Nhìn ánh mắt mong chờ của Triệu Nguyên, Trần Hạo có chút đau đầu.
Lý Mộng còn có thể hiểu được, ông anh tham gia náo nhiệt làm gì, ông anh đã chết hơn trăm rồi, mẹ ông anh cho dù trường thọ nhưng có thể sống đến hiện tại sao?? Ông anh bảo làm sao tôi giúp được ông đây?
Bất quá mười năm đạo hạnh mê hoặc quá lớn, lớn thật là lớn luôn, bỏ lỡ lần này không biết bao giờ mới có thể gặp được đây.
Trần Hạo vẻ mặt khổ sở nói:
- Huynh đài, không phải là tôi không giúp anh, anh thử nghĩ đi, đã qua bao nhiêu năm rồi, anh chưa từng một lần về cố hương xem thử sao? Mẫu thân huynh đài chẳng lẽ còn tại thế?
Triệu Nguyên lắc đầu nói:
- Sau khi tôi chết, âm thân bị linh khí Liễu Hà quấy nhiễu, không về được gia hương, lúc có thể rời đi thì gia hương đã thay đổi, Triệu gia trước kia đã không còn tồn tại, thành thôn hoang vắng, mẫu thân tôi chẳng biết tung tích. Về sau tôi hỏi thăm một chút, người ta nói năm đó loạn quân đánh tới, xung quanh giết chóc tàn sát khắp nơi, Triệu gia bất đắc dĩ phải di dời, mẫu thân tôi cũng bị mang đi, sau đó không còn tin tức gì. Mấy năm nay tôi chạy đông chạy tây tìm khắp nơi, đáng tiếc không thu hoạch được gì. Đại sư, tôi không có mong ước xa vời phải nhìn thấy mẫu thân còn sống trên đời, chỉ cần tìm được mộ phần mẫu thân để cho tôi tế bái, như vậy tôi đã hài lòng lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-giup-quy-lam-vui/3195713/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.