Chương trước
Chương sau
Cảnh Dương bị cấm đụng vào tất cả máy móc, đến xe lăn cũng không được ngồi, chỉ có thể dựa ngồi ở trên giường phát ngốc chơi ngón tay. Bởi vì quá mức nhàm chán, hắn hỏi hộ lý giấy và bút, dùng phương pháp nguyên thủy nhất đối với thế giới này giết thời gian.
Cảnh Dương viết lung tung một cách hăng say hoàn toàn quên mất thời gian, ngồi xuống chính là cả một buổi sáng. Thẳng đến khi Dunan Fry cùng Mogan tiến vào, hắn dừng lại một chút ngẩng đầu nhìn bọn họ, rồi tiếp tục viết trên giấy "Cuối cùng tướng quân cũng tới, có cái gì muốn hỏi cứ việc hỏi đi, tôi chán đến mọc rong rồi."
"Tôi là tổ trưởng tổ máy móc, Mogan." Mogan tự giới thiệu nói "Nghe nói cậu muốn hợp tác với chúng tôi, nhưng chúng tôi cần phải biết năng lực cụ thể của cậu, mới xác định xem giá trị của cậu có đạt tiêu chuẩn để hợp tác với chúng tôi hay không. Về chiếc xe lăn được cậu cải tạo kia, tôi hy vọng cậu có thể giảng giải cụ thể quá trình cậu cải tạo nó một chút."
"Xem ra việc các người muốn xử lý tôi thế nào, đã có kết quả rồi." Bàn tay đang viết không ngừng của Cảnh Dương rốt cuộc cũng ngừng lại, đưa mấy tờ giấy đã tràn ngập nội dung cho Mogan "Đây là toàn bộ nội dung cải tạo xe lăn, tôi không muốn tốn sức để giải thích, ông cầm lấy chậm rãi xem đi, nội dung rất kỹ càng tỉ mỉ, hẳn là sẽ không có chỗ nào xem không hiểu."
Mogan chỉ đại khái nhìn nội dung ở trên giấy một chút, liền càng xem càng kích động, ông hấp tấp nói với Dunan Fry "Tướng quân, tôi muốn về phòng làm việc trước, để cùng các tổ viên nghiên cứu nội dung trên mấy tờ giấy này một chút, tôi cảm thấy mấy thứ này có thể áp dụng cho cơ giáp."
"Đi đi." Dunan Fry trả lời.
Mogan vội vàng bước đi, trong phòng chỉ còn hai người bọn họ.
Dunan Fry ngồi xuống cái ghế cạnh giường, nhìn thẳng vào Cảnh Dương nói "Theo như lời cậu nói lúc trước, đúng là cậu thật sự có năng lực, Mogan đánh giá cậu rất cao, ông ấy hy vọng ta có thể giữ cậu lại. Tuy rằng cậu đã dùng một chiếc xe lăn chứng minh năng lực của mình, nhưng mà chúng ta vẫn không thể hợp tác, cậu phải biết rằng, cho dù năng lực của một mình cậu có mạnh đến đâu, thì cũng không thể ngang bằng với một đội quân. Cậu có thể nói ra suy nghĩ của mình, sau đó lại phục vụ vì quốc gia của ta, bọn ta sẽ cân nhắc rồi quyết định xem có nên thay cậu đi làm hay không."
Cảnh Dương nói "Kỳ thật bất kể là hợp tác hay là phục vụ vì quốc gia để nhận được sự trợ giúp của các người, với tôi mà nói đều không có gì khác nhau, chỉ cần có thể đạt tới mục đích báo thù của tôi là được. Nhưng các người có khả năng đã hiểu lầm rồi, cải tạo xe lăn chỉ vì khiến các người coi trọng thôi, không phải vì chứng minh năng lực của tôi. Sau khi khiến cho các người coi trọng, tôi mới muốn chứng minh năng lực của mình, về phần chuyện tôi muốn các người làm, không bằng chờ khi tôi chứng minh được năng lực của mình lại nói?"
"Cậu muốn chứng minh như thế nào?" Dunan Fry nhìn gương mặt trắng nõn tinh xảo của Cảnh Dương, y cảm thấy cái người nhìn có vẻ mỏng manh này, hình như trong cơ thể cất giấu một nguồn năng lượng cực lớn, nhưng đến tột cùng là cái gì có thể chống đỡ được nguồn năng lượng này? Là thù hận sao?
