Chương trước
Chương sau
Dịch: Mink
***
Hiện nay Vương Lăng Tiêu là chưởng môn của Nam Hoa tông.
Giờ này hàng ngày lão đang xử lý công việc và sau đó sẽ về phòng mình đả tọa, vận khí tu luyện công pháp.
Nhưng bây giờ, lão đang mặc một bộ đạo bào của đệ tử bình thường, đi cùng với Hề Trì chân nhân và Phiêu Miểu chân nhân ra bên ngoài tông môn.
Đằng sau lão còn có vài tên trưởng lão quan trọng của Nam Hoa tông.
- Ta nói nè, chuyện này là gì vậy? Tại sao phải do đích thân ta trải nghiệm? Không thể mang về sao?
Một gã trưởng lão tóc bạc vẫn chưa hiểu.
- Nghe nói là Hề Trì chân nhân phát hiện di tích thượng cổ, ngoài ra… Còn có phái Nga Mi, trong đó U Tuyền lão ma cực kì lợi hại! Chắc là cần chúng ta hợp sức đối phó rồi!
- Chứ không phải là bảo chúng ta đến quán net à?
- Quán nét cái gì chứ? Nếu chỉ như thế, bổn tọa vốn đã không có nhiều thời gian rảnh, cũng phải đi theo à? Rõ ràng ta nghe nói là một tòa động phủ gọi Huyết động, bên trong có thiên thư mà!
- Thế không phải là bên trong còn có Hạo Thiên kính, Tru Tiên kiếm, các loại phảp bảo lợi hại à?
Hề Trì chân nhân và Phiêu Miểu chân nhân chỉ biết nhìn nhau và lắc đầu, tỏ ra xấu hổ khi họ nghe thấy mấy người nói chuyện.
- Đúng là nên cho bọn họ ra ngoài trải đời…
Phiêu Miểu chân nhân bất đắc dĩ.
Nếu không tự mình trải nghiệm thì không ai trong thế giới này hiểu được Internet, máy tính, phim truyền hình, trò chơi là cái quỷ gì? Hơn nữa nếu họ chỉ giải thích tấ cả mọi thứ trong một lần thì người nghe cũng không thể hiểu được hết.
Kết quả sẽ là như vậy.
Dù sao với thế giới quan của người nghe, họ hiểu được đến đâu cũng chỉ là chủ quan cá nhân, còn lại phải tự suy diễn.
Dù sao hai người cũng không thèm để ý các vị trưởng lão lý giải được gì, chỉ cần bọn họ đi đến quán net là được.

Cùng thời gian này, cấm địa phía sau núi Nam Hoa.
- Lão gia hỏa này đã phát hiện một chỗ di tích cỡ lớn! Không… Chỉ sợ là không chỉ một chỗ!
Thiên nữ Nam Hoa, người trấn thủ cấm địa lúc này đang tỏ ra lạnh lùng.
Thủy Tiêm Vân híp mắt nói:
- Bọn chúng có vận khí tốt thật, lại có thể phát hiện một tòa di tích cỡ lớn… Hơn nữa hiệu quả còn cực kì rõ ràng.
- Đã điều tra được nguyên nhân chưa?
- Đã xong. Chẳng qua chỉ là một thế lực nắm giữ di tích mà thôi. Bọn chúng cũng giúp một số tên đệ tử tăng lên tu vi, hiệu quả cũng không tệ lắm. Chính vì thế mới làm cho đám đệ tử bị chúng ta dụ dỗ đi đến nơi đó.
- Nói cách khác… Đây chỉ là trùng hợp? Bọn chúng mời chào người mới vào trong di tích nên phá đám chuyện của chúng ta, đúng không?
Thủy Tiêm Vân nói:
- Sự thật sợ rằng chính là như vậy.
- Ha ha ha ha!
Âm thanh cười như điên.
- Di tích gì chứ? Với ta nó cũng chỉ là chuyện cười mà thôi! Đối mặt với lực lượng của tộc ta, nhân loại chỉ là con kiến mà thôi. Năm xưa, do bản tôn khinh địch nên mới bị mấy tên tiểu quỷ đánh lén, chứ nếu không thì làm sao ta lại rơi vào tình cảnh như này?
- Bây giờ, đám tiểu quỷ năm xưa đã xuống suối vàng, mà lực lượng của ta vẫn đang tăng lên không ngừng!
Âm thanh tức giận vang lên.
- Chờ ta xuất thế, ta sẽ biến đám đồ tử đồ tôn của những tên kia thành nô bộc của mình! Nếu ai dám không phục, giết!
- Chúc mừng Thánh Tôn, lực lượng lại mạnh hơn!
Thủy Tiêm Vân cười âm hiểm.

Cùng lúc, toàn bộ trưởng lão các tông môn đã xem “Tru Tiên” và “Thục Sơn”, thậm chí họ còn chơi truyền kỳ, GT5, khiến thế giới quan đã rộng mở.
Vốn dĩ trong quán nét, người chơi chủ yếu là tu sĩ thành Bán Biên, nhưng bây giờ tu sĩ Thần Tinh hải vực đã tăng lên rất nhiều.
Trong khu vực nghỉ ngơi của quán nét, đám trưởng lão, chưởng môn đang ăn lạt điều sau khi vừa xem xong phim.
