Chương trước
Chương sau
-Không nghĩ tới, một tên trung vị thần như người cũng có được Chủ tinh linh!

Dã Uy hai mắt tỏa ra hai luồng kim sắc, hắn nhìn chằm chằm về phía Tác Hi. Đại chùy của hắn đã bắt đầu nâng lên. Cho dù đối phương có sử dụng Chủ tinh linh đi nữa thì cảnh giới vẫn luôn thấp hơn hắn, nhất là song thuộc tính của hắn càng là đã đến cảnh giới viên mãn. Chỉ có điều đối phương lại có pháp thân quá lớn, đến mức này chỉ có thể cận thân chiến đấu.

Nghĩ là làm, Dã Uy mạnh mẽ lao tới, hai cánh mở rộng, tốc độ sét đánh hướng Tác Hi mà qua.

-Tới hay lắm!

Tác Hi lớn tiếng quát, susano mở rộng hai cánh, không thủ mà hướng tới, hai thân ảnh lớn nhỏ đối lập lao về phía đối phương, rất nhanh cả hai đều va chạm.

Ầm!

Tiếng va chạm như địa chấn, không gian vặn vẹo, vô số vết nứt bắn ra mở rộng bốn phía khiến người xem kinh hãi. Dã Uy như một đầu hùng sư, đại chùy vung lên hổ hổ sinh phong. Mỗi lần đánh tới lại làm cho pháp thân lui từng bước. Chênh lệch của hai cấp bậc hiển hiện rõ ràng, hiển nhiên rất khó để bù đắp. Hai bên liên tục giằng co, nhất thời vẫn chưa phân ra được thắng bại.

-Cứ đà này chỉ sợ Tác Hi sẽ thua!

Gia Cát Lượng nhíu mày mà nói.

-Không chắc, nãy giờ chúng ta đều thấy Tác Hi huynh đệ vẫn thủ vững, thế nhưng con bài tẩy chẳng lẽ không có hay sao?

Chu Du lên tiếng đề tỉnh mọi người. Đúng vậy a, từ đầu đến giờ Tác Hi vẫn chưa từng đưa ra con bài tẩy, chẳng lẽ không có?

Chiến đấu vẫn đang rất căng thẳng. Dã Uy điên cuồng tấn công, Tác Hi lại phòng ngự không chút kẽ hở, cứ như vậy, hai bên đối chiến một ngày một đêm chưa dừng lại. Toàn trường lại không có chút mệt mỏi nào quan sát, đối với tiên giới hay Phi Linh giới, một trận chiến đấu bảy ngày bảy đêm vẫn là rất bình thường, chỉ mới một ngày một đêm cũng đã là gì?

-Ta không tin không phá được lớp mai rùa này của ngươi!

Dã Uy hét lớn, từ trên cao lăng không mà đánh tới. Đại chùy hóa thành một hư ảnh cao đến trăm mét một lần nữa từ trên không giáng xuống mạnh mẽ.

Ầm!

Tiếng nổ trầm đục vang lên. Một khiên một chùy không biết đã là lần thứ bao nhiêu va chạm với nhau.

-Hừ, đợi chính là lúc này!

Bất ngờ Tác Hi khóe miệng cong lên một nụ cười. Chỉ thấy hắn hai tay chắp lại bắt đầu làm một vài động tác kì quái, ngay sau đó toàn thân hắn lập lòe hắc ám thuộc tính.

-Lửa địa ngục!

Còn chưa rời khỏi va chạm vừa rồi, Dã Uy phát hiện bản thân bỗng nhiên rơi vào một vùng không gian quỷ dị, ngay sau đó từ trên người hắn, cánh tay bùng lên một ngọn lửa màu đen. Ngọn lửa này cực ác niệm, nó bắt đầu thiêu đốt linh hồn của hắn.

-Thứ quỷ gì?

Dã Uy kinh hãi, da đầu hắn tê rần, đại Chuy trong tay lập tức rơi ra. Tay phải hắn lập tức hóa chưởng, không chút ngại ngần chém rơi cánh tay trái. Thế nhưng hắn phát hiện ra, tốc độ ngưng tụ của tay trái mới lại vô cùng chậm chạp.

-Chờ ngươi chính là lúc này!

Tác Hi cười lớn, hai tay nắm lại, hai mắt liên tục chuyển động, susano bỗng nhiên vô cùng linh hoạt, mỗi kiếm chém tới đều khiến cho Dã Uy chật vật không thôi.

Chuyển biến này bỗng nhiên làm toàn trường kinh sợ, nhiều người còn chưa rõ chuyện gì xảy ra.

-Vừa rồi là chuyện gì, tại sao Dã Uy lại rơi vào thế hạ phong như vậy!

Bạch Mẫu Đơn ngạc nhiên lên tiếng:

Đoàn Dự thấy nàng lên tiếng liền lập tức đáp lời.

-Hắc hỏa vừa rồi ta đã từng thấy qua lão đại sử dụng, nó có thể đốt lên đến linh hồn của người khác, lại không có cách nào dập đi. Dã Uy hung hãn chặt đứt cánh tay cảu bản thân là hành động đúng đắn. Nhưng hắn lại sai lầm một điều cơ bản, Hỏa khắc kim, hắc hỏa của Tác Hi huynh đệ làm cho tốc độ tái tạo cánh tay trái của hắn vô cùng chậm chạp, vậy nên một tay của hắn rất khó có thể nắm được đại chùy để có thể chiến đấu như lúc ban đầu. Chỉ có thể nói Tác Hi huynh đệ ẩn giấu cùng nhẫn nhịn vô cùng đáng sợ rồi.

-Thì ra là như thế!

Bạch Mẫu Đơn gật đầu, đi đến bước này đích xác không có ai là đèn cạn dầu cả.

Chiến đấu thay đổi, toàn trường kinh ngạc chứng kiến Dã Uy chật vật né tránh, Tác Hi lại điên cuồng đánh tới không cho đối thủ một chút nào có thể nghỉ ngơi. Chênh lệch đẳng cấp lúc này đã không còn quan trọng.

-Dã Uy thua, hắn đã không còn khả năng lật ngược thế cờ!

Âu Long thở dài.

Như ứng với lời của Âu Long, Dã Uy đã liên tục bị đánh lui ra khỏi võ đài, toàn thân đều là huyết, hai cánh đã nứt vỡ, hắc hỏa ăn mòn quá đáng sợ. Đến mức một thượng vị thần đại viên mãn cũng không thể kịp tái tạo nhục thân, liên tục bị thương tổn.

Dã Uy không cam lòng, hắn không tin bản thân lại bỗng nhiên thua cuộc như vậy, rõ ràng từ đầu hắn đều không có khinh thị đối thủ, toàn lực xuất chiến, tại sao hắn có thể đi đến nước đường cùng này. Bát Tác bộ lạc sẽ vì hắn mà mang lấy nhục nhã, hắn không thể thua. Thế nhưng tình thế hiện tại hắn phải làm sao? Dã Uy điên cuồng gầm thét.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.