Phân việc cho thuộc hạ làm xong, Tần Vân Huyên nhanh chóng về phòng, khôi phục ám đạo dưới giường như lúc ban đầu.
Khách điếm này là nơi y chuyên dùng để liên lạc với thuộc hạ, ngày thường y không có cơ hội tới. Sau khi phụ huynh qua đời, người bên cạnh y đã bị các thế lực cắm thêm vào thành cái sàng rồi, y cố ý để lại một số người là vì mê hoặc bọn họ.
Nhanh thôi, y nghĩ.
Y nhịn nhiều năm như vậy, sắp rửa hận báo thù cho phụ mẫu và huynh trưởng được rồi.
Đôi mắt đen đặc của Tần Vân Huyên dường như ấp ủ sát khí tràn đầy.
Y rót cho mình một ly trà lạnh, ngửa đầu uống cạn, cảm xúc trong mắt đã biến mất sạch sẽ, lại biến thành Đại tướng quân ngày thường.
Y cởi áo nằm trên giường, đôi tay đặt trên bụng, từ từ nhắm hai mắt lại, kết quả ngủ chưa được bao lâu thì bỗng thở hổn hển, mở bừng hai mắt.
Y lại nằm mơ.
Từ sau khi phụ huynh chết, y liên tục mơ thấy ngày đi thu lại tàn cốt của phụ huynh.
Tần Vân Huyên mặc trung y ướt mồ hôi ngồi dậy, hồi tưởng lại, thi cốt của phụ huynh trong mộng không hề hoàn chỉnh, lại vẫn bảo y phải trung quân ái quốc, một tay y che mặt, cười ha hả.
Nếu kết cục của trung quân ái quốc là chết không toàn thây, vậy quân này, bất trung cũng thế.
Sáng sớm hôm sau, Tần Vân Huyên tiếp tục dẫn người đến thôn trang của Nguyễn Kiều.
Mà Nguyễn Kiều cũng thuận lợi đổi lại thân phận với Thanh Li.
Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ep-toi-lam-kieu-the/872905/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.