Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Đường Huyền Trang
Tố Thiên Cơ nhìn xuống dưới, trong cửa hàng này không chỉ có đan phương, còn có các loại khúc phổ như Hồng Trần Tẩy Tâm khúc, Bích Hải Triều Sinh khúc, thậm chí còn rất nhiều vật ly kỳ cổ quái mà mình chưa từng thấy, không chỉ như vậy, nàng còn phát hiện ra trong của hàng còn bán cả quần áo?
Nhìn y phục vải thô của mình lại nhìn nhưng bộ quần áo xinh đẹp đến phát điên trong của hành, sau đó lại nhìn giá cả, Tố Thiên Cơ:
-... Quá đắt.
Chẳng qua, thế mà nơi này lại dùng kim tệ?
Nàng vẫn duy trì hình tượng đại tu sĩ, ra vẻ lãnh đạm mà nói:
- Lão bản, cái phối phương Tinh Thần Tán giá năm mươi vạn kim tệ, có phải chỉ cần tốn năm mươi Linh Tinh là có thể mua được phải không? Rất rẻ a!
Sau đó vội vàng chuẩn bị bỏ tiền, năm mươi Linh Tinh là có thể mua được phối phương lợi hại như vậy, quả thật là kiếm bộn!
- Mơ mộng quá.
Phương Khải liếc nàng một cái:
- Chỉ dùng tiền kiếm được trong không gian mới có thể mua được.
- A?
Tố Thiên Cơ nhìn trong túi mình, kim tệ là không. Có chút xấu hổ:
-... Ta không có tiền a!
- Trồng trọt đi! Tư từ là có.
Phương Khải đào đất, chợt phát hiện một hạt giống, hệ thống không gian nhắc nhở:
- Phát hiện hạt giống linh đào, có trồng hay không?
- A?
Phương Khải ngây người:
- Đương nhiên trồng!
Cái này cũng được!
-...
Mười phút sau. Phong Hoa còn đang đang chơi Truyền Kỳ:
- Sư phụ, làm sao người còn chưa tới?
Tố Thiên Cơ nghiến răng nghiến lợi:
- Vi sư đang trồng trọt!
- Trồng trọt?!
Phong Hoa với Duyệt Tâm trợn mắt há hốc mồm nhìn sang, chỉ thấy trong màn hình, Tố Thiên Cơ mặc y phục vải thô đang cầm xẻng đào đất! Lại thêm việc nhân vật trong không gian của tôi không có tu vi, sau một thời gian dưới ánh nắng, mồ hôi chảy ra nhễ nhại.
- Hô...
Một mảnh rừng tùng trúc xanh biết dạt dào, Tố Thiên Cơ đưa tay lau mồ hôi, nhìn củ cải đã trồng xong, cuối cùng thở ra, tính toán trong lòng:
- Một cây Bạch Kim Linh củ cải giá 275, bán đi có thể mua hai hạt giống... Về sau bản tọa sẽ trồng một sân củ cải, hẳn là có thể mua phối phương Tinh Thần Tán... Còn có Hồng Trần Tẩy Tâm khúc, khúc phổ này có thể tăng tâm cảnh cũng phải mua một cái! Sau đó lại mua mấy bộ y phục kia, bộ Tiên Hà Vũ Y cũng không tệ, chẳng qua là quá đắt... Mua trước cái Tố Tâm La Thường... Cái tiểu viện này quá rách nát! Không phù hợp phong cách của bản tọa, nhất định phải trang trí một chút...
- Sư phụ, người đang suy nghĩ gì vậy?
Phong Hoa, Duyệt Tâm nhìn Tố Thiên Cơ trong màn hình đến ngây cả người.
Trong khu đất trước hàng rào nhà Phương Khải, có năm cây củ cải một gốc linh đào. Phương Khải nhìn quá, ít nhất phải đợi hai đến ba giờ mới có thể thành thục.
Trong lúc đó có thể trừ sâu, trừ cỏ dại, làm vậy thì thu hoạch mới có khả quan. Nếu không làm gì thì khi thu hoạch, giá trị không còn được cao.
Rừng đào ở xung quanh thì cũng chỉ là cây đào bình thường, không bán được. Công việc trồng rau này cũng vô cùng nhàn rỗi, mỗi ngày chỉ cần bỏ chút công sức là được.
Thí dụ như Phương Khải, sau khi làm xong những việc này chỉ cần chờ đợi thu hoạch, trong thời gian đó có thể làm việc khác, một thời gian quay lại xem có cần nhổ cỏ hay trừ sâu không là được. Nếu như lười không quay lại, cũng không ảnh hưởng nhiều, chỉ là thu hoạch không khả quan lắm mà thôi.
Tố Thiên Cơ cũng cảm nhận được không khí trong đây, thanh nhàn, cộng thêm việc nàng lựa chọn một rừng tùng trúc, bóng cây đung đưa, nước chảy róc rách, chim bay đi bay về, so với Lưu Vân Đạo Cung sang trọng xa hoa, hoàn cảnh nơi này càng tỏ vẻ lánh đời độc lập. Thân ở trong hoàn cảnh như này khiến cho tâm tình của tâm cảnh của người đều tốt hơn không ít.
