Chuyện cáo ăn chay này thực sự vô cùng mới mẻ đối với mẹ Bạch và đám người làm.
"Nhưng như vậy sẽ có đủ chất dinh dưỡng cho ngươi hấp thụ sao?" Mẹ Bạch không an tâm cầm điện thoại lên mạng tra một vòng.
Cố Thanh Vân một bên khóc ròng một bên cắn trái cây ăn đến hăng say.
Cơ thể này của cậu không biết đã bao lâu không được ăn rồi, dạ dày phi thường khó chịu, ăn trái cây vào vẫn thấy đói đến hoảng.
Nhìn qua đĩa thịt thỏ kia, Cố Thanh Vân không nhịn được ai oán.
"Cáo nhỏ! Mẹ!" giọng của Bạch Vũ Tri gào thét từ xa đến.
"Hô to gọi nhỏ cái gì? Ở đây", mẹ Bạch kéo tay Bạch Vũ Tri ấn ngồi xuống ghế, giọng điệu lại cưng chiều "Con chạy nhanh như thế làm gì, ngã thì sao?"
"Con cũng đâu còn nhỏ nữa" Bạch Vũ Tri làu bàu, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế.
"Mẹ ôm cáo nhỏ đi làm con sợ đó", Cáo nhỏ thông minh như vậy nhỡ đổi ý muốn rời đi không muốn sống với chúng ta thì con biết đi đâu tìm đây.
"Mẹ tính cho cáo nhỏ ăn gì đó, nhưng nó không chịu ăn thịt, ăn trái cây thì chống đói được nhưng mẹ sợ không đủ chất dinh dưỡng", mẹ Bạch sầu não.
Bạch Vũ Tri nhấc cáo nhỏ lên ôm vào lòng, nghe mẹ Bạch nói vậy cậu nghĩ nghĩ, "Hay là mi không muốn ăn đồ sống?"
"Kyun~", A a a, đúng! Chính là nó. Cố Thanh Vân cảm thấy Bạch Vũ Tri giờ có thêm đôi cánh nữa là thành thiên thần luôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-giai-cuu-cua-nha-ngoai/2951754/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.