Chương trước
Chương sau
Dịch: Mink
***
- Không ổn! Gã muốn chạy trốn!
Trên bầu trời, một đám khí màu đỏ đen bay về phương xa với tốc độ ánh sáng, cùng với đó là tiếng chửi mắng vang lên liên tục.
- Chủ quan quá! Không ngờ sau hơn ngàn năm, đám kiến hôi nhân loại lại luyện chế được một bảo bối như thế! Nhưng nó đã bị ta đập nát rồi! Chờ ta khôi phục lại…
- Vèo! Vèo! Vèo!
Bọn họ còn chưa kịp nghĩ ra cách gì thì vài đạo kiếm quang đã xuất hiện và tạo thành một cái lồng và giam cầm yêu ma!
Ngay sau đó, một thanh kiếm có sấm chớp nhấp nháy đã đâm thẳng vào yêu ma!
Con mắt đỏ hồng của gã không hề tỏ ra sợ hãi mà chỉ hơi kinh ngạc, thậm chí còn ẩn hiện ý cười thâm trầm.
- Đừng giết!
Ngưng Bích vội vàng kéo lại lão bản.
- Tại sao?
Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, kiếm của hắn vẫn đang đâm trước ngực yêu ma.
- Bởi vì không có cách nào có thể giết chết hẳn yêu ma. Gã bị giết chết thì sẽ sống lại ở một chỗ khác sau một thời gian ngắn. Đến lúc đó, chúng ta sẽ phải rất khó khăn mới có thể bắt lại gã.
Ngưng Bích giải thích.
- Tiểu nha đầu, ngươi dám hãm hại bản tôn!
Đám khí màu đỏ đen kêu lên trong sơ hãi. Vẻ mặt đắc ý như âm mưu thành công lúc nãy thì giờ đã biến thành sự hoảng sợ tột cùng.
Trên bầu trời, vô số đạo kiếm quang như sao băng rơi xuống.
Thiên Tuất lão đạo hỏi:
- Lão bản! Yêu ma đâu?
Vương Lăng Tiêu nói to:
- Yêu ma kia cực kì gian trá, mọi người đừng để gã mê hoặc!
Phương lão bản chỉ vào đám khí đỏ đen đang bị kiếm quang giam giữ:
- Các ngươi nói yêu ma là thứ kia à?
Đám khí nói với tông giọng lạnh lẽo âm trầm:
- Đám con kiến các ngươi làm thế nào cũng không thể giết chết bản tôn. Sau này đừng để ta có một cơ hội nhỏ, nếu không ta sẽ giết sạch các ngươi!
Gã giãy dụa như điên và bị kiếm quang kẹp cổ đưa lên trước mặt lão bản.
- Các ngươi muốn tìm… Là cái này?
Phương lão bản hỏi.
Thiên Tuất lão đạo:
- "..."
Vương Lăng Tiêu:
- "..."
Toàn bộ tu sĩ:
- "..."
- Chuyện gì xảy ra vậy!
- Chuyện gì xảy ra vậy!
Mọi người đều cảm thấy hãi hùng.
Chúng ta mới chỉ đến chậm vài bước, tại sao tên yêu ma vô đối lúc nãy mà bây giờ lại thành ra như vậy?
Đoạn Nhạc và vài tên luyện khí sư đi đến, cười nói:
- Thưa các vị chưởng giáo chân nhân, chúng ta may mắn không làm nhục mệnh và đã luyện chế thành công Hạo Thiên kinh. Nó vừa đại phát thần uy và đánh tan nát thân thể của yêu ma, khiến hồn thể của gã chia lìa nên lúc này mới biến thành hình dạng kia!
- A?
Vương Lăng Tiêu, Thiên Tuất đạo nhân và người khác mừng rỡ, cười to nói:
- Quả nhiên không uổng phí toàn bộ tài nguyên chúng ta đốt vào đó, làm nhái thành công rồi hả!
Chưởng môn Hạo Nhiên tông gật đầu nói:
- Đoàn sư đệ, vậy Hạo Thiên kinh đâu rồi..
Đây chính là bảo bối đã trấn áp một đầu đại yêu kinh thiên động địa!
Tất cả mọi người nhìn Đoạn Nhạc với gương mặt thèm chải nước dãi.
- Ha ha ha ha!
Đoàn khí đen đỏ cười to nói:
- Cái bảo bối kia đã bị bản tôn đập nát rồi! Các ngươi không thể giam giữ ta quá lâu đâu!
- Vỡ…
Vương Lăng Tiêu trợn mắt há mồm nhìn Đoạn Nhạc:
- Nát?
Đây là hơn phân nửa tài nguyên của toàn bộ Thần Tinh hai vực mới tạo thành một sản phẩm nhái.
Đám chưởng môn còn chưa kịp nhìn thấy mà đã nát rồi?
