"Hơn nữa ta cũng muốn giải quyết xong chúng sớm. Lâm A Kiều phát bệnh trên đường, ám vệ nói là rất nghiêm trọng, ta không yên tâm lắm."
"......"
Quân sư đã sớm đoán được là vậy, không nhịn được mà lắc đầu, hắn biết Tần Vân Huyên tuy hơi hồ đồ chuyện nội trạch nhưng tuyệt đối sẽ không lấy chính sự ra vui đùa, vì vậy không nói gì, chỉ gật gật đầu.
Màn đêm buông xuống, Quân sư ở lại đóng giữ, Tần Vân Huyên mang theo hơn nửa tướng sĩ lặng lẽ rời quân doanh.
Khi Tần Vân Huyên đi đánh Bắc Mạc, Nguyễn Kiều cũng thuận lợi đánh đến ổ sơn phỉ.
Khi bị mang lên núi, Nguyễn Kiều vẫn luôn đánh giá hoàn cảnh xung quanh, ở cửa trại có một lạch trời, dễ thủ khó công, bốn phía có mười mấy ngọn núi lớn nhỏ hình thành thế 'chúng tinh củng nguyệt' (Các ngôi sao vây quanh mặt trăng) vờn quanh sơn trại.
Có thể nói, đây là căn cứ địa chuẩn theo ý tưởng của nàng.
Nguyễn Kiều luôn rất phối hợp, không khóc cũng không có ý định chạy trốn, những tên sơn phỉ bắt nàng lên núi thấy vậy cũng không quản nàng.
Nàng và các nữ nhân khác bị ném xuống đất, xung quanh là một đám người vây lại, bình luận các nàng đủ lời. Nguyễn Kiều không quản những người khác, ngẩng đầu nhìn phía trên.
Trên đó có tổng cộng bốn nam nhân đang ngồi.
Nam nhân ngồi chính giữa khuôn mặt dâm tà là Đại đương gia, tên mặt âm trầm bên cạnh là Nhị đương gia, hai người còn lại, một người diện mạo thô cuồng, vẻ mặt ngốc khờ, thấy các nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ep-toi-lam-kieu-the/872903/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.