Chương trước
Chương sau
Dịch: Đường Huyền Trang
Hiện tại nhiệm vụ xây dựng cửa hàng đã được hệ thống ngầm công nhận.
Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Người chơi trong tiệm ngồi đầy.
Muốn đạt thành điều kiện này, vào mấy ngày trước, giờ cao điểm cũng đã bắt đầu phải xếp hàng.
Phương Khải liếc nhìn, cửa hàng bên thành Cửu Hoa tỉ lệ bình quân đạt tới 70%, giờ cao điểm miễn cưỡng có thể ngồi đầy, mà Bán Biên thành, lúc này mới có sáu mươi, bảy mươi người, máy tính có hơn 100 máy, cũng mới ngồi hết hơn một nửa.
- Xem ra gần đây không cần cân nhắc đến chuyện cửa hàng.
Phương Khải nghĩ trong lòng như vậy, đương nhiên, giờ phút này, hắn không biết ý nghĩ này ngây thơ bao nhiêu.
----------------
Người chơi Truyền Kỳ dần dần nhiều lơn, thí dụ như đệ tử hai đại học phủ Thịnh Kinh, Hi Di ở trong trò chơi cũ luôn bị đệ tử Lăng Vân học phủ áp chế, tự nhiên là phải nghĩ biện pháp khác, ví dụ như là chơi trò chơi mới ra.
Trò chơi mới ra, tất cả mọi người đều bắt đầu như nhau, tự nhiên không cần lo lắng việc không bằng người khác!
Bởi vậy trong trò chơi mới, bọn hắn càng tỏ ra tích cực hơn những người chơi lão làng khác, ngày đầu tiên bắt đầu chơi, chỉ là không có vận khí đen đủi như Cung Hách, vừa mới mấy cấp đã bị người khác cố tình PK, lại còn phát nổ một đống đồ.
Đồng thời, trong quá trình chơi trò chơi, bọn hắn cũng phát hiện ra quy luật, mặc dù tốc độ tăng trưởng tu vi bên trong Truyền Kỳ tăng nhanh hơn game offline, nhưng quái thì phải cướp, tiền còn phải kiếm, bởi vậy tốc độ bị kéo xuống, về tới tình trạng bằng với tốc độ tăng trưởng trong game offline.
Nếu như bị cố tình PK, chỉ sợ cái tốc độ này lại còn chậm hơn!
- Hoàng tỷ...
Nhị hoàng tử là một Chiến Sĩ mặc áo xanh da trời, cùng mới mấy thành viên chiến đội Hoàng gia là một nhóm người tiến vào trò chơi sớm nhất, tiến vào trò chơi sớm, lại không bị PK, coi như dưới sự khó khăn về tiền bạc, lúc này cũng đã hơn 10 cấp.
Cơ Võ cũng chơi Chiến Sĩ, lúc này mấy người đang luyện cấp ở Độc Xà Sơn Cốc, dưới sự dẫn đầu của một nhóm cao thủ Hoàng tộc, đẳng cấp cũng dần dần được kéo lên, đến cấp 10.
Cũng may võ giả ở giai đoạn đầu tương đối tốt, khi tất cả mọi người đều là người bình thường, chỉ có võ giả có một chút kỹ xảo chiến đấu, thậm chí có người học qua cách đầu thuật, cho nên ở giai đoạn đầu, võ giả cũng tiết kiệm được tương đối tiền.
Nhưng tiết kiệm thì tiết kiệm, hiện tại thì tài chính có vẻ vẫn không đủ.
Bời vì hôm qua ra ngoài đánh quái một hồi lâu, vì thế tài chính bây giờ đã đến tình trạng vô cùng thiếu thốn.
Nên làm thế nào đây? Hay là lúc này đi săn thú? Nhưng thế thì không có điểm kinh nghiệm.
Đi ăn cướp? Làm một Hoàng tộc Đại Tấn cao quý, bọn hắn còn không dám bỏ mặt mũi vào rừng ăn cướp.
- Hay là... Tìm người mua?
Trưởng công chua Cơ Du bỗng nhiên nghĩ ra một cái ý tưởng.
- Vấn đề là... Hiện tại mọi người đều thiếu tiền luyện cấp, ai sẽ bán cho chúng ta?
Nhị Hoàng tử biểu thị phương pháp này không thể, dù sao thì lúc này mới chơi trò chơi, phần lớn là người thiếu tiền.
Dù sao người không có tiền đều đang chơi trò chơi cũ, trước còn quan sát trò chơi này có đáng giá không rồi mới tính.
Cơ Võ suy nghĩ nói:
- Như vậy đi, ta điều mấy đội thị vệ trong cung tới.
Cơ Võ phát hiện, trò chơi này khác các trò chơi trước, các trò chơi khác chỉ có người chơi cũ kéo người chơi mới, mà cái trò chơi này, người chơi mới lại có thể cung cấp cho người chơi cũ!
Tất cả mọi người vì tăng lên thực lực mà cố gắng luyện cấp, không có kim tệ bán cho chúng ta, chúng ta có thể tìm người đến cày kim tệ a!
Để một nhóm chuyên môn cày tiền, cung cấp cho chúng ta luyện cấp, đến lúc đó còn sợ không có tiền tiêu sao?
Suy nghĩ của Cơ Võ lúc này, tuy khác với đám Hoàng Sơn, nhưng lại có cùng một hiệu quả!
Chỉ cần không thiếu tiền, như vậy tốc độ tăng trưởng cửa mình tự nhiên sẽ nhanh hơn người khác!
