Rượu qua ba tuần, đồ ăn qua ngũ vị.
Trần Hạo tự nhiên là uống tới đỏ mặt tía tai, cảm giác có chút chóng mặt, cũng không phải đau đầu, quả nhiên là rượu ngon, chỉ tiếc tửu lượng của mình quá kém, không có phúc để hưởng thụ rồi.
Thấy bầu không khí có vẻ vui, Chu Cương tự nhiên nắm lấy cơ hội, hỏi:
- Chú em, buổi sáng câu đến công trường Thanh Khê Sơn có phát hiện đặt biệt gì không?
Cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn(ý nói ăn đồ của người ta thì nói chuyện cũng mềm mỏng hơn),Trần Hạo cũng giấu diếm, trả lời:
- Phát hiện được nguồn gốc của tà khí, bất quá long khí toàn bộ Thanh Khê Sơn hoàn hảo, tà khí không quá nghiêm trọng, chỉ là đầu năm nay tu hành khó khăn, cho dù là tà khí thông thường thì cũng đối phó không nổi, cần phải cẩn thận từng bước.
Ánh mắt Chu Cương sáng lên, hỏi tới:
- Vậy chú em có phương pháp nào giải quyết không?
Trần Hạo chần chờ một chút, nói:
- Biện pháp thì thằng em này có một cái, nhưng có thể làm hay không thì em cũng không dám khẳng định, những thứ mà em không nắm chắc thì em sẽ không xuất thủ.
Chu Cương nghẹn lời, trong lúc nhất thời không biết tiếp lời thế nào.
Trần Hạo cười cười, tiếp tục nói:
- Anh Chu đừng hỏi nữa, em sẽ cẩn thận tính toán lãi xem sao, khi xác định được có thể làm hay không thì em sẽ báo cho anh biết.
Chu Cương thở dài nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-giup-quy-lam-vui/3195680/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.