"Mười hai tinh cầu Kim Minh Tinh Quần kia, ban đầu là đế quốc Wilkosa phát hiện, cũng là đế quốc Wilkosa đuổi Trùng tộc đi." Cảnh Dương chậm rãi nói "Tuy Kim Minh không thích hợp cho nhân loại cư trú, nhưng lại có một lượng lớn kim loại hiếm, đó chính là một kho bạc lớn. Đáng tiếc là mặc dù đế quốc Wilkosa dẫn đầu chiếm lĩnh nơi đó, nhưng lại không có cách nào khai thác những kim loại đó, khi bị bão vũ trụ thổi qua thì không thể không rút lui. Sau khi tan bão, Johan Dotley mang binh giành trước chiếm lĩnh nơi đó, hơn nữa em trai gã là Aikeli còn chỉ huy một đội ngũ nghiên cứu thiết bị khai thác kim loại."
"Những cái mà cậu nói, trong vũ trụ này hẳn là ai cũng biết." Dunan Fry nói.
Dựa theo quy định hiệp ước của Liên Bang, tinh cầu trong vũ trụ ai chiếm lĩnh trước thì là của người đó. Nhưng nếu sau khi chiếm lĩnh lại rút lui, vậy nó liền thuộc về quốc gia chiếm lĩnh sau. Vũ trụ rộng lớn không có biên giới, giữa vô số tinh cầu cũng không phải mỗi một tinh cầu đều thích hợp cho nhân loại cư trú. Rất nhiều tinh cầu tuy rằng có tài nguyên phong phú, nhưng cũng có rất nhiều người sử dụng khoa học kỹ thuật còn không thể nào khắc phục khó khăn. Đặc biệt là tinh cầu còn sẽ xuất hiện thiên tai vũ trụ, chẳng những không thích hợp cho người thường cư trú, trước khi thiên tai đến, coi như là quân đội thì cũng phải nhanh chóng rút lui.
Đế quốc Wilkosa vì chiếm lĩnh Kim Minh Tinh Quần, đầu nhập vào lượng lớn binh lực để đuổi và tiêu diệt Trùng tộc, nhưng sau khi chiếm lĩnh Kim Minh Tinh Quần mới phát hiện, những thiết bị khoa học kỹ thuật trước mắt mà bọn họ có, không tài nào khai thác được những kim loại hiếm trên tinh cầu, sau đó vì tránh né bão vũ trụ nên phải rút lui, bị đế quốc Fertari chiếm được. Chuyện như vậy thường xuyên xảy ra giữa các quốc gia, lúc này so chính là máy móc thiết bị của ai mạnh hơn, nếu không mạnh như người khác, vậy chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo.
"Tôi có thể trước khi bão vũ trụ kết thúc, chế tạo ra thiết bị có thể khai thác những kim loại hiếm đó, chỉ cần các người phối hợp với tôi là được." Cảnh Dương nói.
"Cậu nên biết rằng cậu phải chịu trách nhiệm cho từng lời nói của mình, nếu trong đó xuất hiện một chút sai lầm, cậu đều phải vì thế mà trả giá rất lớn, cho nên suy nghĩ thật kỹ rồi hẳn nói." Dunan Fry không muốn nghi ngờ Cảnh Dương, càng không muốn uy hiếp hắn, nhưng làm tướng quân của đế quốc, trách nhiệm của y rất trọng đại, tuyệt đối không thể bởi vì hắn sơ sẩy mà tạo thành tổn thất cho đế quốc.
"Đương nhiên, mỗi một câu mà tôi nói, tôi đều sẽ chịu trách nhiệm." Cảnh Dương rất kiên định nói "Các người có thể phái người giám sát nhất cử nhất động của tôi, mỗi loại đồ vật mà tôi chế tạo ở nơi này, đều sẽ viết một phần báo cáo kỹ càng tỉ mỉ cho các người. Nếu các người cảm thấy hành vi của tôi có khác thường, có thể xử lý tôi, tôi sẽ không phản kháng."
"Cậu nghĩ kỹ rồi? Xác định sẽ không hối hận?" Dunan Fry nghiêm túc hỏi.
