Xin lỗi anh em, phải để anh em chờ lâu. Thật sự công việc rất bận rộn, cũng bỏ bê viết nhiều. Mong anh en thông cảm. Sẽ cố gắng viết để anh em không phải hóng nhé. À mà đừng có dọa đốt nhà tôi. Hi he.
Phải mất đến gần năm phút cơn đau mới giảm dần đi. Lưu Vân lúc này đã như con tôm rồi. Cả thân hình cong veo nằm bệt dưới đất.
- Khá lắm, ngày trước ta phải ngất đến 2 lần, tiểu tử ngươi cứng cỏi đấy. Ha ha ha. Giọng nói có chút tán thưởng, lão còn cười lớn vài tiếng.
- Thân Xuất Khiếu Long, Vấn Vương Du kiếm! Tung Hoành Thiên Hạ Kiếm Du Long!
Giọng lão nhân âm vang trong không gian rồi biến mất. Lưu Vân lẩm nhẩm trong đầu. Ý thức tự nhiên thanh tỉnh. Hắn đã đứng ở dưới đất lúc nào. Trước mặt vẫn là tấm bia đá lớn đấy, thế nhưng tay phải hắn đã cầm một thanh kiếm. Kiếm một màu vàng ánh. Thân khắc một thân dài long tộc. Chuôi kiếm là một đầu rồng. Lưu Vân nhấc kiếm lên, Kiếm rung rung như có linh tính.
- Lưu ca, ngươi xong rồi!
Lưu Vân giật mình bên cạnh hắn mọi người đã đứng yên vị rồi.
- Nhanh như vậy?
Lưu Vân giật mình, mỗi hắn là thoát ra chậm nhất sao?
- Còn Sương Khu nữa, hắn vẫn chưa xong!
Lưu Vân quay sang, Sương Khu vẫn đứng ở mặt đất, thế nhưng vẫn nhắm tịt mắt, tay nắm chặt cây đao lớn. Mọi người không ai dám động vào người hắn, chỉ sợ làm hỏng việc.
- Đợi đi!
Lưu Vân khoát tay. Mọi người thu truyền thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-game-tai-di-gioi/771621/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.