Bỗng nhiên Tố Thiên Cơ có cảm giác mình không muốn ra khỏi nơi này, mỗi ngày đủ loại đồ ăn, thưởng thức nhất phẩm trà, nhàn có thể gẩy mấy khúc đàn, tấu lên khúc phổ mà mình thích. Sau đó ngồi đợi củ cải thành thục, rồi bán bán mua mua! Cuộc sống như vậy có thể là vô cùng thú vị.
Thấy mình chơi còn chưa vừa lòng, quyết định kéo hai đồ đệ tới:
- Phong Hoa, Duyệt Tâm tới đây! Trồng rau cùng với vi sư!
- Sư phụ! Cái này có cái gì không?
Phong Hoa, Duyệt Tam còn chưa thử qua, đầy nghi ngờ.
- Đúng đấy, chúng ta chơi Truyền Kỳ còn có thể đánh ra đồ, tăng cao tu vi, có rất nhiều cái thú vị, chơi cái này có thể làm gì?
- Cũng chẳng lãng phí bao nhiêu thời gian!
Tố Thiên Cơ vừa làm mẫu vừa nói:
- Mỗi ngày tốn hai chục phút, đem củ cải trồng vào đất, tưới nước, cực kỳ dễ trồng!
Nếu như là những linh thảo trân quý trong tông môn, nuôi như thể chỉ sợ chết sớm, đối với cái này Tố Thiên Cơ cũng cảm thấy rất kỳ lạ, củ cải này quá dễ trồng.
Sau đó nàng tiếp tục nói:
- Xong thì các ngươi có thể đi chơi, qua một thời gian chờ củ cải thành thục thì về thu hoạch là được.
- Đơn giản vậy sao?
Hai người cảm thấy vừa đơn giản, mà cũng không tệ, rất nhanh, bên trong "Không gian của ta" có thêm hai dân trồng rau.
- Phong Hoa sư tỷ, Duyệt Tâm sư tỷ, hai người đang chơi gì vậy?
Mấy tên đệ tử Lưu Vân Đọa Cung nhìn thấy hai người đang quốc đất, vô ý thức cũng bu lại.
- Trồng rau!
Rất nhanh, mấy tên đệ tử Lưu Vân Đạo Cung nghe thấy chơi cái này không cần bỏ ra nhiều thời gian, hơn nữa lại có không ít chỗ tốt, đều nhao nhao mở ra vườn rau của mình.
- Lão bản!
Lúc này, Tống Thanh Phong đang chơi Truyền Kỳ, cũng là ngẫu nhiên nghe thấy người nói còn có thể trồng rau, vội vàng nhắn tin cho Phương Khải.
- Trồng rau này để làm gì? Ngươi có trồng hay không?
- Đang trồng (mặt cười)!
- Hử? Lão bản cũng đang trồng:
Tống Thanh Phong vội vàng gọi đám bằng hữu:
- Lâm thiếu, Hứa thiếu, chúng ta cũng thử một chút cái "Không gian của ta" đi, nghe nói lão bản cũng đang trồng rau trong đó.
- Không tốn thời gian chơi trò chơi chứ?
Lâm Thiệu vất vả lắm mới lên được cấp 25, rõ ràng là sợ bị người vượt qua.
- Không tốn!
Tống Thanh Phong nói:
- Ta nghe nói, chỉ cần đi trồng một chút, sau đó nhớ quay lại thu hoạch là được!
- Vậy đi! Chúng ta cũng đi trồng!
Rất nhanh, Phương Khải nhìn thấy bên trong thông tin chim cánh cụt của mình, cả đám hảo hữu đều mở ra "Không gian của ta", đồng thời đều đi trông rau.
Mà lúc này đây, Tố Thiên Cơ đã thu hoạch nhóm củ cải đầu tiên, sau khi trồng thêm một nhóm, mua thêm đất, trong tay thừa không ít kim tệ, dứt khoát mua cho mình một cây cổ cầm rẻ nhất, sau đó mua thêm một bản cầm phổ Phong Nhập Tùng, trên lò lửa trước nhà còn nấu một bình Long Tỉnh, vô cùng hài lòng.
- Phong Hoa, Duyệt Tâm! Đến nghe xem bản Phong Nhập Tùng vi sư đàn thế nào? Nghe nói rất tốt cho tâm cảnh nha!
Đinh đinh thùng thung...
Hai người lệ rơi đầy mặt nghe Tố Thiên Cơ đàn nửa sống nửa chín... Có lợi cho tâm cảnh?
Mà Phương lão bản lúc này bỏ ra mười kim tệ mua một bản Trời Cao Biển Rộng của Hoàng Gia Câu.
- Hôm nay tôi ngắm nhìn những bông tuyết nhẹ nhàng bay qua trong đêm lạnh...
Phương Khải vừa cất giọng hát theo, vừa cầm xẻng đào đất theo tiết tấu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.