Chương trước
Chương sau
- Đấu chiến tu la, có dám cùng ta một trận chiến!
Hoàng Minh hét lớn, tiếng hét vang vọng không gian không ngừng chấn động tâm trí toàn trường. Hắn vậy mà hướng Đấu chiến tu la khiêu chiến. Đây quả thực là thiên đại lá gan, thiên đại sự kiện a. Đã bao nhiêu lâu chưa có người khiêu chiến tu la cấp bậc, cũng bởi vì một khi khiêu chiến liền sẽ cùng tu la một trận sinh tử. Trừ khi một phương bị giết chết, nếu không sẽ không thể dừng lại. Đây chính là thiên luật của tiên giới, thiên luật dành cho kẻ mạnh thống trị. Một khi khiêu chiến tu la liền không thể quay đầu. Bao nhiêu năm qua, người có can đảm khiêu chiến cấp bậc tu la vương giả quá ít, bởi vì thực lực của mỗi vị tu la vô cùng khủng khiếp, hầu như không cùng một đẳng cấp. Mà hiện tại Hoàng Minh vậy mà lên tiếng khiêu chiến Tu la, hắn chẳng lẽ điên rồi?
- Thiếu gia, không thể a!
Yến Thanh ở bên này kinh hãi bật thốt lên. Thực lực của Hoàng Minh có mạnh hơn nữa cũng không cùng cấp bậc với Tiêu Long. Nếu khiêu chiến chỉ là hướng vào chỗ chết.
- Mịa, tiểu tử này vậy mà khiêu chiến, thiên của ta a!
Vũ Văn Hoá Cập trợn to hai mắt, lắc lắc đầu vẻ mặt tràn ngập khiếp sợ. Có thể không khiếp sợ sao, đây chính là đại sự kiện a. Lập Khương chỉ có thể nhìn Hoàng Minh ở xa, hai mắt âm trầm không có nói gì.
- Ha ha ha, tên tiểu súc sinh kia vậy mà khiêu chiến Tu la đại nhân, hắn nhất định phải chết, nhất định phải chết!
Đỗ Thực cười lạnh, khoé miệng nở nụ cười trào phúng. Quả thực là tìm chỗ chết. Vốn khi nãy Hoàng Minh tiếp được ba chiêu của Tiêu Long khiến Đỗ Thực có chút không dám tin, thế nhưng hiện tại Hoàng Minh lại mở miệng khiêu chiến, Tiêu Long nhất định sử dụng toàn lực đánh chết kẻ dám đối với hắn có ý niệm. Lão thái thái cùng lão giả tóc hoa râm cũng một mặt nhìn kẻ ngu si Hoàng Minh, ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường.
Tiêu Long không thể ngờ Hoàng Minh vậy mà dám lên tiếng khiêu chiến hắn, giận quá mà cười nói:
- Tiểu tử, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào. Vậy thì ngày hôm nay, ngươi liền chết được rồi!
Lời nói vừa dứt, Tiêu Long trên tay xuất hiện một thanh trường thương màu xanh lam. Trường thương không bắt mắt, thế nhưng lại như có một cỗ lăng liệt sức mạnh. Tiêu Long không hề cho Hoàng Minh một chút thời gian, thân ảnh mờ ảo biến mất, đây chính là do tốc độ quá nhanh, chỉ chớp mắt đã đến sát người Hoàng Minh, một thương đâm tới mạnh mẽ. Không gian pháp tắc phong bế một vùng thiên địa, Hoàng Minh rõ ràng cảm nhận được bản thân không cách nào né tránh một thương này.
- Hoàng Minh!
Linh San bi thương hô lớn, hai mắt càng nhiều hơn nước mắt. Chứng kiến một thương đâm xuyên mi tâm của Hoàng Minh, toàn thân nàng mềm yếu vô lực. Toàn trường lập tức sợ hãi, không nghĩ tới Hoàng Minh một chiêu liền không đỡ được, vậy mà hoàn toàn bị Tiêu Long một thương đâm xuyên mi tâm. Thế nhưng mấy giây trôi qua, tình cảnh có chút quỷ dị, cảnh tượng máu me vẫn không có xuất hiện. Bất quá ngay sau đó, thân thể Hoàng Minh nổ nhẹ một chút, ngay sau đó liền biến thành một khúc gỗ. Một thương của Tiêu Long liền đâm xuyên qua đỉnh đầu của khúc gỗ. Tiêu Long ngẩn ra.
- Trăn trối!
Chính là vào lúc này, một tiếng nói lạnh lẽo như ma vương ở dưới địa ngục vang lên. Tiêu Long kinh ngạc phát hiện bản thân bị cầm cố khó có thể di chuyển. Kiếm quang loé lên, Tiêu Long thân thể bị chém đến máu tươi tung toé. Hoàng Minh kinh ngạc, Tiêu Long cũng kinh ngạc. Hoàng Minh rõ ràng sự sắc bén cùng mạnh mẽ của Quỷ kiếm, nhưng vậy mà Tiêu Long ăn của hắn sáu kiếm liền chỉ bị thương ngoài da. Vậy mà không bị hắn chém đứt đoạn, quả thực khó tin. Phòng ngự thân thể cũng quá mạnh, ai có thể tin được. Mà Tiêu Long bên này cũng là kinh nhạc bởi vì Hoàng Minh vậy mà lĩnh ngộ không gian pháp tắc, hơn nữa còn chém hắn sáu kiếm, máu tươi phun ra. Đã bao lâu hắn chưa có bị thương, Tiêu Long cũng không nhớ rõ. Nhìn thân thể của mình cùng máu tươi, sắc mặt Tiêu Long cực kì khó coi, ánh mắt nhíu lại đầy sát ý.
- Ngươi, ngày hôm nay nhất định phải chết!
Tiêu Long như một đầu thú điên gầm lên, trường thương huy động trước người lập tức hướng tới Hoàng Minh ở không xa điểm lên khủng bố.
- Thí Thần Thiên Thương!
Mũi thương điên cuồng điểm ra, mỗi lần đâm tới liền sinh ra một đầu thần long gầm thét khủng bố. Một ngàn thương điểm ra, một ngàn đầu thần long hướng tới Hoàng Minh điên cuồng lao đến. Hoàng Minh đứng trước một chiêu khủng bố này liền cười lạnh, một tay đặt lên trước trán ngay sau đó biến mất khỏi mũi nhọn.
- Dịch chuyển tức thời!
Hoàng Minh biến mất, ngay sau đó xuất hiện lại là ở phía sau Tiêu Long. Quỷ kiếm cùng Thần kiếm ở hai tay điên cuồng chém ra. Tiêu Long chỉ có một chút khó tin, thế nhưng vẫn là kịp thời vung lên trường thương đón đõ cùng phản kích. Hai ngươi nhất thời rơi vào cận chiến điên cuồng. Tiếng binh khí va chạm đinh tai nhức óc. Tiêu Long càng đánh càng kinh hãi, trên miệng không thể không bật thốt ra lời nói:
- Ngươi hai thanh kiếm này đều là chủ thần khí?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.