Vương Lăng Tiêu lắc cổ, ngồi bên cạnh một đạo sĩ mặc áo bào trắng đen, nói:
- Dạy tạo hóa thiên địa, lúc hỗn độn vẫn còn, hai khí chưa phân, nhật nguyệt chưa có, thiên địa còn hỗn loạn, mở rộng nhưng không tán, trong đục cũng là không... Nội dung thiên thư quá thâm ảo. Tuy bản tọa đã thuộc lòng nhưng thâm ý trong nó thì vẫn không thể hiểu hết!
- Cái này có gì khó hiểu!
Đạo sĩ bên cạnh dè bỉu.
- Tựa như Thái Cực Huyền Thanh đạo, Thái Cực là một, Âm Dương điều hòa, lại như Thiên Lôi song kiếm, tương sinh tương khắc, bổ trợ cho nhau.
- Nghe ta nói nè Thiên Tuất lão đạo, ta đang nói thiên thư, ngươi nói “Tru Tiên”, rồi “Thục Sơn”? Thiên Lôi song kiếm thì sao! Nếu không có Nam Minh Ly Hỏa kiếm, chủ nhân Thiên Lôi song kiếm đã chết thẳng cẳng rồi!
- Ngươi nói bậy cái gì thế!
Thiên Tuất lão đạo nổi giận khi nghe thấy người khác nói Thiên Lôi song kiếm không bằng Nam Minh Ly Hỏa kiếm:
- Song kiếm hợp bích chính là đạo âm dương của vạn vật, là thiên địa đại thế, tại sao lại kém Nam Minh Ly Hỏa kiếm được?
- Nói phét gì thế? Thiên Lôi song kiếm? Nam Minh Ly Hỏa kiếm?
Một trung niên mặc áo bào màu xanh ngọc, đầu đội bảo quan, là tôn chủ Hạo Nhiên tông:
- Bộ phim này diễn tả Hạo Nhiên chính khí là chủ đạo, ngươi không nghe thấy lão đạo sĩ liên tục nói Hạo Nhiên chính khí, thiên địa trường tồn sao?
Một trưởng lão mặc áo xám vuốt râu nói:
- Đúng thế, nếu ta có Hạo Nhiên chính khí, có lẽ ta cũng có thể sử dụng Hợp Thiên Hạo kiếm của bản tông. Uy lực chắc là không thể tưởng tượng nổi!
- Ngươi nói cái gì?
Một trung niên nắm một ngọn lửa hai màu, ngoài làm trong xanh của Ất Mộc đạo cung nói:
- Nếu không phải trong phim “Thục Sơn” bổn tọa cảm nhận Nam Minh Ly Hỏa thì Ất Mộc chân viêm chắc vẫn còn kẹt lại tầng thứ chín. Trong toàn bộ các binh khí khác ta đều không cảm nhận được lực lượng như vậy! Nam Minh Ly Hỏa kiếm là mạnh nhất!
- Sư đệ! Ngươi nói cái gì!
Thiên Tuất lão đạo tức giận đến mức dựng râu trừng mắt. Sư đệ lại dám bẻ khuỷu tay ra ngoài(*)
- Rõ ràng là Thiên Lôi song kiếm vô địch thiên hạ! Nam Minh Ly Hỏa kiếm ư, chỉ có ngươi mới dám khoác loác như thế, chưa chắc nó đã bằng một nửa uy lực của Tru Tiên kiếm trận!
- Rắm thối!
Vương Lăng Tiêu khó chíu nói:
- Tru Tiên kiếm trận á, còn không đủ Nam Minh Ly Hỏa kiếm chém một phát.
Một đám fan “Tru Tiên” đứng lên ngay lập tức:
- Tru Tiên kiếm trận trêu chọc gì ngươi? Nam Minh Ly Hỏa kiếm thì kệ mẹ nó chứ, liên quan gì đến Tru Tiên kiếm trận? Ta đánh một phát thì sợ là đỉnh núi phái Nga Mi bị san bằng, ngươi tin không?
- Ngươi dựa vào cái gì?
Fan “Thục Sơn” đứng lên
- Ngươi nghĩ Thiên Lôi song kiếm là đồ chơi hả?
- Trong phim “Tru Tiên”, một vị tiên nhân cũng không có, mà ngươi cũng dám gọi là Tru Tiên kiếm trận à?
- Đoạn dẫn truyện đã nói quy tắc của thế giới là không có thần tiên, sao có thể trách đám tu sĩ được?
Hiển nhiên fan “Tru Tiên” cũng có không ít khách quen, ví dụ như Xích Dực đạo nhân:
- Ngươi có bản lĩnh thì đánh với lão đạo ta một trận. Thứ khác không dám nói, nhưng ta sẽ dùng một bộ pháp thuật thay đổi dựa vào kiến thức trong thiên thư!
- Chả lẽ ta lại sợ ngươi!
Thiên Tuất đạo nhân bốc lên hai luồng ánh sáng đen trắng xen kẽ:
- Ngươi ngộ ra được, chả lẽ bần đạo không biết ngộ sao?
- Muốn đánh nhau, ra ngoài cửa!
Lão bản đen mặt.
- Ra ngoài thì ra ngoài! Ta không tin còn có cái gì mạnh hơn Thiên Lôi song kiếm!
- Các ngươi đều hiểu sai hết rồi! Rõ ràng là thiên địa Hạo Nhiên chính khí mạnh nhất! Nếu có bản lĩnh hãy nhận một kiếm của ta?
Một đám người khoa tay múa chân đi ra bên ngoài.
=====
(*) câu nói này là khi có một cuộc cãi vã, tranh chấp giữa bạn và người khác thì người thân của chúng ta sẽ luôn trách mắng bạn trước mà không cần biết đầu cua tai nheo như nào cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.