Chương trước
Chương sau
Dịch: Mink
***
- Thanh kiếm lớn vậy? Phải đánh như nào đây?
Mặc tiên điều khiển Dante nhưng nhân vật tỏ ra không được tự nhiên.
- Cố lên!
Nàng hét một tiếng, chém thẳng về phía một con tiểu quái nhưng nó né rất nhẹ.
Thanh kiếm lướt nhẹ qua nhưng không trúng.
Cùng lúc, vài tên tiểu quái khác cũng lao vào tấn công nàng.
Một quái vật cầm liềm tấn công. Mặc tiên vội vàng học theo lão bản, rút hai khẩu súng lục ra, xoay tròn trông có vẻ rất ra gì và này nọ…
Hai khẩu súng bay ra và đập thẳng vào mặt quái vật.
- “…”
Lão bản là tay chơi súng khét tiếng lại kết hợp với kiểu súng đặc biệt và kiến thức uyên bác của Dante là khoảng cách một trời một vực nếu so với tay chơi gà mờ này.
Con quái vật bị đau nên rít lên và cầm liềm tấn công nàng với tốc độ nhanh hơn.
- A a a a ….
Nàng cầm đại kiếm chém lung tung.
- “…”
Rõ ràng Hề Trì chân nhân và đám tu sĩ không hề biết cách điều khiển Dante. Dù cho nhân vật này biết dùng kiếm và súng thành thạo, nhưng đám ác ma lâu la cũng là loại quái vật có chút trí tuệ nên chúng khó đánh hơn nhiều so với các trò chơi trước đây.
- Lão bản, trò chơi này khó quá!
Nguyễn Ngưng phàn nàn vì nàng đã bị chặn cửa từ ban đầu và còn chưa nhìn thấy boss.
Lão bản khinh thường, nói:
- Điều khiển con của ma kiếm sĩ truyền kì Sparta còn bị đám lâu la đánh chết. Như thế mà các cô còn dám nói là trò chơi khó quá được à? Rõ ràng là chính các cô quá gà.
Nguyễn Ngưng tức giận:
- Lão bản chết tiệt!
- Hay là chúng ta dựa theo bản năng của Dante để tấn công?
Một giọng này dày và ấm vang lên. Ngưng Bích đã đánh đến trước mặt Tử Thần.
- Đó là đương nhiên.
Lão bản gật đầu nói.
- Một kẻ không biết dùng kiếm còn muốn dựa theo ý mình vung kiếm và nghĩ là có thể ăn được đám lâu la hay sao?
Hắn liếc nhìn Nguyễn Ngưng nói:
- Nhìn xem, người ta thông minh hơn cô nhiều lắm.
- “…”
Trong thành Cửu Hoa, đám võ giả không gặp nhiều khó khăn như vậy. Dù cho một số người có tu vi thấp như Tống Thanh Sơn và đám bạn, bọn họ cũng biết hấp thu kinh nghiệm sử dụng kiếm của Dante và kết hợp với của mình nên đánh quái rất dễ dàng.
- Hả!
Một giọng nói vừa uống trà sữa, đang đứng phía sau xem nói:
- Lý đạo huynh, ngươi này rất lợi hại! Đây là võ giả hả?
Trong màn hình, Nạp Lan Hồng Vũ chơi rất nhẹ nhàng. Lão múa đại kiếm đến mức hổ hổ sinh phong, lưỡi kiếm nhanh đến mức khiến người xem chỉ nhìn thấy tàn ảnh.
Mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng. Tử Thần lướt đi không phát ra tiếng và xuất hiện phía sau lão. Người còn chưa quay lại, lười kiếm đã lướt qua, chỉ nghe thấy một tiếng gió nhẹ thì tiếng cười lớn đã vang lên:
- Ha ha ha! Kiếm pháp của lão phu đẹp hay không đẹp?
Lão như có mắt ở sau lưng vậy.