Mà nhanh chóng tăng thực lực lên ở trong cái thế giới này, không chỉ riêng vì tăng lên thực lực ở hiện thực, có nhiều thứ, không thể chỉ nhìn lợi ích trước mắt mà nói.
Cũng tỷ như nói, một người có cảnh giới Đại Võ Tông, hắn căn bản không có hứng thú xem, nhưng nếu như mà không xem, ai biết phía sau còn có kiếm thứ 23?!
Phim truyền hình còn có thể xem lại, nhưng cái này đều khiến cho tất cả mọi người đều vào trong cùng một cái thế giới, mạnh thì sẽ mạnh hơn, yếu thì bị chèn ép! Làm sao có thể bổ xung lại như trong phim truyền hình đây?
Điều này, tất nhiên chỉ là phòng ngừa chu đáo.
- Chẳng qua... Để vệ đội của phụ hoàng đếm đánh kim tệ, có phải là đại tài tiểu dụng hay không?
Nhị Hoàng tử nói:
- Những người kia đều là chiến sĩ tinh nhuệ nhất của Đại Tấn, hay là...
- Để người của chúng ta tới đi.
Trưởng công chúa Cơ Du nói:
- Vệ đội của phụ hoàng, từng người đều là tinh nhuệ, đến lúc đó khai hoang địa đồ cao cấp, há không phải tốt hơn?
Phải biết thế giới này không giống như Diablo, không hạn chế phần 1, phần 2.
- Có lý!
Tiểu chiến sĩ Cơ Võ trong trò chơi, sờ lên cái cằm chẳng có một sợi râu, đầu tiên là ngẩn người, sau đó lập tức gật đầu.
----------------------
Khoảng cách đoàn Hoàng Tộc tiến vào cầy tiến còn mấy chục phút.
Sáu mươi, bảy mươi người thuộc liên quân Nguyên Hành Các cùng Hoàng gia, một bên luyện cấp, một bên bắt đầu ra ngoài Tân Thủ Thôn trải thảm lục soát.
Đồng thời, vì thuận tiện cho việc liên lạc, mấy người Đường Nguyên, Đào Khôn, Hoàng Sơn lập một phòng trong hệ thống thông tin chim cánh cụt.
Mở gian phòng ra xem, chỉ thấy một cái kênh tên là "Giết giết Cửu Hoa quân", có hơn mười cái tên có chữ đầu là "Hoàng gia", cùng với hơn năm mươi cái tên có chữ đầu là "Nguyên Hành" ở trong đó.
Cửu Hoa thành.
Một trận chiến với Thần Tinh Hải Vực ngày hôm qua đại thắng, có thể nói là Cung Hách vô cùng đắc ý.
Nhưng mấy người Vương Cường thì lại khác, hôm qua bị mấy tiểu bì nương đánh lén phát nổ, mặc dù đã đi Hồng Danh Thôn, nhưng mấy huynh đệ của hắn vẫn còn lưu lại.
Ở phòng của Cửu Hoa quân, có một cái kênh tên là "Cửu Hoa tinh nhuệ", Vương Cường đang tán gẫu với mấy huynh đệ:
- Nhìn giúp ta một chút! Một trong bốn tiểu bì nương kia có người gọi là Ngưng Sương, đặc biệt để ý một chút! Dám đánh lén đại gia!
- Biết! Bảy tám người chúng ta ở chỗ này, chỉ cần bọn hắn dám đến!
Đúng lúc này, một tên đệ tử Hoàng gia nhìn về phía mấy người đang đánh nhện ở phía trước:
- Mấy người kia nhìn quen mắt...?
- Có phải mấy người hôm qua chặn chúng ta?
Trong kênh "Giết hết Cửu Hoa quân, lập tức có người hét lên:
- Phát hiện Cửu Hoa quân, ở chỗ ta!
- Nơi nào?
- Mấy người?
- Có bảy, tám người!
- Trước đừng đánh rắn động cỏ!
Đào Khôn nói:
- Ta dẫn người đến bọc lại!
Tầm mười phút sau...
Chỉ tháy bảy, tám tên Cửu Hoa quân nằm ngổn ngang trên mặt đất, ở bốn phương tám hướng khác thì cố hai ba mươi tên Nguyên Hành Các vây quanh.
Hai tên đệ tử Hoàng gia tiến về phía trước, gắt một cái nặng nề:
- Phi! Liền bằng mấy tên các ngươi mà dám tuyên bố gặp chúng ta một lần giết một lần?!
- MK! Có gan đừng chạy!
- Chạy!
Đào Khôn cười lạnh một tiếng:
- Hôm nay gia gia sẽ ở đây chờ, có bản lĩnh gọi người đến đây!
Kênh "Cửu Hoa tinh nhuệ":
- Có bao nhiêu huynh đệ ở đây! Đến tập hợp bên Độc Xà Sơn Cốc! Chúng ta bị người Thần Tinh Hải Vực giết!
- Nhiều hay ít?
- Hai ba mươi người! Tuyên bố là ở đây chờ chúng ta, để chúng ta kêu người tới!
- Càn rỡ! Quả thật là càn rỡ!
Cung Hách nghe thấy liền nổi giận, khí huyết xông lên não, quát:
- Tất cả tập hợp! Đều đến cửa thôn tập hợp! Đưa tin gọi những huynh đệ không đến tới! Mới hai mươi, ba mươi người mà cũng dám kêu gào như thế, hôm này đừng nghĩ luyện cấp! Không đem tất cả bọn hắn chôn, Cung Hách ta liền từ quan về nhà làm ruộng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.