Chương trước
Chương sau
Dịch: Mink
***
- Khụ khụ khụ...
- Vừa nãy
- Đó là gì thế? Pháp thuyền hay pháp khí?
- Không biết… Hình như là pháp thuyền chạy trên mặt đất nhưng không giống lắm.
- Hay là pháp khí kiểu mới?
- Người lái là ai vậy?
Tất cả mọi người đều không biết gì nhưng họ vẫn vừa chạy theo và vừa thảo luận.
- Có ai biết người này không?
Tuân Nguyên hỏi.
- Không…
- Hình như hắn rất thân với tiểu công chúa.
- Chưa từng nhìn thấy..
Đám người xung quanh nói.
Lúc này một đám người cưỡi đủ loại yêu thú chạy như điên đến đây.
- Pháp khí rẽ sang bên kia rồi!
Một công tử mặc áo trắng cưỡi ngựa thở hồng hộc đuổi theo:
- Quá… Quá nhanh… Nhưng cmn cũng quá ổn định
Chiếc xe chạy với vận tốc hơn 300km/h thì đám người cưỡi yêu thú đuổi theo kiểu gì..
- Đuổi! nhanh lên!
- Chậm… Chờ đã! Tên kia chạy đi đâu?
- Đứng lại! ít nhất thì cũng nói cho ta biết ngươi mua pháp khí này ở đâu chứ!
Bụi mù tung bay.
Tuân Nguyên lại hứng chịu thêm lần nữa, gã gọi mấy tên người hầu ra lệnh:
- Đi tra xem người này ở đâu.
Gã tỏ ra lo nghĩ còn Nam Cung Chuyết ở bên cạnh lại tỏ ra âm trầm.
Còn có thể trùng hợp như vậy sao?
Nếu chỉ so tốc độ thì một vài loại yêu thú cũng không hề kém cạnh siêu xe.
Nhưng vừa chạy nhanh lại còn thoải mái như ngồi trên siêu xe thì đám yêu thú không thể làm được.
Trước đây người ta chỉ so bì nhau xem thú cưỡi nhà ai càng quý hiếm, càng xinh đẹp.
Nhưng bây giờ…
Siêu xe xuất hện nên…
Gió lướt qua bên tai khiến vài cọng tóc mai của Tiểu Nguyệt tung bay.
Con nai nằm phia sau cũng đang không dám ngóc đầu lên, không biết nó sợ hãi hay bị đau đầu do gió quá mạnh
- Lão bản! Phía sau rất nhiều người đang đuổi theo!
Tiểu Nguyệt quay đầu lại hét lên.
- Ngồi im! Em thắt dây an toàn cho chú nai ở phía sau đi!
Lão bản cười lớn.
- Làm sao được?
Tiểu Nguyệt nhìn hai cánh tay ngắn cũn của mình.
- Lấy khí ngự vật!
- Lạch cạch!
Con nai đã được cột dây an toàn
- Mị!
Nó giãy dụa điên cuồng.
- Vèo!
Lão bản đạp chân ga.
Tiếng lốp xe ma sát mạnh mẽ với mặt đường và một đường cong hoàn mỹ xuất hiện!
- Omg! Tại sao lại tăng tốc nữa? người này không biết mệt à?
- Pháp khí làm gì biết mệt?
- Đuổi… Không kịp..
- Lão… Lão tử không chịu nổi nữa!

Rất nhanh, phía sau chỉ còn lác đác vài người bám theo
Một lúc sau lão bản đã đỗ xe trước cửa quán net.
- Trình độ lái xe của lão bản ta thế nào?
Lão bản tắt máy, mở cửa.
- Quá tuyệt! So với trong trò chơi còn tuyệt hơn!
Tiểu Nguyệt hưng phấn nói.
- U!
Tiếng gào thét vang lên từ ghế sau
- Ôi chao! Tiểu Linh Đang!
Tiểu Nguyệt vội vàng cởi dây an toàn cho con nai. Nó run rẩy bước ra, nước mắt chỉ chực chờ tuôn ra.
Sau đó nó ngã xuống và hôn mê.
Trải nghiệm lần đầu tiên ngồi xe ô tô là cực kì kém.
- Người đâu! Giúp ta khiêng nó vào bên trong!
Lão bản hét lên.

