Chương trước
Chương sau
Phương Vũ đột nhiên biến mất làm thanh niên Địa Ma tộc kinh hãi. Hắn mặc dù là thượng vị thần đại viên mãn, thế nhưng lĩnh ngộ cũng chỉ có một thần cách duy nhất. So với Phương Vũ loại tuyệt thế thiên kiêu này chính là không phải cùng một cập bậc.
Lập tức hắn ma lực phát tán mạnh mẽ, thân thể luo về phía sau, hai cánh mở rộng bao phủ lấy thân thể bộ phận trọng yếu. Đối với người tại Phi Linh giới, hai cánh cũng chính là lợi khí chiến đấu cũng là phòng ngự pháp bảo.
- Quá chậm!
Chính vào lúc này, giọng nói của Phương Vũ vang lên bên tai của thanh niên Địa Ma tộc. Ánh mắt hắn co rút lại, chỉ có thể thấy được máu tươi phun ra, trước toàn bộ ánh mắt theo dõi của vạn người. Một kiếm này của Phương Vũ cứ vậy xuyên qua từ phía sau đầu của thanh niên Địa Ma tộc xuyên qua mi tâm của hắn. Một kiếm miểu sát!
Chỉ sợ đến khi chết rồi hắn vẫn không rõ ràng bản thân hắn chết như thế nào. Nếu có thể có thuốc hối hận hắn nhất định sẽ không chủ quan như thế, quá coi thường đối phương.
Phương Vũ hừ lạnh, cánh tay xoáy kiếm bạo nổ đầu đối phương. Tình cảnh này khiến tiên giới sĩ khí đại trướng, nhất thời càng điên cuồng chiến đấu. Hai bên càng đánh đến đỏ mắt.
- Tên đó mạnh hơn ta nghĩ, Đỗ Lai cũng quá khinh địch!
Lãnh Thu Sâm khoé miệng nở nụ cười mê người, cánh tay ngọc nhẹ nhàng nắm nắm trường tiên trong tay.
- Thượng vị thần đại viên mãn tam thuộc tính. Không nghĩ tới tiên giới cũng có một tên thiên tài bậc này!
Võ Uy Nam cũng là không có chút nào để ý, khoé miệng vẫn treo nụ cười.
- Phía bên kia cũng không kém!
Lãnh Thu Sâm ánh mắt rơi về phía bên trái chiến trường, nơi đó tam huynh đệ Lạc gia cũng đang điên cuồng chém giết. Bọn hắn thân thể to lớn, trường mâu trên tay càng là điên cuồng chém giết. Thuỷ hệ năng lượng liệ tục bạo phát điên cuồng. Nơi bọn hắn đi qua, người của Phi Linh giới liên tục bị chém giết hoàn toàn không còn.
- Tên kia cũng không tệ!
Lại có người hướng về phía bên phải mà nói. Nơi này Tuyệt tình công tử cũng đang đại sát tứ phương, thậm chí địch nhân trên tay hắn có thể đếm ngang hàng được với ba huynh đệ Lạc gia cộng lại. Rốt cuộc chiến đấu điên cuồng cũng đã qua nửa canh giờ. Rốt cuộc Phương Vũ cũng đánh tới gần Pháo đài. Chết trong tay hắn lúc này không tới một ngàn cũng có tám trăm. Chính là càng vào trong địch nhân càng mạnh, Phương Vũ cũng là điên cuồng không thôi. Chiến đấu chém giết trong thời gian dài như vậy, hai tay hắn cũng có chút tê dại rồi.
- Lỗ Liên, ngươi tới chiếu cố hắn!
Võ Uy Nam lên tiếng nói.
Thanh niên gọi là Lỗ Liên đi ra khỏi hàng lập tức thi lễ ngay sau đó vỗ cánh bay đi. Lỗ Liên là một trong mười cao thủ tinh anh đạt tới thượng vị thần đại viên mãn của Phi Linh giới. Hắn từ bên trên lao xuống tốc độ cực nhanh. Trong tay hắn lúc này xuất hiện một thanh yển nguyệt đao. Đao này có chút quỷ dị, ma khí lượn lờ theo không khí di động mà để lại một vệt đen mắt thường có thể nhìn thấy.
Đang chém giết với không ít địch nhân, Phương Vũ lập tức cảm nhận được lực lượng khủng bố từ trên đánh úp xuống. Hắn lập tức hai tay nắm chặt trường kiếm nhanh chóng giơ ngang đỡ lấy trước mắt.
Kenggg!
Một tiếng va chạm giòn tan, trường đao mạnh mẽ được bổ xuống nhưng lại bị trường kiếm ngăn lại. Phương Vũ cùng Lỗ Liên mặt đối mặt. Lỗ Liên khoé miệng nở nụ cười, hai cánh màu kim sắc vỗ mạnh bay lui về sau, ngay sau đó lại lao tới trường đao mạnh mẽ tụ lực, ánh đao rực lên hắc mang:
- Thí Thần Diệt Tuyệt!
Trường đao như hoá thành thái cổ giao long, một con hắc giao long điên cuồng mở miệng hướng Phương Vũ gầm rít mà đến.
Phương Vũ hai mắt híp lại, không một chút nào sợ hãi, hai tay huy động trường kiếm đối với thiên địa linh khí mở rộng. Trường kiếm lấp loé Lôi điện sáng rực. Phương Vũ rốt cuộc sử dụng thần cách nguyên tố mạnh nhất của bản thân. Chỉ thấy một đầu Lôi Long mang theo khí thế bàng bạc điên cuồng lao tới:
- Tử Kim Lôi Long Trảm!
Tiên giới sôi trào, chứng kiến hai đại tuyệt kĩ hướng về phía nhau lao tới, không khí có chút dâng lên cao trào.
Oanh long long!
Giao long cùng Lôi Long ầm ầm va chạm nổ tung trời, một mảnh không gian vỡ vụn khủng bố. Không ít người của cả tiên giới lẫn phi linh giới chạy không được liền bị nuốt đi.
.
Từ xa xa quan sát, Đoàn Dự nhếch miệng cười tà, lên tiếng hỏi:
- Các ngươi nói bọn hắn ai sẽ thắng!
- Phương Vũ!
Chu Du, Gia Cát Lượng, Kiều Phong cùng nhau lên tiếng đáp lại.
- Ặc, các ngươi không nhất thiết cần phải đồng thanh như thế chứ?
Đoàn Dự vỗ vỗ trán cười khổ nói.
- Thật muốn tiến lên đánh một trận, kiếm của ta thật lâu chưa có nhuốm máu!
Lệnh Hồ Xung hai mắt loé lên tinh quang, tay nắm thật chặt hắc sắc trường kiếm. Như là cảm nhận được tâm tình của hắn, hắc sắc trường kiếm cũng là rung rung liên tục.
- Ha ha, Lệnh Hồ huynh đệ cũng cảm nhận được sao? Ta thật sự nhịn đến khó chịu!
Côn Lô hai tay đặt trên hai thanh trường kiếm, hai mắt híp lại chậm rãi nói từng chữ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.