🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Linh Vô Song thấy không khí hơi quái lạ.
- Tiểu huynh đệ, ta nghĩ ngươi nên suy nghĩ một chút, Tinh thú môn là tông môn 8 sao. Công pháp, bí kĩ, tài nguyên là cực nhiều. Đối với tu sĩ cực kì có lợi để phát triển. các ngươi thiên phú cao, nên suy nghĩ một chút ha
Hắn biết là đám người này, Hoàng Minh làm chủ. Chỉ cần Hoàng Minh đồng ý là được. 
Thế nhưng Hoàng Minh không hề để tâm. 
Lão già áo xám có chút tức giận, đã mời chào như thế tại sao tên tiểu tử này không động tâm. Hừ.
- Ngươi nên suy nghĩ một chút, có ta giới thiệu vào, các ngươi nhất định sẽ được tông mọi chú ý bồi dưỡng. Nhanh chóng trưởng thành.
Lão già áo xám vẫn cố gắng khuyên nhủ 
- Đa tạ, bọn ta hiện chưa cần. Xin tiền bối bỏ qua cho.
Chu Du đứng dậy chắp tay nói.
Những tên khác đều gật đầu. Đi cái gì mà đi, giờ còn đang tranh giành vị trí đây. Vớ vẩn
Hoàng Minh bỗng chuyển qua chuyện khác:
- Linh Đoàn trưởng, ta muốn hỏi một chút.
- cứ hỏi!
Linh Vô Song lên tiếng.
- Một con Hoàng Lan hầu đánh giá bao nhiêu kim tệ.
Hoàng Minh hỏi.
- Một con Hoàng Lan hầu, ngươi hỏi là sống hay chết???
- Là chết!
Hoàng Minh đáp.
- Nếu là chết. Thân thể Hoàng Lan Hầu có 3 điểm tốt thu hoạch. Một là da lông. Có khả năng làm thành một bộ áo, Hoàng Lan Hầu cấp càng cao, lông làm ra áo càng bền. Có khả năng chống mưa gió lẫn lửa. Giữ ấm cực tốt. Hai là cánh tay, tay của Hoàng Lan Hầu chứa cực nhiều tinh hoa. Nếu làm một món thực sư. Điều đó không phải nói đám quyền quý yêu thích cỡ nào. Khả năng cường thân kiện thể, tinh thần sung mãn.
Ba là óc. Nếu làm thực sư. Khi ăn vào tăng cường được trí nhớ khá tốt.
Linh Vô Song giải thích một hồi 
Hoàng Minh cắt lời:
- Nếu một cái xác còn nguyên thì sao?
- Xác còn nguyên. Khá tốt. Giá trị cao hơn gấp 2 bình thường. 
Linh Vô song đáp luôn.
- Một con cấp 4 liệu bán được bao nhiêu kim tệ 
- Cấp 4 là khoảng 450 kim tệ.
- Nhiều như vậy!
Hoàng Minh trợn mắt. Đậu. Biết thế không thể cho đám người kia. Phí phạm quá. Quá phí phạm rồi. Hoàng minh nghệt ra.
Đám thiếu niên còn lại cũng nghệt ra. Nhiều như vậy.
Hoàng Minh nuốt nước bọt. Mẹ nó. Nhiều như vậy cần gì làm nhiệm vụ. Con mẹ nó cứ vào rừng oánh nhau là xong. Hắn đâu biết rằng xác suất kiếm được yêu thú thành bầy là ít như thế nào. Lầm này gặp được một bầy Hoàng Lan hầu là vận may quá lớn rồi.
Triệu Vân khẽ cất tiếng. 
-Vậy Hoàng Lan Hầu cấp 6 bán được bao tiền.
- Cấp 6 đã là ngang với ngân huyền cảnh giá trị rơi vào khoảng chừng 1000 kim tệ.
Cái gì. 
Đoàn Dự bật dậy. 
- Lão đại, ta chợt thấy ăn no rồi. Chúng ta đi vào rừng tiếp. 
