🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ăn xong cả đám phỡn bụng ra, Triệu Vân cất tiếng:
- Lão đại, ngươi thứ đồ đựng yêu thú là ở đâu ra???
Triệu Vân hỏi đúng là thắc mắc của cả bọn. Hoàng Minh uống một hụm nước. Đoạn đáp
- Đây là sư phụ ta để lại cho ta. Vốn có 8 quả là loại cao cấp. Ta đưa tiểu bàn tử 1 quả rồi. Còn 7 quả.
Hoàng Minh không chần chừ lấy ra từ trong đai lưng.
- Các ngươi giữ lấy. Vật này chỉ có một. Là loại cao cấp, không có quả thứ hai đâu.
Hoàng Minh phát cho mỗi người một quả pokeball cấp 5.
- Cách dùng thì các ngươi đều thấy qua rồi. Loại vật này cực kì quý hiếm, nếu xác nhận yêu thú thực hợp hẵng sử dụng. Xác suất bắt được yêu thú cấp 10 lên tới 80% đấy
- Cái gì, yêu thú cấp 10 mà đạt tới 80%
Cả bọn hit một hơi khí lạnh. Con mẹ nó đây là cái gì pháp bảo. Trâu bò như vậy. Liền yêu thú cấp 10 cũng bắt được.
- yêu thú cấp 11 thì sao lão đại??
Đoàn Dự khắm bựa hỏi.
- Hình như vô dụng.
Hoàng Minh nhớ là không có khoản nào nói tới yêu thú cấp 11 cả.
Chu Du gật đầu, yêu thú cấp 11 là đã hóa hình rồi. Thật sự quá hiếm hoi. Gặp được sao???
Hoàng Minh lại thả một quả bom khác.
- Nên nhớ, chỉ hữu dụng khu yêu thú còn 3/10 sức chiến đấu trở xuống hoặc không còn sức chiến đấu. Nếu quá sớm dùng, sẽ bắt thất bại.
Việc này, cả bọn xị xuống. Mẹ nó, còn muốn đánh nó xong mới dùng sao? Thực lực bao nhiêu là đủ.
- Không phải Vũ ca bắt được côn chúa tinh linh sao?
Lệnh Hồ Sung cất tiếng. Tiểu bàn tử chợt sờ xuống đai lưng mà Hoàng Minh mới đưa cho hắn.
- Khi đó công chưa tinh linh bảo bảo mới bị thương nên dễ dàng như vậy.
Cả bọn gật đầu.
- Lão đại, bọn ta chưa có đai lưng như tiểu bàn tử mà.
Đoàn Dự ngay lập tức kêu lên. Cả bọn đều đồng thanh gật đầu 
Hoàng Minh nói mai sẽ đưa đai lưng cho cả bọn rồi đi về phòng.
Canh 2, Hoàng Minh đang nằm dài trên mái nhà. Không gian khá là yên tĩnh. Quả thật, không khí nơi này thật trong lành, không có khói bụi hay xe cộ khí xăng dầu. Ánh trăng soi xuống khuôn mặt hắn, Hoàng Minh thở ra một hơi.
Bỗng một bóng người tới cạnh, không nói không rằng ngồi xuống cạnh hắn.
- Lão đại ngươi không ngủ?
Hoàng Minh híp híp mắt:
- Ngươi cũng không ngủ?
Chu Du nằm xuống bên cạnh, không đáp.
Hắn thật sự không ngủ được. Nhiều tối vẫn nghĩ về mối thù mà lòng thấy tức giận. Nhiều khi là đau đớn.
Cả hai nằm một lúc lâu, bỗng Chu Du lên tiếng.
- Ngươi có hướng đi cho chúng ta trong tương lai?
Hoàng Minh gật gật, nhiệm vụ của hắn đúng là vậy.
Chu Du thấy Hoàng Minh gật đầu, tiếp tục nói:
- Một Lôi Trấn Tông thực sự quá khó nhai, lão đại ngươi đánh giá quá thấp một tông môn sao?
Hoàng Minh quay sang nhìn Chu Du, khuôn mặt hắn có chút ưu thương, có chút khó hiểu.
- Chúng ta vần thực lực!
Chu Du nói. Hoàng Minh gật đầu, đương nhiên là thế.
- Chúng ta cần thế lực.
Hoàng Minh nghĩ ngợi một chút, lại gật đầu.
- Lão đại,ngươi có thế lực chống đỡ sao?
- Không có!!
Hoàng Minh đáp
Cả hai lại đều im lặng.
Một cơn gió lướt qua mát rượi, Chu Du mở lời.
-3 năm sau là Sinh Vân Tuyển.
Sinh Vân Tuyển???
-Là thứ gì???
- Lão đại ngươi chưa nghe qua??
- Chưa nghe qua!
Hoàng minh thật thà đáp
Chu Du cũng bình tĩnh giải đáp:
- Sinh Vân Tuyển là một đợt tuyển môn hạ to lớn. Do Thập đại Tông môn thế lực chủ trì. Cứ 5 năm một lần, Lúc đó hàng ngàn hàng vạn người đổ xô về dự tuyển. Nếu có căn cơ cùng linh hệ cao sẽ được thu nhận.
Hoàng Minh đã hiểu phần nào.
Nếu vậy, Thế lực sao, Hoàng Minh chợt hiểu ra ý nghĩ của Chu Du.
Thế lực, Hoàng Minh nhắm hai mắt lại, ngẫm nghĩ. Chu Du không nói gì thêm, đứng dậy rời đi.
Không biết bao lâu, Hoàng Minh vội bật dậy, tìm ra rồi. Tìm ra cách rồi.
Hoàng Minh sung sướng nhảy cẫng lên.
Tiền tiền tiền, Hoàng Minh lúc này cần tiền đến phát điên rồi. Hắn cần rất rất nhiều tiền, phải tìm cách kiếm ra tiền lúc này.
Nhất định phải nghĩ ra cách có một số tiền làm vốn đã. Hay là, Hoàng Minh chợt nghĩ ra một sáng kiến. Khả năng cso thể đây.
Trời đã tờ mờ sáng, cả đám huynh đệ đều đã có mặt ở sân, như lời hẹn, hôm nay sẽ luyện tập ngoài rìa sâm lâm.
Tờ mờ sáng mà trong sân đã vâng lên tiếng tập luyện hô hào. Rất nhiều người xung quanh đều bị đánh thức, không rõ là có chuyện gì mà như bị đánh nhau vậy. Thậm chí nhiều tên chiến sĩ còn tưởng bị địch đánh tới vội vàng ôm giáp lao ra ngoài.
Trong Sân Hoàng Minh đang gật gù quan sát các huynh đệ tập luyện.
Cả bọn đang luyện một bài quyền, đây là Đoàn Dự mang đến bài quyền cước cơ bản, đều là dùng cho người mới tu luyện.
Không ngờ 8 người tập luyện, chiêu chiêu tung ra đều ăn khớp đến vô cùng hoàn mĩ.
Hoàng Minh không nhịn được cũng nhảy vào đội hình tham gia luyện tập. Lão đại thì lão đại, cũng phải làm gương chứ. Quyền đấm cước đá thi triển vù vù. Ai nấy đều hết sức chăm chú, không để tâm tới xung quanh cảnh vật.
Một thân ảnh bên kia mái nhà vụt biến mất. Hoàng Minh đám người đều không biết một chút gì vẫn tập trung luyện quyền cước
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.