồn Kỹ đưa Thuộc tính của bản thân gần tiếp cận tới Cực Hạn Thuộc Tính sao? Có điều, muốn đối phó với Tinh Lan còn thiếu rất nhiều.

Diệp Tinh Lan đối mặt với Hắc Ám Xâm Thực không hề lùi bước, Tinh Thần Kiếm chiếu thẳng không trung bổ tới, một đạo kiếm quang phóng thẳng tận trời. Trong chớp mắt khi vầng sáng của Hắc Ám Xâm Thực và kiếm quang kia đụng vào nhau, kiếm quang bắt đầu tỏa hào quang rực rỡ, nhưng Kiếm ý sắc bén lại xuyên thấu mà qua, mạnh mẽ đem vầng sáng của Hắc Ám Xâm Thực chém ra một lỗ hổng. Cùng với lúc vầng sáng nọ bị chém, Diệp Tinh Lan cũng đã từ trong chỗ hổng kia phóng người lên, lao thẳng vào Mặc Giác còn đang ở giữa không trung.

Ánh mắt Mặc Giác lóe lên tia giận dữ, bị niên muội bức bách làm trong lòng nàng kiêu ngạo bị chạm vào. Mặc Giác đương nhiên có thể phóng thích Nhất Tự Đấu Khải của bản thân nhưng bản thân là Hồn Vương nếu như trước tiên dùng ra Đấu Khải, chẳng phải là mang ý nghĩa một người có tu vi ngũ hoàn, tự nhận không bằng một đối thủ mới chỉ đạt tới tu vi tứ hoàn.

- Ha hả, lòng háo thắng trổi dậy? Nếu nàng vận dụng tới Đấu Khải của bản thân có lẽ thắng được Diệp Tinh Lan nhưng nội tâm kiêu ngạo làm cho nàng không có triệu hoán Đấu Khải.

Đường Long ở bên ngoài Luận Bàn Lôi thấy Mặc Giác bị Diệp Tinh Lan bức bách vẫn không chịu vận dụng Đấu Khải chỉ lắc đầu lẩm bẩm.

- Sư tử vồ thỏ cũng dung toàn lực. Đạo lý như vậy, nàng vẫn hiểu nhưng lòng tự trọng quá nặng.(Cổ Nguyệt Na)

- Có đôi khi, lòng tự trọng quá nặng dẫn tới vài người có quyết định sai lầm.

Luận Bàn Lôi

Mặc Giác trong tay xuất hiện thêm một thanh trường mâu khi Đệ Tứ Hồn Hoàn sáng lấp lánh. Trường mâu cũng có màu xanh sẫm, ở dưới đáy của lưỡi mâu có 3 chiếc đầu lâu. Trường mâu ở trong tay Mặc Giác chuyển động liền có từng vòng quang luân từ trên cao hạ xuống mang theo tam sắc phân biệt Xám – Lục – Đỏ, ba nhan sắc khác nhau đại biểu cho một loại Nguyền Rủa Suy Yếu – Sợ Hãi – Thống Khổ.

Diện tích che phủ của ba quang luân cực lớn, Diệp Tinh Lan không tài nào né tránh được, thân hình đang lao vào không trung bị bao phủ nhất thời khí tức toàn thân cũng giống như tùy theo đó mà bị áp chế, thân hình lao lên không trung cấp tốc trụy lạc, ba loại debuff Suy Yếu – Sợ Hãi – Thống Khổ nhanh chóng thẩm thấu vào bên trong cơ thể nàng.

Mặc Giác thấy Diệp Tinh Lan dính phải debuff Suy Yếu – Sợ Hãi – Thống Khổ coi như thở phào nhẹ nhõm, công kích của Diệp Tinh Lan phát ra quá mãnh liệt, Kiếm Ý sắc bén làm nàng nội tâm khiếp sợ. Trường mâu chỉ xéo vào Diệp Tinh Lan, vô số hào quang màu xanh sẫm nhanh chóng ngưng tụ vào bên trong trường mâu, nơi lưỡi mâu, có từng luồng ánh sáng phun ra nuốt vào, một đạo xạ tuyến màu xanh lục nhanh như điện bắn thẳng đến Diệp Tinh Lan.

Thời điểm Diệp Tinh Lan rơi xuống đất liền ngẩng đầu lên, đôi mắt như thể ngôi sao tỏa sáng khắp Luận Bàn Lôi. Tinh Thần Kiếm trong tay có ánh sao rực rỡ.

