Mục Vân Đông vừa mới đi đến cửa bệnh viện thì đột nhiên có một trận điện lưu tràn qua toàn thân, xông lên trán.
Một tiếng "xuy" vang lên, toàn bộ đầu tóc đều bốc lên khói nhẹ, tóc tai dựng đứng lên giống như điện xẹt, phát ra một trận mùi khét lẹt.
"Mẹ nó! Sao lại như vậy?"Mục Vân Đông không khỏi sửng sốt.
"Mục Vân Đông, anh thấy chết mà không cứu, hệ thống phạt anh bị điện giật một lần.
"Trong đầu truyền ra âm thanh của hệ thống.
"Là anh, anh có thể điện tôi à?"Mục Vân Đông tức giận không thôi.
"Lúc trước tôi đã nói rồi, nếu như anh không phục tùng mệnh lệnh thì tôi sẽ trừng phạt nha.
""Chính là tôi có giới hạn của mình, tham quan không trị, người đại gian đại ác không trị.
""Thật sự không trị?""Thật sự không trị, có bản lĩnh thì anh điện chết tôi đi.
"Mục Vân Đông lập tức có tinh thần, còn chưa có người có thể cưỡng bách anh làm chuyện anh không muốn, trước đó Vương Hoằng không được, hiện tại hệ thống cũng không được.
"Xuy", điện lại giật, mùi vị khét lẹt càng đậm, cho dù không soi gương thì Mục Vân Đông cũng biết bộ dáng hiện tại của mình chật vật cỡ nào.
"Mẹ nó, hệ thống tồi, anh đủ chưa, làm nữa thì lão tử không làm nữa.
"Mục Vân Đông phát hỏa.
"Tôi sợ bởi vì vậy mà anh chậm trễ việc tìm hệ thống số 3.
""Yên tâm, tôi vẫn nhớ rõ chuyện của anh, chỉ cần anh dám điện tôi, tin tôi sẽ lập tức bãi công không làm nữa không.
""Tiểu tử tốt, tính tình này thật hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ep-toi-lam-than-y/4602790/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.