Chương trước
Chương sau
Dịch: Mink
***
Không ít người thấy Phương lão bản nhẹ nhàng giải quyết nhiệm vụ khiến bọn họ cảm thấy bản thân mình chắc chỉ cần biết một chút thao tác cơ bản cũng có thể làm được như vậy.
Nhiệm vụ ngân hàng Toàn Phúc mỗi lần chỉ có thể kéo một người, Phương lão bản không thể chỉ cần một lần là kéo hết tất cả người chơi.
Phương lão bản đang dẫn theo Tống Thanh Phong làm nhiệm vụ này. Y đã xem cách đánh và cũng luyện tập khá nhiều ở bản offline nên biểu hiện cũng không tệ. Tiếp đó, Phương lão bản chăm chỉ kéo rất nhiều người mới cho đến khi quán đóng cửa. Kết thúc một ngày làm việc, hắn đã đủ tiền để mua một chiếc xe tương tự như trong nhiệm vụ.
Ngày hôm sau, Tố Thiên Cơ đã thành lão tài xế nên muốn tự mình dẫn đồ đệ đi làm nhiệm vụ ngân hàng Toàn Phúc.
- Phong Hoa! Duyệt Tâm! Ăn hết mì tôm thì mau tới đây. Lão tay xế mang các ngươi chơi!
Tố Thiên Cơ thấy hai đệ tử đang ăn mì tôm liền gọi ngay.
Vẻ mặt đầy đắc ý vì nàng nghĩ mình đã là lão tài xế rồi.
- Đến ngay, đến ngay!
Tố Thiên Cơ đã có kinh nghiệm nên sau khi nhận nhiệm vụ thì lập tức mở di động để tìm đường, ngựa quen đường cũ đi đến mục tiêu.
- Sư phụ, tại sao ngài lại trở lên lợi hại nhanh như vậy?
- Hôm nay sư phụ lái xe tốt thật đấy!
- Đương nhiên rồi!
Tố Thiên Cơ thỏa mãn, nói:
- Thứ đơn giản như vậy sao có thể làm khó được vi sư? Ngày xưa, khi sư phụ còn đang là đệ tử thì trưởng giáo đời trước cũng phải khen vi sư thiên tư thông minh! Ta học thuật pháp cao giai của Lưu Vân Đạo cung chỉ mất vài ngày, thì thứ này có là gì!
Hai người đang ngồi ở hàng ghế trước trong xe, còn Lai Tư Đặc vẫn đang lải nhải ở ghế sau.
- Sư phụ, người có thể cua khét như Phương lão bản không?
- Việc này có gì khó đâu?
Tố Thiên Cơ lập tức tăng tốc khiến chiếc xe lao đi với tốc độ bàn thờ, chuyển hướng! Phanh lại!
Toàn bộ thao tác vô cùng hoàn hảo, nhanh gọn! Ở phía sau Duyệt Tâm cứ tưởng là lão bản đang phụ thể sư phụ mình.
Tiếng lốp xe ma sát với đường.
- Két!
Chiếc xe đang ở tốc độ cao lướt ngang vào khúc cua rồi vẫn tiếp tục lướt ngang…
Bay ra khỏi đường đi.
Bên cạnh đường quốc lộ là bài đá ngầm ven biển. Đột nhiên một bóng đen từ trên trời rơi xuống.
- A!
- Ầm!
Một xe ba mạng! Lần này không chỉ Lai Tư Đặc, ngay cả nàng cũng đắp chiếu luôn!
Ở một chỗ khác, Liễu Ngưng Vận và Trì Chân nhân cũng đã thử làm nhiệm vụ ngân hàng Toàn Phúc lần đầu tiên. Các nàng ổn trọng hơn Tố Thiên Cơ rất nhiều và quan trọng nhất là hai người vừa mới làm lần đầu nên không dám thả bay bản thân.
Khi hai người đến ngân hàng Toàn Phúc, chiếc xe đã nát bét. Cửa kính chỉ còn dính vài mảnh thủy tinh, Lai Tư Đặc đang vỡ đầu chảy máu. Ở phía sau là vài chiếc ô tô không bị hỏng đầu thì cũng hỏng phần sau đi theo, chủ xe đang đứng bên cạnh chửi như hát.
Không cần nói tiếp cũng biết hai người đã trải qua chuyện gì.
Ngay cả Nạp Lan Minh Tuyết và Lam Yên cũng đã thử chơi bản online.
Lúc này, Tống Thanh Phong và Lâm Thiệu đã lập nhóm với nhau. Hứa Lạc định chơi một mình ở bản offline nhưng y phát hiện là có thể lập nhóm với người lạ ở trên mạng thì cũng muốn thử xem.
Đúng lúc này Hắc Ma cũng đang không tìm được người để cùng chơi thì nhìn thấy: “Lão tài xế đây, +1 nào”. Gã vội vàng tham gia nhóm.
- Hắc gia?
Hứa Lạc không ngờ lại tìm thấy người nhanh đến thế, nói luôn:
- Có biết đi không? Không biết thì nghe ta chỉ huy.
Hắc Ma đã xem lão bản chơi ngày hôm qua nên nghĩ thầm: “mình đã biết cách chơi rồi. Không phải chỉ cần lái xe và bắn chết vài người thôi sao?
