Cảnh Dương mở mắt ra, trước mặt là một màu trắng xoá, sau đó những vật thể giống như sương trắng tản ra, và đập vào mắt hắn là một tia ánh sáng màu vàng. 
Cảnh Dương nheo mắt rồi nhìn theo hướng ánh sáng vàng, đằng xa có một toà kiến trúc đan xem giữa hai màu vàng và trắng vô cùng nguy nga, mà ánh sáng màu vàng chính là từ phía sau toà kiến trúc kia phát ra. 
Cảnh Dương nhìn xung quanh, phát hiện bản thân vậy mà đang đứng ở trên mây, mây gợn lăn tăn giống như mặt biển vậy, cảnh tượng này nhìn rất tráng lệ. 
Cảnh Dương không biết nơi này rốt cuộc là nơi nào, cũng không biết tại sao mình lại đến đây, càng không biết mình nên làm cái gì bây giờ. 
Ngay lúc không biết phải làm sao, thân thể của hắn đã bắt đầu tự trôi về phía trước, không sai, chính là trôi giống như một linh hồn. Hắn cúi đầu thì phát hiện thân thể của mình là trạng thái trong suốt, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy một chút hình dạng thân thể mà thôi. 
Chờ khi Cảnh Dương hoàn hồn sau nỗi khiếp sợ và ngẩng đầu nhìn về phía trước, hắn phát hiện mình đã bay tới trước toà kiến trúc màu trắng rồi. Hắn nhìn toà kiến trúc uy nghiêm và tráng lệ trước mặt, nghĩ thầm một toà kiến trúc như vậy ở trên trời hẳn là chỉ dành cho thần tiên có thân phận không tầm thường. 
Thân thể hắn lại bắt đầu trôi về phía trước, khi trôi vào bên trong toà tiến kiến trúc, hắn nhìn thấy rất nhiều nam nữ mặc đồ cổ trang, bọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-gian-lan-cua-phao-hoi/962527/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.