- AAAA.(Diệp Tinh Lan)

Kiếm Ý lần thứ hai trên người Diệp Tinh Lan bộc phát hòa vào điểm ánh sao mà thăng hoa, ánh sáng nguyền rủa trên người vậy mà lại từng tấc từng tấc tan vỡ. Lớp nguyền rủa ba tầng kia cứ như vậy mà tan rã.

- Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp, khá lắm.(Trọc Thế)

Tinh Thần Kiếm chĩa lên trên, một đạo kiếm quang ngang trời xuất thế, luồng kiếm quang kia vậy mà lại ngưng trệ ở giữa không trung, ngưng tụ không tan, phong mang màu xanh thẫm đang hạ xuống tiếp xúc cùng với kiếm quang, cả hai đều cấp tốc tán loạn.

Diệp Tinh Lan ngẩng đầu nhìn Mặc Giác ở trên không trung đang làm vẻ mặt kinh ngạc.

- Đệ Tam Hồn Kỹ – Kiếm Tinh Lạc.(Diệp Tinh Lan)

Cả người Diệp Tinh Lan biến thành một quang ảnh hoàng kim xán lạn, thân người cứ như vậy hóa thành một đoàn ánh sao.

- Cuối cùng, Tinh Lan cũng lĩnh ngộ được.

Mặc Giác lông mày cau lại, nàng cầm trong tay Nguyền Rủa Chi Mâu, thân thể cao tốc xoay tròn, trên một đôi cánh chim màu đen, từng mảng lông thiên nga bay ra, lãng đãng trên không trung. Từng mảng cánh chim cuộn lại trên không trung, cấp tốc hóa thành một dòng nước xoáy, xoay chung quanh thân thể của nàng.

- Đệ Ngũ Hồn Kỹ – Thiên Nga Chi Vũ.(Mặc Giác)

Ánh sao trên không trung đột nhiên hạ xuống, tốc độ so với lúc trước nhanh hơn mấy lần, khác nào những ngôi sao băng, lại lần nữa lao thẳng về phía Mặc Giác.

Hắc vũ cùng ánh sao đụng vào nhau, hắc vũ cấp tốc tán loạn nhưng cũng đã chặn lại được Kiếm Tinh Lạc giáng xuống. Từng đạo Kiếm Khí sắc bén đem hắc vũ chém nát, lông chim màu đen khuếch tán, hóa thành một luồng khí lưu màu xanh thẫm trên không trung, bao phủ lấy Diệp Tinh Lan, Hắc Ám xâm thực Quang Minh, ánh sáng của Kiếm Tinh Lạc bắt đầu dần dần trở nên lờ mờ, Thiên Nga Chi Vũ bao phủ dần lên phía trên, rốt cục một lần nữa đoạt lại quyền chủ động.

Diệp Tinh Lan trên người Đệ Tứ Hồn Hoàn sáng lên, nàng mượn thế công của Thiên Nga Chi Vũ lần nữa thăng không cùng với thân hình xoay tròn, Thiên Nga Chi Vũ bị Diệp Tinh Lan dùng cường đại Kiếm Khí bức ở bên ngoài thân thể. Quang Minh áp chế Hắc Ám cấp tốc lụi tàn, cơn mưa ánh sáng bao trùm lấy thân thể của Mặc Giác.

Mặc Giác khẽ cắn rang, nàng dù trong lòng kiêu ngạo thì buộc nàng vẫn dùng tới Đấu Khải để áp đảo Diệp Tinh Lan.

Keng

Con ngươi Mặc Giác đột nhiên trợn to, tay phải vung lên một cái, một đoàn hào quang màu xanh sẫm bắn ra. Hai khối giáp ngực màu xanh sẫm nhanh chóng từ trong ánh hào quang kia lan rộng sang hai bên, bao trùm lấy bộ ngực đầy đặn của Mặc Giác. Tiếp đó, hai tay nàng không ngừng vung vẩy, từng khối Đấu Khải màu xanh sẫm lần lượt từ bên trong không gian trữ vật bay ra, nhanh chóng hợp vào làm một với thân thể của nàng.