Thế giới này không có gara nhưng lão bản có thể cất siêu xe vào trong pháp khi không gian.
Vài tên nhân viên khiêng con nai vào khu nghỉ ngơi, rồi pha trà sữa cho Tiểu Nguyệt
- Đây là Lan Nhược tỷ.
Lão bản chỉ cô gái đứng bên cạnh.
- Lan Nhược tỷ!
- Đây là Lý trưởng lão.
Lão bản chỉ vào ông lão cụt tay
- Đây là Thấm nhi.
Lão bản chỉ vào cô bé nhút nhát.
- Ừm… Lão bản tại sao ngươi thuê cả người giám hộ vậy?
Tiểu Nguyệt hỏi.
Lão bản giải thích sơ qua về hoàn cảnh của hai bên.
Ba nhân viên mới hoảng hốt:
- Lão bản, ngài nói cái gì?

Đến hôm nay, quán net vẫn chưa có khách hàng nên vẫn chỉ là đám nhân viên và ông chủ ngồi chơi.
Thành Cửu Hoa cũng mới tạo một nhóm chat “Nhóm người chơi Tiên Kiếm kỳ hiệp”/ Số người trong nhóm cũng đang tăng lên rất nhanh.
Tiểu Nguyệt nói;
- Cho ta làm quản lý! Ta mời vài tên người mới nào! Đó là nhân viên quán net ở cửa hàng mới!
Liễu Ngưng Vận:
- Lại là người mới à?
Tố Thiên Cơ:
- Thực sự là tiên kiếm quá thu hút nha, người mới chơi nhiều thật.
- Lan Nhược tham gia nhóm
Lý Vô Nhai tham gia nhóm
Tiểu Thấm nhi tham gia nhóm
Tiểu Nguyệt:
- Hoan nghênh người mới!
Tố Thiên Cơ:
- Người mới là thích Long Quỳ muội muội hay Hồng Quỳ hay Lam quỳ?
Một đám cô gái đang tàu ngầm ngoi lên.
Ngưng Bích:
- Hồng quỳ
Tiểu Nguyệt:
- Em thích Lam Quỳ! Lam Quỳ tốt nhất!
Đồng Thanh Ly:
- Không ai thích Tuyết Kiến sao? Nàng ấy rất đáng yêu!
Tống Thanh Sơn:
- Xin cho tạ hạ hỏi ngu tí, các vị cô nương chơi đến đâu rồi…? Ta vẫn ở quỷ khóc…
Ngưng Bích:
- Chơi cả hai…

Lý Lan Nhược vẫn chưa kịp quen với tiết tấu:
- Các cô ấy rất nhiệt tình à…
Nàng chat:
- Mọi người tốt, ta thích Từ Trường Khanh…
Hề Trì chân nhân:
- Thanh niên này rất tốt, hiểu lễ nghĩa, tu vi cao!
Từ Tử Hinh:
- Định mệnh! Từ Trường Khanh thật sự là soái ca!
Lâm Thiệu:
- 666! Ta cũng thấy thế!
Lý Lan Nhược ngạc nhiên nhìn lão bản hỏi:
- Không phải chúng ta nên thảo luận kiếm pháp, pháp thuật sao…?
Họa phong này có chút không đúng lắm…?
Cùng lúc đó, trong Thái Vọng quán.
- Thời gian sắp đến rồi… Hạo thiên viên cũng sắp mở ra?
Nam Cung Chuyết âm trầm lẩm bẩm.
- Vâng
Một gã đàn ông mặc áo màu đen nói.
- Cô gái của Lý gia đó cũng tham gia chứ?
- Đúng vậy
Gã cười xòa nói:
- Tuy gây chuyện trong thành Nguyên Ương sẽ đả thao kinh xà nhưng quy tắc kì thi lần này khác với mọi năm. Để xem ngươi chạy thoát kiểu gì.
Tên áo đen thì thầm vào tai gã.
- Ý của ngươi là… Người đến đón tiểu công chúa Khương gia và người đi cùng đám người Lý gia ngày ấy là cùng một người sao?
Gã tỏ ra suy ngẫm.
- Khương gia? Kiếm Nô còn chưa động thủ mà các ngươi đã muốn bảo vệ hắn rồi sao? Hay đây chính là người của Khương gia?
Gã tự hỏi
- Hay tất cả chỉ là trùng hợp?
- Tra rõ mối quan hệ của hắn và Khương gia
Gã vuốt cằm, tỏ ra lạnh lùng:
- Dù thế nào thì cũng phải biết tiểu tử kia ở đâu đã…?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.