Cả bọn cũng bật dậy, tinh thần phấn chấn. 3 người Linh San Linh Vô Song cùng ưng lão chả hiểu chuyện gì xảy ra. Hoàng Minh cười khổ. Mẹ nó, quad mất mặt.
- Ngồi xuống đi. Trẻ trâu.
Hoàng Minh buông câu chửi thề rồi quay sang nói với Linh Vô Song. 
- Ta nghĩ, chúng ta có thể làm chút giao dịch nhỉ?
- Giao dịch, lẽ nào!!
Linh Vô Song đã ngờ ngợ ra. Đoán cũng không khó.
- Hoàng Minh bước ra khỏi bàn ăn, đi ra khoảng trống trước sân nhà nhỏ.
vụt một tiếng, bên cạnh hắn xuất hiện một xác Hoàng Lan hầu cấp 4.
Chết khá nguyên vẹn. Ăn vài cứ vào cổ. Máu vẫn còn tí tách. Phải nói là ba lô lưu giũ quá tuyệt phẩm. Không mất đi độ tươi sống.
- Đây là một con Hoàng Lan hầu còn nguyên vẹn sao?
Linh San che miệng nhỏ lại than. 
Linh vô song hai mắt sắng rực. Đây là đồ tốt. Quá tốt. 
Vừa rồi hắn là cho từ không gian trữ vật sao?
Thiếu niên này là ai mà không gian trữ vậy có thể chứa được cả một con Hoàng Lan hầu to thế này. Không gian của hắn là loại trung cũng may ra chứa được một con Hoàng Lan hầu chết mà thôi. 
- Đoàn trưởng có hứng thú thu mua của ta giao dịch.
- Thu, đương nhiên thu.
Linh Vô Song gật đầu đáp. 
- Vậy được, mong rằng ngài thu đủ.
Thu đủ, là sao? Chả nhẽ vẫn còn. 
Vù vù vù vù. Một loạt bóng đen xuất hiện nằm đầy đất. Kín hết cả một cái sân nhỏ toàn là xác Hoàng Lan hầu. Chính xác là 36 cái xác Hoàng Lan hầu. 3 người Ưng lão, Linh Vô Song cùng Linh San há to miệng sợ hãi. Đây là chuyện quái quỷ gì xảy ra. Cả một bầy Hoàng Lan hầu sao?
Một bầy như thế này mà hắn làm cách nào thu lại được để bây giờ cho ra. Con mẹ nó, đây là không gian gì giới chỉ. Chả nhẽ là siêu phẩm trong truyền thuyết giới chỉ. Một đống lớn Hoàng Lan hầu thế này là bao nhiêu diện tích. Khung cảnh vô cùng hại mắt người. 
Lão già áo xám còn kinh sợ hơn. Chỉ cần giới chỉ thế này, có thể thấy bọn tiểu tử này có thế lực nào đó chống lưng mới đúng. Nếu không sao có thể khoa trương bực này khoe ra giới chỉ. Thế lực nào chứ. 
- sao vậy Linh Đoàn trưởng? Cái này ngươi thu hết chứ!
Linh Vô Song lúc này mới hoàn hồn trở về. 
- Thu, con mẹ nó không thu là vương bát đản. 
Hai tay hắn nắm chặt lại. Bằng này Hoàng Lan hầu, hắn thật sự có thể đem về lợi nhuận cực lớn.
- Người đâu. Đem sổ sách ghi lại, cho người đưa đi.
- Rõ!
Một tiếng nói không ngờ xuất hiện phía sau nhà. Mọi người đều giật mình. Quay lại mà không thấy ai. Vậy nãy là ai đáp lời. 
Hoàng Minh có chút hơi căng thẳng. Thật là cao thủ. 
- Hiền chất, thứ này ngươi còn không?
Linh Vô Song hai tay xoa xoa, mặt tự nhiên có chút hèn mọn.
Hoàng Minh lắc đầu. Hết rồi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.