Mặc Giác vận dụng tới Nhất Tự Đấu Khải của bản thân, Thiên Nga Chi Vũ trở nên mạnh mẽ, từng mảng lông chim kia bắt đầu tỏa ra quang diễm xanh thẫm thiêu đốt bầu không khí, rốt cục đã chặn lại được thế công của Kiếm Tinh Vũ.

- Đấu Khải của ta gọi là Thiên.(Mặc Giác)

Vầng sáng màu xanh sẫm tỏa ra, Mặc Giác trôi nổi ở giữa không trung, cứ như thể đã biến thành người khác. Ánh sáng trên toàn bộ Luận Bàn Lôi đều đã trở nên lờ mờ. Kiếm Tinh Vũ dần dần tan đi, Thiên Nga Chi Vũ vòng lại, như muốn nuốt chửng lấy Diệp Tinh Lan. Ánh sáng xung quanh cơ thể Diệp Tinh Lan dần dần mờ đi, lộ ra bản thể của nàng. Vẻ mặt của nàng vẫn lãnh đạm như trước, nhưng ở trong vẻ lãnh đạm này, sâu xa nơi đáy mắt, có một sự điên cuồng ở bên trong.

- Ngũ hoàn Hồn Vương thì đã thế nào? Nhất Tự Đấu Khải Sư thì lại làm sao? Coi như là thua, cũng phải làm cho ngươi cảm thụ được sức mạnh của ta.(Diệp Tinh Lan)

Tay phải nắm chặt Tinh Thần Kiếm đột nhiên thoáng rung động, một ngôi sao óng ánh sáng lên trên mu bàn tay phải của nàng. Kiếm Tinh Vũ đã sắp tan vỡ đột nhiên được tăng cường thêm mấy phần, một khối giáp tay trắng noãn mang theo những ánh sao rực rỡ chậm rãi từ mu bàn tay nàng hiện ra, đồng thời dần dần lan rộng lên trên, bao trùm lấy phần cẳng tay. Nơi khuỷu tay, lại là một điểm ánh sao sáng lên, lại một khối Đấu Khải trắng noãn hiện lên, vô số ánh sao hội tụ, bảo vệ phần cánh tay, sau đó là vai phải. Tinh mang một lần nữa lan tràn lên phía trên. Lần này, nơi ánh sao xuất hiện chính là mu bàn tay trái.

Diệp Tinh Lan cũng dùng tới Đấu Khải dù chỉ mới có 3 khối nhưng làm cho khí thế trên người tăng vọt.

- Ba khối Đấu Khải? Năm học thứ hai của lớp năm nhất đã có ba khối Đấu Khải? Hơn nữa, Đấu Khải của con bé lại còn là…Dung Đoán Hữu Linh Hợp Kim.(Phong Vô Vũ)

- Người trẻ tuổi bây giờ, thật là ghê gớm.(Trọc Thế)

Kiếm Tinh Vũ ở dưới sự tăng cường của Đấu Khải đã trở nên càng thêm mãnh liệt, đối chọi gay gắt với Thiên Nga Chi Vũ nhưng chỉ gằng co ngắn ngủi liền bị ăn mòn. Đúng lúc, trên người Diệp Tinh Lan phát sinh biến đổi.

- Đệ Nhất Hồn Kỹ – Kiếm Thần Tinh.(Diệp Tinh Lan)

- Đệ Nhị Hồn Kỹ – Kiếm Tinh Hàn.(Diệp Tinh Lan)

Kim quang đã dần dần yếu bớt một lần nữa trở nên mãnh liệt, hết thảy Kiếm Tinh Vũ đột nhiên thu lại. Giữa bầu trời, thân ảnh Diệp Tinh Lan từ từ biến mất, chỉ còn dư lại một thanh Tinh Thần Kiếm bản phóng to lăng không ở đó. Diệp Tinh Lan lấy Kiếm Tinh Vũ làm trụ cột dung hợp thêm Kiếm Thần Tinh cùng Kiếm Tinh Hàn.

Tất cả Thiên Nga Chi Vũ bay lên va vào Tinh Thần Kiếm mà Diệp Tinh Lan huyễn hóa thành, dưới sự tăng phúc của Nhất Tự Đấu Khải, Thiên Nga Chi Vũ cường thế đã khống chế toàn trường. Vừa lúc đó, Tinh Thần Kiếm cực lớn đột nhiên ngân vang trên không trung, sau đó mãnh liệt từ trên trời giáng xuống, phá vỡ từng tầng Thiên Nga Chi Vũ một, tiến thẳng về phía Mặc Giác.