- Chuyện này không liên quan đến ta à…
Đoạn Nhạc chỉ vào yêu ma nói:
- Là gã! Là gã đập nát! Các vị muốn tìm thì tìm gã!
- Tức giận chứ?
Đám khí đen đỏ nói tiếp:
- Dám giết ta sao!
Không ngờ tên yêu ma đã đến nước này rồi còn dám mạnh mồm khiêu khích để chúng ta giận dữ và giết gã.
Thiên Tuần lão đạo giữ tay Vương Lăng Tiêu lại:
- Vương chưởng môn, ngươi quên thân phận của gã rồi sao? Ngươi mà giết gã thì khác gì trợ giúp gã trốn thoát!
Vương Lăng Tiêu nén giận nói:
- Giết không được, ngươi bảo ta phải làm sao bây giờ?
Yêu ma nhìn thấy bọn họ không dám giết mình thì tỏ ra đắc ý.
- Coi như bị các ngươi giam cầm thì sao chứ?
Gã cười thầm trong lòng nghĩ:
- Đám con kiến ngu xuẩn ngay cả giết ta đều không dám!
Ngưng Bích nói:
- Ta có một kế, mọi người nghe rồi cho ý kiến?
Mọi người nhìn chằm chằm vào nàng.
Nàng nói:
- Bây giờ lão quái vật này đã mất hơn nửa pháp lực nên không phải đối thủ của mọi người. Tuy chúng ta không thể giết gã nhưng có thể đánh một trận cho hả giận.
- Chủ ý hay lắm!
- Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha!
Vương Lăng Tiêu vỗ tay khen.
- Ngươi nghĩ là chúng ta không dám giết ngươi thì không có cách nào trị ngươi sao?
- Ăn bản tọa hình lôi!
- Ăn lão phu Ất Mộc kiếp hỏa!
- “…”
Lập tức trước cửa quán net, lửa sét ầm ầm, còn có cả tiếng kêu thảm thiết nữa:
- Ngươi không chết tử tế được đâu lão yêu bà. Ngươi đối xử với đồng tộc như vậy sao. Lại dám tính kế bản tôn! Nếu để ta thoát thân, tất cả các ngươi sẽ, ô a ô,…
Một chuôi kiếm đã chặn mồm gã.
- Còn dám kêu gào, tiếp tục đánh!
Mạc Thiên Hành nghiến răng nghiến lợi:
- Xem công pháp lão phu học được từ Thiên Âm tự đây, chuyên đối phó với tà vật!
- A a a a! Đừng niệm!

Cuối cùng, đám chưởng giáo và tu sĩ đã phát tiết hết cơn giận của mình và bắt đầu thảo luận:
- Bây giờ yêu vật phải xử lý như nào?
- Hay là giao cho ta?
Ngưng Bích có gen yêu ma nên hình như nàng biết cách xử lý.
- Không được!
- Không thể giao cho yêu nữ!
Trừ đám người của thành Bán Biên, không một ai đồng ý.
- Nếu không… Để ta xử lý cho.
Phương lão bản nói.
Mọi người cùng nhìn về phía hắn
- Lão bản có biện pháp gì chăng?
Tất nhiên bọn họ vẫn rất tín nhiệm lão bản.
Phương Khải gật đầu nói:
- Ta đảm bảo gã sẽ không thể gây hại cho chư vị nữa.
Thiên Tuất đạo nhân:
- Tốt!
Vương Lăng Tiêu:
- Ta tin tưởng Phương lão bản!
Mọi người rối rít gật đầu.
- Ting ting! Đã đạt được một viên Huyết Hồn tinh, và linh tủy.
Phương lão bản dùng linh khí đưa đám mây đen đỏ đã hấp hối đến trước mặt. Ma khí đã tán loạn gần hết, chỉ còn lại một viên kết tinh màu đỏ.
Huyết Hồn tinh chính là tinh hạch của yêu ma. Trong đó bao hàm năng lượng vô cùng khủng bố, và một loại pháp tắc của thế giới.
Đây là bộ phận quan trọng nhất của yêu ma.
Chính vì thế, chưa ai nghe nói về thứ này, thậm chí đám chưởng môn cũng nhìn thấy lần đầu tiên.
Gã sinh ra từ trong trời đất, nếu gã bị hủy diệt thì sẽ trở lại đất trời. Sau đó gã sẽ được thai nghén lại và sinh ra.
Nhân loại không thể giết chết yêu ma trời sinh đất dưỡng này.
Nhưng với Phương lão bản thì…
Hắn vứt gã vào trong quán net, nói:
- Trên người ngươi còn có một loại linh tủy, nó ở đâu?
- Ngươi nghĩ bản tôn sẽ nói cho ngươi sao?
- Ngươi đối với bản tôn làm cái gì?!
- Ngươi muốn làm gì?
- Sao trời lại tối vậy!
Hệ thống thông báo: Nhiệm vụ hoàn thành, truyền tống trận sẽ xây dựng xong vào ngày mai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.