"Đúng, tôi nghĩ kỹ rồi, tuyệt đối sẽ không hối hận." Ánh mắt của Cảnh Dương nhìn phía trước, nhưng ánh mắt hoảng hốt không hề nhìn bất cứ thứ gì, mà là dáng vẻ chìm vào hồi ức "Vì báo thù, tôi có thể bất chấp tất cả, nếu ngài biết được tôi đã trải qua những gì, khẳng định có thể hiểu được tâm trạng của tôi. Tôi đã không sống vì bản thân mình nữa, mà là sống vì những người thân đã chết đi, trước khi báo được thù, tự do cũng được, giam cầm cũng được, đối với tôi đều không có ý nghĩa gì cả."
Vì gia tăng sự tín nhiệm của đối phương, Cảnh Dương lại lần nữa khoác lên mình cảm xúc của nguyên chủ.
Dunan Fry nhìn vẻ mặt của Cảnh Dương, trong lòng liền đau xót, cũng bắt đầu hận những người đã làm tổn thương người của y "Được! Cứ dựa theo lời của cậu, ta sẽ cho cậu cơ hội để chứng minh năng lực của mình. Từ hôm nay trở đi, ta là người giám sát của cậu, tôi sẽ gánh vác trách nhiệm cho mọi hành vi của cậu, mà nhất cử nhất động của cậu, cũng sẽ nằm trong sự khống chế của ta."
Cảnh Dương được đến một phòng làm việc, không gian rộng lớn có thể trực tiếp cải tạo cơ giáp, bởi vì chân của hắn không tiện, Dunan Fry cử mười mấy trợ lý cho hắn, hơn nữa còn cho hắn quyền sử dụng vật phẩm cấp A. Đãi ngộ hiện tại của hắn không khác gì với tổ trưởng tổ máy móc Mogan cả, tất cả đều là bởi vì Dunan Fry cho hắn sự chiếu cố đặc biệt.
Cách lần bão vũ trụ tiếp theo trên Kim Minh Tinh Quần ước chừng còn một tháng nữa, Cảnh Dương nói mình trước khi bão vũ trụ kết thúc sẽ chế tạo ra thiết bị khai thác, nói cách khác, hắn nhiều nhất chỉ có một tháng thời gian. Muốn trong thời gian ngắn như vậy hoàn thành việc mà bọn họ tốn hai năm trời cũng không làm được, đừng nói là những người khác cảm thấy không có khả năng, ngay cả Dunan Fry đã quyết định phải tin tưởng Cảnh Dương trong lòng cũng rất không yên tâm.
Cảnh Dương phân tích về địa chất trên tinh cầu của Kim Minh Tinh Quần trước, lại mang hàng mẫu về tiến hành nghiên cứu, sau đó liền trực tiếp bắt đầu chế tạo.
Dunan Fry khi có thời gian rảnh sẽ đến phòng làm việc nhìn Cảnh Dương một cái, nhưng y cũng không có tiến vào quấy rầy bọn họ, chỉ là đứng xa xa nhìn.
Bộ dáng bận rộn của Cảnh Dương, cùng vẻ mặt nghiêm túc mà cẩn thận của hắn, mỗi lần đều làm Dunan Fry không dời được ánh mắt. Nhìn Cảnh Dương bận đến không hề nghỉ ngơi, Dunan Fry có chút lo lắng, nhưng y không thể ngăn cản hắn, cũng không thể khuyên hắn đi nghỉ ngơi. Y lấy danh nghĩa kim loại hiếm trên Kim Minh Tinh Quần đã cho hắn quá nhiều đãi ngộ đặc biệt, thành công hay thất bại lần này vô cùng mấu chốt, chẳng những quyết định hắn có thể tiếp tục hưởng thụ những đãi ngộ này hay không, cũng quyết định hắn có thể tiếp tục ở lại nơi này hoàn thành mục đích báo thù của hắn hay không.
Khi bão vũ trụ trên Kim Minh Tinh Quần đã tới, Cảnh Dương mới chế tạo xong thiết bị, cũng đã tiến vào giai đoạn thí nghiệm cuối cùng. Bọn họ mô phỏng theo địa chất trên tinh cầu của Kim Minh Tinh Quần, sau đó tiến hành thí nghiệm khai quật cùng khai thác.
Nhìn thấy thí nghiệm thành công, những trợ lý được cử cho Cảnh Dương đều vô cùng hưng phấn và kích động, trong quá trình hoàn thành thiết bị, bọn họ cũng thường xuyên bị kinh ngạc, hiện tại nhìn thấy thiết bị mà bọn họ tham dự chế tạo thí nghiệm thành công, nội tâm không có khả năng không kích động. Trong quá trình chế tạo bọn họ học được rất nhiều tri thức vượt qua khoa học kỹ thuật bây giờ, bọn họ cảm thấy mình thật sự rất may mắn, nói bọn họ tới đây làm trợ lý, không bằng nói bọn họ tới đây làm học sinh, hơn nữa còn thu hoạch không ít.
