Reber vừa tiến vào phòng liền nhìn thấy Cảnh Dương đang nằm lỳ ở trên giường, y đi qua vỗ vỗ lưng của Cảnh Dương, Cảnh Dương không thèm để ý đến y.
Reber ngồi xổm mép giường, dùng tay nắm Cảnh Dương quay về phía mình "Sẽ nghẹn hư đó."
Cảnh Dương quay mặt qua bên kia "Ta không muốn làm phiền ngài, ngài tiếp tục chọn người làm ấm giường cho mình đi, không cần để ý đến ta."
"Ta muốn chọn người làm ấm giường khi nào?" Reber đứng lên ngồi vào mép giường, chống tay lên gối, cúi người nhìn Cảnh Dương nói "Từ sau khi em đến, không phải giường của ta vẫn luôn để em ngủ sao? Ngay cả ta cũng bị cướp đoạt quyền lợi ngủ giường của mình."
"Ta trả giường cho ngài là được chứ gì." Cảnh Dương đẩy y ra, đứng lên muốn đi ra ngoài.
Reber giữ chặt hắn, kéo hắn lại đè xuống giường "Trả lại giường cho ta cũng được, nhưng em không được phép rời đi. Mặc dù giường của ta lớn, nhưng cũng chỉ đủ cho hai người ta và em ngủ, sẽ không có những người khác."
"Mười mấy người kia cùng nhau ngủ cũng đủ mà? Tại sao chỉ đủ cho hai người ngủ." Cảnh Dương trong lòng không cao hứng, chính là cố ý muốn gây sự.
"Em đang ghen?" Reber dí sát vào mặt Cảnh Dương, gần như là muốn hôn hắn.
"Ta không có!" Cảnh Dương lớn tiếng phủ nhận, sau đó giơ tay muốn đẩy y ra, cho dù có hắn cũng không muốn thừa nhận, không để tên này đắc ý đâu.
Reber không muốn bị hắn đẩy ra, Cảnh Dương sao có thể so được với sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-gian-lan-cua-phao-hoi/962421/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.