- Tiểu Hoà thượng, ngươi ngày nào cũng quét sân sao?
- Tiểu Hoà thượng, ngươi có thấy vô vị không vậy?
- Tiểu hoà thượng, hàng ngày ngươi thường ăn thứ gì vậy?
- Tiểu Hoà thượng, hay là ngươi gọi ta là tỷ tỷ, ta mua gà nướng cho ngươi ăn nha!
- Tiểu hoà thượng, ngươi thật là ngốc!
- Hoà thượng, ta mang kẹo hồ lô cho ngươi này!
- Hoà thượng, ta mới học được một điệu nhảy, ta nhảy cho huynh xem nha!
- Hoà thượng, ta có đẹp không?
- Hoà thượng, huynh có thích ta không? Huynh có thích ta không?
Hoà thượng trẻ lúc này đã ngây ngốc, từng lời nói của hồng nhan văng vẳng bên tai. Hắn gào lên một tiếng, nước mắt còn có thể trào ra ngoài đâu, hiển nhiên là chảy ngược vào trong rồi.
- Hiên nhi, nhất định ta lần này sẽ tìm được nó, nàng hãy chờ thêm một chút, chỉ một chút thôi!
Hoà thượng trẻ tự lẩm bẩm một câu, ánh mắt hướng về phía đối diện. Thanh niên kia đã rời đi, không ai biết hắn rời đi như thế nào. Chỉ là vụt một tiếng hư không tiêu thất. Đến cả Lập Phi cùng thanh niên tóc ngắn đối diện cũng ngây cả người.
- Cầm thánh, người đó chắc chắn là cầm thánh rồi!
Có người lập tức hét lên, chính là một vẻ kinh ngạc cùng vui sướng.
- Ha ha ha, ta đột phá, ta đột phá!
- Thật là tuyệt mĩ một khúc ca, tình ái thế gian, chỉ có Cầm thánh mới có thể làm đến một khúc ca như thế này!
- Hắn chính là Cầm Thánh ư, đời ta vậy mà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-game-tai-di-gioi/772072/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.