Để tỏ ra mình là cao thủ, Hắc Ma nói to dõng dạc:
- Lão tài xế, ngươi chỉ cần không phải gà là được.
- Cao thủ?
Hứa Lạc phấn chấn. Trò chơi này, ai có một chút kinh nghiệm mới có thể nói mình là lão tài xế. Bởi vì toàn bộ nhiệm vụ thì người lái xe có vai trò quan trọng hơn người đi cùng rất nhiều, đó mới là người quyết định thành bại.
Người này mở miệng ra là “lão tài xế”
Hứa Lạc cảm thấy vui vẻ, tâm trạng thay đổi rất nhanh. Y nhớ là lão bản đang ở cửa hiệu tại Thần Tinh hải vực nên tưởng là: “Hay đây là nhân vật phụ của lão bản nên mới tự tin như vậy?
Bây giờ Hắc Ma hơi khinh thường nói:
- Người mới à? Vậy chỉ cần làm theo ta nói là được, đảm bảo qua.
Dù sao hôm qua Hắc Ma đã xem lão bản chơi, tuy nhiên y lại chưa từng thử…
Nhưng nhiệm vụ này mà còn cần phải xem vài lần sao?
- Đi thôi! Chần chờ gì nữa?
Hắc Ma thúc giục.
- Chẳng lẽ là cao thủ?
Dù không phải vậy, chỉ cần không phải mấy tay mơ chưa chơi trò này lần nào thì không sao cả. Hứa Lạc vội vã nhận nhiệm vụ.
- Hứa thiếu gia, không phải ngươi đang chơi bản offline à? Sao lại đang chơi bản online vậy?
Lâm Lạc tò mò liếc nhìn màn hình máy Hứa Lạc.
Hứa Lạc đắc ý nói:
- Ta muốn thử một chút, đây hình như là cao thủ!
- Cao thủ?
- Đúng vậy! Ta tính chơi thử trước hai lần, biết đâu lại kiếm được tiền.
Hứa Lạc nói.
Lập tức y ngồi vào ghế phụ, để Hắc Ma lái xe.
Hôm qua Hắc Ma đã chơi qua một bản offline, những thứ khác không nói nhưng thao tác lái xe cơ bản vẫn được. Chỉ là…
Hứa Lạc bỗng nhiễn cảm thấy không ổn.
Bởi vì chiếc xe đột nhiên như con ngựa phát điên phóng đi!
Chiếc xe lao thẳng vào một đám người đang chờ đèn đỏ ở bên đường, người chết như ngả rạ!
- Ngươi có biết lái xe không?
Hứa Lạc đã hơi choáng váng.
- Chính như ngươi nói, lão tài xế!
Hắc Ma vẫn tỏ ra điềm nhiên, bẻ lái, đâm chết thêm một người nữa,sau đó tông thẳng vào chướng ngại vật trên đường.
Cuối cùng, chiếc xe tông thẳng vào trong một tiệm tạp hóa bên cạnh đường.
Lúc này chủ cửa hàng đang hoảng sợ núp ở dưới quầy vì nghĩ mình gặp phải cướp.
- Sơ suất! Sơ suất!
Nửa tiếng sau…
Bước đầu tiên đã qua, đến bước thứ hai là lái xe lên lầu đâm chết người. Hắc Ma nhìn đường lên hơi hẹp trước mặt, nói:
- Hay hai người chúng ta xông lên?
- Không phải ngươi nói mình là lão tài xế sao?
- Lão tài xế khinh thường dùng thủ đoạn hạ lưu!
Hắc Ma cười ha hả.
Sau đó gã vọt lên bên trên.
Mười khẩu súng đã chĩa thẳng vào đầu.
- “….”
Lần hai.
- Nếu không hai người cùng lên thử một lần?
- Lái xe đi lên!
Hứa Lạc cay lắm.
Ba phút sau, một chiếc xe nát bét vì tai nạn phá tường bay ra ngoài!
- A!
Màn hình chuyển sang màu đen.
Lần ba.
Lần bốn.
Sau một giờ…
- Không phải ngươi nói mình là lão tài xế à?
Hứa Lạc bị bắn bay đầu, cay cú nói.
- Chẳng lẽ lão tử không phải lão tài xế?
- Dm, để tao lái xe.
Hứa Lạc đã tức điên rồi.
Chiếc xe phải vô cùng vất vả mới lên được tầng trên, Hứa Lạc rút súng lục ra bắn liên tục.
- Hả? Sao vẫn còn nhiều kẻ địch vậy?
Y bắn suốt nửa ngày nhưng vẫn chỉ thấy mỗi mình tấn công. Hứa Lạc quay sang nhìn vị trí của Hắc Ma, thi thể của gã đã lạnh cmnr!
- Không phải ngươi nói mình là lão tài xế à?
- Chẳng lẽ lão tử không phải lão tài xế? Vừa vào thì không biết ai đã bắn vỡ đầu ta rồi?
- Cút! Đồ con gà!
Hứa Lạc không thể nhìn nổi nữa. Suốt nửa giờ, hai người còn chưa xong bước cướp xe.
=====
Tống Thanh Phong là Tống Thanh Sơn ở mấy chương trước. Tống Thanh Phong mới là tên đúng nhé mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.