Hoàng Minh môi lẩm bẩm, khó khăn lắm mới thốt ra hai chữ:
- Gia gia!
Hoàng Thái trong lòng vui như nở hoa, thằng nhóc này, từ bé đến lớn chưa hề được về tới gia tộc, theo phụ mẫu tới tận Thái Minh trấn, lão cũng là rất nhớ tiểu tử này, dù sao cũng là dòng chính, là cháu nội của lão. Nghe được Hoàng Minh gọi một tiếng gia gia, Hoàng Thái mặt mũi tươi tắn, vỗ vai hắn bộp bộp, miệng nói mấy chữ tốt tốt.
- Tiểu tử, không làm mất mặt ta, hôm qua thi đấu quá nổi bật rồi!
Hoàng Thái cười.
Hoàng Minh nhăn mày, đây là khen ta hay là trách ta. Hắn giả bộ Ù ù cạc cạc gật đầu.
Hoàng Thái đang cười bỗng sầm mặt lại, quát:
- Tiểu tử ngông cuồng, vẫn còn chưa nhận ra cái sai?
Hoàng Minh ngẩn tò te, mịa kiếp, trở mặt còn nhanh hơn lật sách, vị gia gia này của hắn không đi đóng phim quả là lãng phí một nhân tài.
Bốp, Hoàng Thái gõ vào đầu hắn một cái, giọng lại nhỏ đi.
- Ngươi có biết như thế là rất nguy hiểm? Ngươi có biết là như thế rất nhiều thế lực đối địch sẽ hành động thế nào không?
Hoàng Thái vừa quát lại vừa lo lắng vô cùng. Con trai lão đã một lần rồi, giờ lại đến lượt cháu trai lão.
Hoàng Minh cứ ngồi im chịu trận, mặc dù bị quát te tua nhưng hắn vẫn cảm thấy vui trong lòng. Gia gia là quan tâm hắn đấy.
- Gia gia, người yên tâm, ta không sợ!
Hoàng Minh khoát tay.
Cốp!
Hoàng Minh lại ăn một cái cốc nữa, lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-game-tai-di-gioi/771610/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.