Dunan Fry cũng mang theo người tới quan sát quá trình thí nghiệm, nhìn thấy thí nghiệm thành công, y cũng cảm thấy rất thần kỳ, vậy mà người này thật sự làm được trong thời gian một tháng. Chẳng qua y cũng rất rõ ràng, kết quả thí nghiệm và hiệu quả khi sử dụng thực tế khẳng định sẽ khác nhau, nhưng ít nhất cũng chứng minh hy vọng thành công là rất lớn.
Theo thí nghiệm thành công, Dunan Fry cũng kêu các binh lính làm tốt chuẩn bị chiếm lĩnh Kim Minh Tinh Quần.
Sau khi bão vũ trụ quét qua Kim Minh Tinh Quần, rất nhiều quốc gia đều như hổ rình mồi muốn chiếm lĩnh nó, cho dù tạm thời khai thác không thể khai thác được kim loại hiếm, thu thập chút tư liệu để về nghiên cứu cũng tốt, lại còn có thể ngăn cản thời gian đế quốc Fertari tiến hành khai thác.
Johan ỷ vào quân đội của mình có cơ giáp lợi hại hơn cơ giáp của các quốc gia khác, không thèm đem quân đội khác muốn chiếm lĩnh Kim Minh Tinh Quần để vào mắt.
"Báo cáo tướng quân, phía trước xuất hiện ánh sáng ngăn cản, Kim Minh Tinh Quần đã bị quân đội khác chiếm lĩnh trước!" Binh lính báo cáo với Johan.
"Cái gì?!" Johan vốn đang nhắm mắt dưỡng thần liền lập tức đứng lên, trừng mắt hỏi "Là quân đội của quốc gia nào?"
"Căn cứ vào tần suất ánh sáng, chính là tín hiệu của đế quốc Wilkosa." Binh lính nói.
"Wilkosa?" Johan suy nghĩ nói "Vậy khẳng định là hạm đội số một của Dunan Fry."
Cho dù Johan mấy năm nay thuận buồm xuôi gió, quân đội mà gã dẫn dắt gần như tạo áp lực cho hầu hết các quốc gia khác, nhưng cũng không thể không coi trọng đối thủ mạnh mẽ như Dunan Fry này. Hơn nữa binh lính của y, mỗi người đều dũng mãnh thiện chiến, nếu không phải Aikeli chế tạo ra cơ giáp mạnh hơn so với cơ giáp của quốc gia y, chứ nếu để gã tự mình chiến đấu với bọn họ, căn bản là không có phần thắng.
"Anh hai." Aikeli trực tiếp đi vào.
"Lui xuống trước đi." Johan nói với binh lính.
"Vâng."
Sau khi binh lính rời khỏi, Johan ôm lấy bả vai của Aikeli đi đến bên cạnh sô pha "Ngồi xuống đi. Tìm anh có việc gì?"
"Anh hai." Aikeli ngồi xuống nói "Em nghe nói Kim Minh Tinh Quần bị quân đội khác chiếm rồi?"
"Không sai, là bị quân đội của đế quốc Wilkosa chiếm." Johan nói.
"Không thể nghĩ cách đuổi bọn họ đi sao?" Aikeli nhíu mày "Thêm hai ba lần điều chỉnh thực tế nữa, nói không chừng chúng ta có thể thành công rồi."
"Nếu là quốc gia khác, vừa đe dọa vừa dụ dỗ một chút có lẽ là có thể, Fertari chúng ta bởi vì có những phát minh đó của em, hiện tại cũng đã manh danh là cường quốc trong vũ trụ." Johan nói "Nhưng danh hiệu của tướng quân Dunan Fry đế quốc Wilkosa, em cũng nghe rồi đó, người nọ thật sự rất lợi hại. Huống chi dựa theo quy định hiệp ước của Liên Bang, ai chiếm lĩnh trước là của người đó, giữa những quốc gia thuộc Liên Bang không thể có xung đột, nếu không quốc gia tạo ra xung đột chính là kẻ thù chung của Liên Bang. Cho nên bây giờ chúng ta còn không thể xảy ra xung đột chính diện với bọn họ."