Cự Kiếm mang theo sự dứt khoát, mang theo khí thế thảm liệt trước giờ chưa từng có. Từ trong đông đảo Thiên Nga Chi Vũ, rẽ sóng đi về phía trước. phá vỡ tầng tầng cách trở, ngang nhiên hạ xuống. Mặc Giác cũng đã bị dọa cho nhảy dựng. Dưới tình huống thực lực chênh lệch xa nhau như thế, đối thủ lại có thể vẫn như trước phát động công kích hướng về bản thể của mình.

Một điểm tinh quang nơi mũi kiếm càng ngày càng gần. Mặc dù dưới sự ngăn cản không ngừng của Thiên Nga Chi Vũ, kiếm quang kia tựa hồ rất khó đi vào trước mặt mình nhưng Mặc Giác vẫn không hề chủ quan. Hai cánh sau lưng khẽ vỗ, kéo giãn khoảng cách cùng với Tinh Thần Kiếm.

Kiếm quang của Tinh Thần Kiếm dần dần ảm đạm, dần dần trở nên chậm chạp trong Thiên Nga Chi Vũ. Tuy rằng nó vẫn như trước kiên trì, gắng gượng tiến về phía trước, thế nhưng, rõ ràng đã không cách nào tiếp tục duy trì.

- Dương Đông Kích Tây.

Đường Long là người ngoài cuộc cộng thêm Tinh Thần Lực cực cao, liếc mắt đã nhìn ra bàn tính của Diệp Tinh Lan.

Giây phút Mặc Giác tưởng rằng phần thắng đã nắm chặt trong lòng bàn tay, dị biến đột nhiên phát sinh. Một điểm tinh quang trong chớp mắt phóng lớn lên, xuyên thấu trùng trùng điệp điệp cách trở. Điểm tinh quang kia cũng không phải là xông ra từ trong Thiên Nga Chi Vũ mà là đột ngột xuất hiện giữa không trung, huyễn hóa ra quỹ tích duyên dáng, chui qua khe hở của từng mảnh Thiên Nga Chi Vũ vừa mới buông lỏng.

Thời điểm Mặc Giác kịp phản ứng thì thân hình Diệp Tinh Lan đã ở trước mặt. Nơi xa, Tinh Thần Kiếm đã biến mất, một Tinh Thần Kiếm mới lại xuất hiện ở trước mặt Mặc Giác. Nhất kiếm chém xuống bổ thẳng vào giáp vai của Mặc Giác.

Nhất Tự Đấu Khải trên người Mặc Giác tỏa sáng điên cuồng triệt tiêu công kích của Tinh Thần Kiếm nhưng Tinh Thần Kiếm sắc bén kết hợp với 3 khối Đấu Khải tăng phúc, Tinh Thần Kiếm dù bị giáo vai cản lại nhưng Kiếm Ý bén nhọn chui vào trong cơ thể Mặc Giác khiến nàng rên lên đau đớn. Diệp Tinh Lan không hề cho nàng cơ hội kịp phản ứng, thân hình lóe lên, đã đến phía sau nàng. Tinh Thần Kiếm trong tay bỗng nhiên bạo phát.

- Đệ Nhị Hồn Kỹ – Kiếm Tinh Hàn.(Diệp Tinh Lan)

Tinh Thần Kiếm hóa thành vô số kiếm võng nở rộ đem Mặc Giác cuốn vào bên trong, hào quang Đấu Khải trên người Mặc Giác điên cuồng lập lòe, trong miệng nàng thậm chí liên tiếp có tiếng thét vang lên, thế nhưng hào quang bên trên Kiếm Thần Võng lại vẫn như vậy, cường hãn xâm nhập vào bên trong.

Mặc Giác muốn phóng thích hồn kỹ, vô số Kiếm ý sắc biến liền từ bốn phương tám hướng xâm nhập vào trong cơ thể, cứ như vậy đơn giản cắt đứt việc triển khai Hồn Kỹ của nàng.

- Đệ Tam Hồn Kỹ – Kiếm Tinh Lạc.(Diệp Tinh Lan)

Một chùm ánh sáng vàng rực rỡ phóng lên trời, qua trong giây lát đã bay vọt thẳng tới đỉnh của Luận Bàn Lôi, hung hăng đập vào bên trên vòng phòng hộ.

