Hoàng Minh ba người về đến cát lạc binh đoàn đã là chập tối. Khuôn viên không ngờ ồn áo náo nhiệt tiếng vui đùa.
- Đoàn Chổng vó, ngươi cứ chờ xem, còn vài ngày nữa, nhất định ngươi sẽ bị ta đè bẹp.
Vũ bàn tử ha ha cười khoái chí.
Đoàn Dự hừ một tiếng, đáp:
- Ngươi là do tiểu tinh linh kia trợ giúp, không phải vậy làm sao đòi vượt qua ta.
- Sao nào, nàng là ta sủng vật, không giúp ta thì giúp ai. Hê hê hê.
Vũ bàn tử vênh mặt lên 180 độ. Cái bụng phệ không ngờ lúc lắc theo. Trông mà buồn cười.
Cả bọn hôm nay tập luyện khá cực, chập tối vừa nghỉ, liền bò ra trêu đùa nhau, không khí khá đầm ấm.
- Không biết Tiểu Minh đi tới Vân Nam Thành thế nào, đã rất lâu ta cũng chưa trở về gia tộc.
Vũ bàn tử phì phì, có chút mất mát.
- Mấy hôm không nghe lão đại mắng, có chút không quen. Haiz, thật tưởng nhớ ha.
Trương Vô Kỵ thở dài, cả đám gật đầu. Bọn hắn mấy nay toàn là Hoàng Minh bức ép tu luyện, chửi bới cùng động viên đã quen. Nay có hai ngày xa thôi mà thấy nhớ nhung.
- Sao hả? Phải ăn chửi mới thấy vui vẻ?
Một giọng nói vang lên.
- Mẹ nó, ta mệt quá nghe nhầm hay sao có tiếng của tên tiểu Minh kia
Vũ bàn tử gãi gãi lỗ tai.
Bốp, một cước sút thẳng mông vũ bàn tử, hắn lăn một vòng rồi tiếp đất cái bụp.
- Ta Kháo, tên nào đá đít ta. Chán sống rồi sao?
Vũ bàn tử kêu lên như lợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-game-tai-di-gioi/771535/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.