"Cơ giáp mà em chế tạo đều mạng hơn các quốc gia khác, chúng ta hà cớ gì phải tuân thủ hiệp ước của Liên Bang. Những quốc gia nhỏ đó gia nhập Liên Bang là vì tự bảo vệ mình, lấy thực lực hiện tại của chúng ta, chẳng lẽ còn không thể giành lấy vị trí trung tâm của Liên Bang sao?" Aikeli hỏi.
"Hiện tại còn chưa phải lúc." Johan vỗ vỗ bả vai của Aikeli nói "Yên tâm đi, chúng ta đã tốn thời gian hơn một năm, cũng chưa thể thành công khai thác ở Kim Minh Tinh Quần, coi như lần này bị bọn họ chiếm được, bọn họ cũng không có khả năng khai thác thành công, nhiều nhất cũng chỉ làm thí nghiệm địa chất, sau đó lại tiếp tục nghiên cứu. Chúng ta nghiên cứu dẫn trước bọn họ rất nhiều, chẳng lẽ bọn họ có thể có người chế tạo máy móc lợi hại hơn em? Chờ lần sau chúng ta lại chiếm trở về chẳng phải là được rồi sao?"
"Lần sau ít nhất còn phải đợi thêm hai tháng." Aikeli có chút không vui, bão vũ trụ cách hai tháng mới quét qua Kim Minh Tinh Quần một lần, nhưng cậu ta là từ đế tinh chạy đến đây, lạch bạch tới một chuyến lại trở về, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy lãng phí thời gian. Mười mấy tinh cầu kim loại hiếm kia cậu ta nhớ thương lâu như vậy, trả giá nhiều tinh lực như vậy, đã sớm coi những kim loại hiếm đó là vật sở hữu của mình. Chỉ cần cậu ta khai thác được những kim loại hiếm đó, cậu ta chính là người giàu nhất vũ trụ, muốn mua cái gì mà không được? Đến tinh cầu cũng có thể mua.
"Hai tháng thì hai tháng, đợi cũng hơn một năm rồi, còn để ý hai tháng này sao? Trên cơ bản đã là đồ của chúng ta, khẳng định người khác cướp không được." Johan tin tưởng tràn đầy nói "Chờ chúng ta khai thác hết kim loại hiếm trên Kim Minh Tinh Quần, chúng ta liền có thể bắt đầu âm mưu cầm đầu Liên Bang của chúng ta, đến lúc đó tài lực của chúng ta sung túc, liền ít đi rất nhiều nỗi lo về sau, cũng có thể mượn sức càng nhiều quốc gia hơn."
"Nếu hiện tại chúng ta không thể đến Kim Minh Tinh Quần, khẳng định là không thể làm thí nghiệm thực địa, vậy nhanh chóng quay về đế tinh thôi, hai tháng sau lại đến." Aikeli nói.
"Gấp cái gì, lúc này mới vừa tới liền trở về, muốn về gặp Tony đúng không?" Johan cười như không cười nhìn cậu ta.
"Dù sao cũng không làm được thí nghiệm thực địa, không bằng quay về đế tinh tiếp tục làm thí nghiệm mô phỏng, cứ ở chỗ này thì có ý nghĩa gì?." Aikeli cũng không để ý anh hai cậu ta chọc ghẹo.
"Em đó, không phải ở lì trong phòng làm việc, thì chính là ở lì trong nhà của Tony. Thỉnh thoảng cũng nên thả lỏng một chút, đi đây đi đó chơi một chút không tốt hơn sao?" Johan nói "Nếu đã đến đây, không bằng đi tinh cầu Liên Bang nhìn xem, anh nhớ là hình như em chỉ đi có hai lần, lần này có thể đi chơi một chút, dù sao cũng còn thời gian hai tháng."
Tinh cầu Liên Bang là tinh cầu chung của các quốc gia thuộc Liên Bang, mỗi quốc gia gia nhập Liên Bang, đều sẽ thiết lập bộ ngoại giao ở trên đó.
"Em không đi." Aikeli lập tức từ chối "Trên tinh cầu Liên Bang tất cả đều là một ít khách du lịch và buôn bán, có cái gì mà chơi, cho dù có muốn đi chơi, em cũng muốn đi với Tony, đi với anh thì có cái gì vui chứ."
Johan vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Aikeli, không biết nên nói cái gì mới tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.