Chương trước
Chương sau
Dịch: Mink
***
Gabriel đã không còn tỏ ra thong dong được nữa. Gã gầm lên và nắm chặt cự kiếm
Mặt đất nứt toác, rung chấn quá mạnh khiến khán giả xung quanh đều hoảng hốt
Gabriel đã bị chon vùi trong mưa kiếm
- Tên ngốc đó vẫn còn sống chứ?
Mặc tiên nói nhỏ
- Ai bảo lúc nãy gã tỏ ra kiêu ngạo làm gì để bây giờ bị đánh bại chỉ bằng một chiêu, trách ai?
Nguyệt Yên uống hồng trà
Tất cả gia chủ của các gia tộc lớn, và đám trưởng lão Tây vực đều đứng dậy
Chỗ Gabriel đứng lúc này đã trở thành một đống hoang tàn
Sau khi chấn động dừng lại, mọi người đều rướn cổ nhìn xuống dưới cái hố đó
- Ha ha ha… Ha ha ha!
Tiếng cười như điên vang lên từ bên dưới hố sâu
Một bóng người đẫm máu đang quỳ một chân ở dưới hố
Trưởng lão da vàng, râu quai nón đứng sau Lạc Phiêu Linh quát lên:
- Tại sao ngươi không ra tay ngăn cản?
- Tiểu tử này da dầy lắm, không dễ chết như thế đâu. Hơn nữa ta cũng không nghĩ là đám võ giả Hoang Hải vực lại mạnh đến mức như vậy.
Lạc Phiêu Linh từ từ hít một hơi thật sâu
An Đức Liệt lau mồ hôi trên trán nói:
- Đây đã là cực hạn của bọn chúng rồi chứ?
- Chắc là… như vậy…
Lạc Phiêu Linh cũng không thể khẳng định
- Ha ha ha!
Đám đệ tử tây vực cũng cười hùa theo
- Võ giả tây vực vô địch!
- Còn chiêu gì nữa thì cứ sử dụng đi!
Gabriel đã không còn sức để đứng dậy
Lương Hắc Hổ cũng như thế. Y cũng đang đứng há mồm thở dốc tại chỗ
- Ta thừa nhận đám võ giả Hoang Hải vực rất mạnh nhưng ta không thể thua!
Gã lấy một bình nước màu đỏ từ trong túi trữ vật.
- Đây là máu rồng?
Vài tên thanh niên tây vực ngồi bên cạnh lão bản hét lên
- Đây là thánh vật mà chỉ võ giả luyện thành Ma long thân thể mới có thể sử dụng!
- Gabriel thắng chắc rồi!
Tây Á cũng thở phào
Nhưng người cười cuối cùng vẫn là võ giả tây vực
- Đê tiện!
- Vô sỉ!
- Cắn thuốc ngay trong trận chiến!
Mộc Thanh cũng mắng to:
- Thật không biết xấu hổ là gì sao!
Đám thanh niên tây vực cũng cãi lại:
- Không có quy định không được cắn lắc!
Lương Hắc Hổ cũng ngạc nhiên nhưng lập tức quay về phía khán đài:
- Vậy cũng được hả?
- Đây là sơ suất của ta. Nhưng nếu không có quy định cụ thể thì đó không phải là phạm luật
Cô Đình Vân nói:
- Tức quá!
Tiểu Nguyệt dậm chân
Lương Hắc Hổ cũng lấy một bình hồng trà và tu ừng ực
- Ngon!
Sau đó y đi về phía trước
Gabriel còn chưa kịp khôi phục nên đành trơ mắt nhìn kẻ địch lại gần
Chỉ một đao
- A!
Gabriel đã nằm thẳng cẳng
Đám trưởng lão Tây vực đang cười tươi thì chợt cứng ngắc
Cả đám tức giận đến mức chửi tục
- Nhanh!
- Nhanh! Đưa ta một viên Long huyết đan!
Đám người Hoang Hải vực và Hạo Thiên viện:
- Ha ha ha!
- Quá trâu!
- 666!
- Long huyết rất ngon sao? Biết hồng trà chưa?
- Hack! Đây là hack! Luận bàn nên cấm cắn lắc!
Một trưởng lão tây vực hét lên
- Ta không cắn lác.
Lương Hắc Hổ đưa bình hồng trà ra nói:
- Đây chỉ là đồ uống thôi!
Cuối cùng đám trưởng lão Tây vực kháng nghị và đưa ra quyết định là cấm cắn lắc và nước giải khát
Tây Á nhíu mày:
- Lộ Minh Uy trưởng lão, ngài có thông tin gì về đám võ giả Hoang Hải vực không?
- Chưa từng nghe thấy.
Lão trả lời
- …
Tây Á nói:
- Vị này chính là trưởng lão Sài Khoa Phu, ngài ấy muốn tỉ thí kiếm thuật với các vị
Ý là không thể dùng võ kĩ.
Kiếm thuật của Tây vực đã được truyền thừa từ thời cổ đại. Nó được trui rèn ra từ các trận chiến với đám hung thú trong núi tuyết.
Các ngươi có võ kĩ mạnh mẽ sao? Vậy chúng ta không so võ kĩ, không luận tuyệt học!
So kiếm thuật!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.