Dịch: Mink *** - Gia… Gia nhập? Đám người ngơ ngác Tiền bối hỏi chúng ta là có muốn gia nhập hay không? Lý Lan Nhược thật sự không biết nên nói gì cả. Tại đây, nàng đối mặt với Vấn Thiên Kiếm cung và sống sót thì đó đã là chuyện nằm ngoài tưởng tượng rồi. Nàng không dám nghĩ tới là không những nàng không chết mà tiền bối cứu mình còn mời nàng gia nhập. - Vãn bối nguyện ý. Nàng nói: - Chỉ là bây giờ Lan Nhược đã khiến tiền bối kết tử thù với Vấn Thiên kiếm cung, bây giờ vãn bối không dám làm phiền tiền bối thêm nữa. Đám người ở thành Bán Biên chat: - Không phiền! Không phiền gì đâu! Ngay cả tọa kỵ của Liễu tiên tử cũng bị đánh, lão yêu a bị trấn áp thành buồn cười cầu thì còn có chuyện gì lão ma không dám làm chứ? Nguyễn Ngưng: - Xong rồi, Phương lão ma lại thành tiền bối… Nguyễn Ngưng, Hề Duyệt và đồng bọn vừa xem livestream vừa chat: - Không khéo người mới sẽ bị lão ma dạy hư mất… Ma Thiên Hành cũng góp vui: - Đồ Long bảo đao đây, click là sẽ có, còn không nhanh tay gia nhập? Lão bản nhìn kênh chat thì méo mặt: - Có thể không gây sự được không? Lão bản nói: - Phiền phức gì chứ? Bọn chúng dám gây chiến với Nghịch Thiên võng du công hội thì bọn chúng mới là người cảm thấy phiền phức. - Này… Trưởng lão cụt tay vuốt râu, nghĩ rồi nói: - Vậy ta thay mặt tổ tiên Lý gia cảm ơn tiên sinh. “Nghịch thiên Võng Du công hội... Nghe có vẻ rất lợi hại". Bọn họ thầm nghĩ trong lòng Tuy cái tên hơi kì quái. Lý Lan Nhược nghĩ: “Tiền bối mạnh như vậy thì thế lực sau lưng chắc cũng rất mạnh, hay là…” Nàng vô thức liếc nhìn lão bản rồi hoảng hốt: “Hay là tiền bối đã đạt đến cảnh giới phản lão hoàn đồng rồi nhỉ? Thân phân của lão bản từ lão ma thành tiền bối. Trong mắt người khác, hắn đã sống mấy trăm ngàn năm rồi,…. Lão bản không hề biết họ nghĩ gì về mình. Dù sao một thanh niên hai mấy tuổi thì có phong phạm cao nhân gì chứ? Nhưng có lẽ việc này cũng có chút đúng. Lão bản vẫn đút tay túi quần, đứng trên phi kiếm, nhàn nhã bay đi và phía sau đám tu sĩ trẻ tuổi đang dùng hết sức bú sữa mẹ để đuổi theo nhưng khoảng cách càng lúc càng xa. Lúc này lão bản xoay người lại hỏi: - Các ngươi bay chậm quá… Hay là ta kéo các ngươi một đoạn đường? Đám tu sĩ Lý gia gật đầu lia lịa … Trên đường đi, không khí giữa mọi người vô cùng vui vẻ. Đám người Lý gia đóng vai hướng dẫn viên du lịch và giải thích về phong thổ, cảnh đẹp ở các nơi họ đi qua cho lão bản. - Nhìn kia! Đàn yêu thú! - Nhìn lên trời, thật nhiều chim yêu, chúng ta còn lần đầu nhìn thấy nó! Một đàn Lam Vũ tước bay trên đầu bọn họ. Những nơi họ đi qua, yêu cầm tẩu thú phong phú và vô số thế lực tu sĩ đông đảo chứng tỏ nơi này phồn hoa hơn rất nhiều so với Hoang Hải vực. Điều quan trọng là trong các tòa thành lớn gần như không có người thường. Thậm chí ở các tiểu trấn xa xôi đều có tu sĩ võ giả đóng quân. Nếu ai phát hiện tư chất thượng đẳng thì sẽ có cơ hội gia nhập tông môn để tu hành. Dù cho những người tư chất không tốt cũng có cơ hội học một chút công pháp để mưu sinh. Đám võ giả ở đây chủ yếu rèn luyện thân thể. Như vậy họ có thể tiết kiệm được rất nhiều dược liệu và cánh cửa ban đầu cũng thấp hơn so với Hoang Hải vực. - Phía trước chính là thành Nguyên Ương. Lý Lan Nhược chỉ vào tòa thành to lớn được bao quanh bởi các ngọn núi trùng điệp - Nơi này là tòa thành ở gần Hạo Thiên viện nhất. Đây là một tòa thành lớn, là nơi đám đệ tử từ các nơi sẽ ở lại để chờ ngày thi cử. - Mỗi một kì thi vào Hạo Thiên viện, tất cả tinh anh ở khắp nơi sẽ tụ tập về đây. Ngay cả các gia tộc nổi tiếng và ẩn thế cũng sẽ đưa con cháu của họ đến nhập học ở Hạo Thiên viện. Thậm chí một số tông môn cũng cử đám đệ tử chân truyền đến đây tiềm tu. - Ghê vậy sao? Nếu vậy, ai muốn thi vào Hạo Thiên viện sẽ cực kì khó khăn hay sao? Tại sao họ còn vượt ngàn dặm đường để tới đây? Lão bản ngạc nhiên. Lý Lan Nhược chán nản nói; - Tiểu nữ bị dồn vào đường cùng nên đành phải thử một lần… Trưởng lão cụt tay thở dài nói: - Nam Cung Cửu Vấn dám đuổi theo chúng ta thì chứng tỏ là Lý gia sắp bị xóa sổ rồi. Thậm chí mấy thế gia khác ở xung quanh cũng sẽ bị liên lụy vì chuyện của chúng ta. Chúng ta làm mọi thứ chỉ để Lý gia có thể tiếp tục truyền thừa. Lão bản: - Các ngươi sống khổ như vậy sao? Mọi người đều tỏ ra xấu hổ. Lý Lan Nhược nói: - Không phải tiểu nữ tham bảo bối mà không muốn đưa ra. Thật sự là nó đã kết nối với huyết mạch trong người nên tiểu nữ không thể lấy ra được. Lão bản vung tay nói: - Bảo bối gì chứ, ai thích thì cứ giữ lấy. Nào chúng ta vào thành. Trước cửa thành, vô số pháp thuyền đẹp đẽ sang trọng đang ra vào không ngừng. Một số thanh niên tài tuấn và đám tiền bối xuất hiện quá nhiều. Tuy người ra kẻ vào đều không phải hạng người đơn giản nhưng độ phồn hoa ở đây lại không thua kém bất cứ một tòa thành nào của phàm nhân. Đám đệ tử thế gia mặc quần áo quá sáng trọng và gượng mặt vênh váo, lạnh lùng. Đây thực sự là một tòa tiên thành/
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]