Uỳnh

Bên trong tiếng kêu rên, hào quang dần dần thu lại, lộ ra hai người trước đó còn đang chiến đấu với nhau. Diệp Tinh Lan ở trên, Mặc Giác ở dưới. Hai đầu gối của Diệp Tinh Lan nện thẳng lên trên bụng của Mặc Giác, hai tay siết chặt Tinh Thần Kiếm. Tinh Thần Kiếm từ đâm xuyên qua kẽ hở lớp giáp vai và áo giáp của Mặc Giác, cứ như vậy mà lún sâu vào.

Thái Nguyệt Nhi nhanh chóng đi tới trước mặt hai người. Bên trên Luận Bàn Lôi, nhiều hơn một thân ảnh khác, chính là Thánh Linh Đấu La – Nhã Ly. Hai vị Phong Hào Đấu La đều đi tới trước mặt hai thiếu nữ ở chính giữa sân thi đấu.

Mặc Giác dù thanh tỉnh nhưng đôi mắt hiện đầy sự sợ hãi, Diệp Tinh Lan nhắm chặt hai con ngươi nhưng trên người nàng Kiếm ý vẫn cứ điên cuồng.

Nhã Ly quan sát Diệp Tinh Lan vì tiêu hao quá độ Hồn Lực nên ngất đi, Thánh Quang nhu hòa lập tức dung nhập vào bên trong cơ thể nàng. Đường Long lắc mình đi tới bên cạnh Diệp Tinh Lan, bàn tay khoát lên vai nàng, trên thân có Hạo Thiên Chi Khí xuất hiện tràn vào thể nội của Diệp Tinh Lan trợ giúp nàng xuy đuổi Hắc Ám Xâm Thực trong cơ thể.

Mắt trần thấy được từng làn khói đen toái ra từ đỉnh đầu Diệp Tinh Lan bay lên, đôi mắt Mặc Giác rung động nhìn Đường Long, nàng không ngờ tới nam tử đứng bên cạnh Diệp Tinh Lan lại có thể trục xuất Hắc Ám Xâm Thực của bản thân từ trong người Diệp Tinh Lan.

- Lớp năm ba, thắng!(Thái Nguyệt Nhi)

Thánh Quang hạ xuống, trị liệu thân thể Mặc Giác. Nàng chậm rãi xoay người, đi xuống dưới Luận Bàn Lôi. Tống Lâm nhanh chóng đi đến khu vực bên cạnh Luận Bàn Lôi.

- Tống lão sư, em thắng sao?(Mặc Giác)

Sắc mặt Tống Lâm có chút khó coi, Mặc Giác thua không phải thua về thi đấu mà là thua trong lòng. Tâm thần phải nhận lấy một sự đả kích thật lớn khiến cho tâm hồn bị tổn thương, là chỗ khó lòng mà chữa khỏi nhất đấy. Nếu như không thể giải quyết được vấn đề, chỉ sợ Mặc Giác vĩnh viễn đều không thể tiến vào Nội viện của Sử Lai Khắc Học Viện được.

- Chỉ là một hồi luận bàn mà thôi, bị một niên muội đánh ngang tài ngang sức mà ngươi đã không vực dậy nổi. Ta thấy ngươi không cần phải tiến vào Nội viện nữa đâu, dứt khoát rời khỏi Học Viện đi.

- Vị học đệ này…(Tống Lâm)

- Trong lòng mỗi người đều có sự kiêu ngạo của bản thân nhưng đừng có đặt sự kiêu ngạo quá cao. Thiên Ngoại Hữu Thiên – Nhân Ngoại Hữu Nhân.

Đường Long liếc mắt Mặc Giác dù thắng Diệp Tinh Lan nhưng tâm lại thua cũng không đành lòng nên nói đôi câu đề tỉnh nàng. Mặc Giác nghe những lời của Đường Long nói, chậm rãi ngẩng đầu lên, nàng đôi mắt nhìn chăm chú Đường Long.

- Phải biết, cuộc đời con người cực kỳ thâm trầm. Có thắng có bại, bại mà vẫn vực dậy được mới được tính là cường giả trong Hồn Sư Giới, bại nhưng không tự kiểm điểm bản thân mà cứ lâm vào bóng ma tâm lý, mãi mãi tại Hồn Sư con đường không tiến bộ được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.