Mục Vân Đông đi đến đường cái, anh mở ra thiên nhãn quan sát xung quanh, tìm kiếm đối tượng cần xem bệnh.
Trang phục của anh cũng thu hút sự chú ý của không ít người, nhưng mọi người cũng chỉ là nhìn đồng thời không quá nhiều mâu thuẫn, dù sao thì thời đại này người mặc trang phục kỳ lạ và dị phục cũng rất nhiều.
Ngay khi Mục Vân Đông đang ngắm nhìn xung quanh, một trận bạo động gây nên chú ý của anh.
- Có người ngất xỉu, có người ngất xỉu, mau mau, mau gọi 120.
Có người lo lắng hô.
Mục Vân Đông vội vàng đẩy đám người ra:- Mọi người nhường một chút, tôi là bác sĩ.
Có người nhìn thấy Mục Vân Đông mặc áo dài trắng, đang đi đường cho mọi người, nhưng khi nhìn thấy mấy chữ Thần y Mục Vân Đông to trên lá của anh, mọi người lại nghi ngờ.
- Cuối cùng thì anh có phải là bác sĩ hay không, không biết chữa bệnh, cũng đừng giả thần giả quỷ nha.
Có người nói.
- Yên tâm, tôi nói có thể trị được thì có thể trị, không trị được các người cứ tìm tôi.
Mục Vân Đông vỗ vỗ bộ ng.ực một cái, rất là đảm bảo.
Mục Vân Đông ngồi xổm xuống, mở ra thiên nhãn quan sát bệnh nhân ngất xỉu, nữ thanh niên không lớn tuổi này, chỉ thấy hai bộ ng.ực của cô có nguyên khí sinh mệnh màu xám, hiển nhiên là bị ung thư tuyến nhũ.
- Hệ thống đại đại, đây làm thế nào?Mục Vân Đông dùng ý niệm liên lạc với hệ thống.
(Anh lấy những khí đen kia ra đi, những khí đen kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ep-toi-lam-than-y/4602763/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.