Tử Thần đã dùng liềm đỡ lại chiêu kiếm đó, và lực phản chấn quá mạnh khiến lão không đứng vững nổi và một nhát liềm đã theo sau.
- Ôi, ta $%...
Một chiêu thấy máu.
Đám người vây xem phía sau há mồm:
- “…”
Hai người đã được Tiếu Ngọc Luật giải thích khái niệm trò chơi là gì, nói:
- Chả lẽ ngày nào đám võ giả cũng chiến đấu với loại quái vật kinh khủng như vậy sao?
Hai người nhìn Tử Thần lướt qua lướt lại như bóng ma, nói:
- Lý đạo huynh, bọn họ đều đang chơi trò này!
- Chúng ta có nên thử không?
Trong nhóm QQ “đoàn tham quan của lão bản”, hôm nay mọi người đều nói về một chủ đề.
Hắc Ma:
- Đã ai chơi chưa? Đánh như nào vậy?
Đường Nguyên:
- Đừng nói nữa, trò chơi này quá khó. Đến bây giờ bản tọa vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra.
Tống Thanh Sơn:
- :Mặt cười: đã đánh chết Tử Thần.
- “…”
Nạp Lan Minh Tuyết:
- Tử Thần hơi khó chút.
Sau đó Nạp Lan Hồng Vũ lau hết vết máu trên mặt, cười ha ha nói:
- Lão phu đã đánh qua Tử Thần rồi, có ai nhanh hơn không?
- “…”
Lúc này lão bản vẫn im lặng và đánh đến chó ba đầu. Nhưng phong cách chiến đấu của lão bản có chút quái dị.
Một con chó ba đầu to lớn và biết sử dụng thuấn di đang nằm trước mặt lão bản.
Quái vật này mạnh hơn đám lâu la rất nhiều. Nó vừa khỏe hơn, nhanh hơn lại biết thuấn di.
- Hất lên không, chém xuống, bắn súng,…
Lão bản đang lầm bẩm.
- Hình như không đúng lắm.
Trò chơi bây giờ là dựa theo các quy tắc vật lý nên không thể chơi như lúc hắn chưa xuyên không được.
Nhưng mà….
Lão bản không tin.
Lão bản điều khiển Dante cầm đại kiếm bổ thật mạnh xuống đất!
- Vốn dĩ hai lần bổ xuống sẽ phá giáp nhưng giờ phải làm gấp đôi mới được.
Sau đó lão bản nhảy lên, chém thẳng vào ác ma đang ở giữa không trung.
- Phách trảm… Bạt thương…
Lão bản chém xong hai chiêu thức thì rơi xuống đất.
- Haiz! Không được…
Lão bản đã từng phá đảo trò này nhưng bây giờ nguyên tắc trò chơi dựa theo quy luật vật lý nên không chơi được như xưa.
- Không đúng…
Lão bản trầm tư suy nghĩ.
- Biện pháp duy nhất là chém trúng vào điểm liên kết giữa các đốt xương ngón tay.
Lão bản tự nói.
- Dante lơ lửng giữa không trung có thể dựa vào phản lực của sau khi bắn súng.
- Ok!
Sau đó lão bản điều khiển Dante đi về phía con quái vật.
Hắn tăng tốc, hai đạo phách trảm tạo hiểu ứng đánh bay.
Hắn như lướt trên không trung, liên tục trảm kích, bắn súng. Tốc độ nhanh đến mức chỉ thấy tàn ảnh.
Trong nhóm chat.
Tống Thanh Sơn phát Screenshots:
- Ghê chưa? Tử Thần đã nằm dưới kiếm của bổn thiếu!
- Đã là gì, lão phu đánh xong từ lâu rồi!
Ngưng bích cũng Screenshots:
- Ta cũng làm được!
- Ngưỡng mộ!
- Pro quá!
- 666!
Đúng lúc này, một tiếng hét lớn vang lên trong quán net:
- Định mệnh! Lão bản đánh cho quái vật không rớt xuống đất được luôn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.