Chương trước
Chương sau
Dịch: Mink
***
Trên khán đài, đám võ giả vẫn đang cười đùa
Đúng lúc này, một người nhảy xuống sàn đấu và đối mặt với Gabriel
Gã cúi đầu nhìn người đàn ông trước mặt. Y cũng không cao lớn, nhưng già dặn hơn gã một chút
Nhưng nếu tính tuổi thì có lẽ Gabriel mới là người lớn hơn
Tu vi của y mới chỉ là võ tông đỉnh phong.
- Lương Hắc Hổ?
- Là Lương Hắc Hổ?
Mọi người hét lên
Lương Hắc Hổ là võ giả của Thịnh Kinh học phủ, y có thiên phú rất tốt và địa vị bây giờ trong học viện cũng chỉ đứng dưới viện trưởng và vài vị phó viện trưởng. Y chỉ thu một tên đồ đệ là Lãnh Vũ
Y cũng là đám người thứ hai đến quán net, chỉ sau mỗi Lương Sơn và đồng bọn.
Đám võ giả của Sương long thị tộc cũng đứng ngồi không yên
Lúc đầu bọn họ cũng khẳng định là Lương Thạch sẽ thất bại nhưng cả hai trận chiến sau đó cao thủ Tây vực đều thua.
Sau đó bọn họ còn bị tiểu nha đầu Tiểu Nguyệt gáy bẩn và bảo bọn họ là một đám thùng rỗng kêu to
Ai có thể nhịn nổi?
Lần này Gabriel tự mình lên sàn đấu nên niềm tin của bọn họ lại quay trở về
- Chờ xem!
Một thanh niên tóc nâu nói
- Lần này, đám võ giả Hoang Hải vực chắc chắn không có cửa
- Gabriel sẽ không chủ quan như hai tên trước đâu
Bọn họ chỉ thừa nhận là hai tên võ giả Tây vực vừa rồi bị thua là do khinh địch mà không phải là vì tài nghệ không bằng người khác
Lão bản vẫn tỏ ra bình thản
- Các hạ vẫn cảm thấy võ giả Hoang Hải vực sẽ thắng sao?
Tây Á hỏi
- Cô nương, nàng nghĩ như nào?
Lão bản bật cười
- Ta tin võ giả Tây vực. Hơn nữa ta tin là chiêu thức vừa rồi không phải võ giả nào cũng học được
Tây Á nói
Nàng chỉ vào Lương Hắc Hổ nói:
- Y cũng không biết chiêu thức vừa rồi, đúng không?
- Không thể sử dụng chiêu thức vừa rồi sao?
Gabriel bĩu môi.
- Một tên phế vật cũng dám lên đài sao? Nếu ngươi không thể sử dụng chiêu thức vừa rồi, ngươi không có cửa!
- Ta không biết chiêu kia!
Lương Hắc Hổ bình tĩnh trả lời
Tây Á mỉm cười:
- Vậy ngươi dựa vào cái gì để chiến thắng?
Gabriel cười:
- Cứ dùng toàn bộ sức mạnh của ngươi đi, ta sẽ nhường ngươi ba chiêu. Ít nhất đám võ giả Hoang Hải vực cũng đã trình diễn thứ võ công hoa lá cành của mình
Khán giả cười ồ
Hoa lá cành, đây là từ chỉ việc trình diễn xiếc mà?
Lương Hắc Hổ chỉ nói một câu:
- Các ngươi nghĩ là võ giả Hoang Hải vực chỉ biết một loại tuyệt học như vừa rồi thôi sao?
Gabriel bàng hoàng
Cả khán giả Tây vực cũng thế
Sau đó tiếng cười lớn vang lên khắp khán đài
Đám võ giả của Hoang Hải vực nói chuyện với nhau:
- Tại sao cảnh giới của Lương tiền bối lại như vậy? Trước kia tu vi của ngài ấy phải cao hơn chứ… Tại sao tu vi không tăng thêm mà lại thụt lùi nhỉ?
Ngay cả Phúc lão là vạn năm Võ vương cũng đã trở thành Võ hoàng rồi.
Ngay sau đó Lương Hắc niệm pháp quyết, hai thanh kiếm sau lưng y từ từ bay ra khỏi vỏ và lơ lửng phía sau lưng
- Võ học tây vực có gì đáng sợ chứ! Đừng coi thường võ giả Hoang Hải vực! Ta cũng có một chiêu Vạn kiếm quy tông, mời ngươi thưởng thức!
Lương Hắc Hổ hét lên
- Phụt!
Tố Thiên Cơ đang uống băng hồng trà bất ngờ bị sặc. Nàng kinh ngạc:
- Đây là tự phế võ công rồi luyện lại sao? Thật điên cuồng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.