Editor: Thủy Nhược Lam.
Nhìn Trịnh Đình hoang mang rối loạn chạy mất, Tạ Y Kỳ cười nhạo một tiếng“Hôm nay nàng ta bị như vậy, mai chắc không đến nữa nhỉ?”“Cái này thìchưa xác định được đâu, da mặt nàng ta dày như thế nào chẳng phải emcũng biết rồi còn gì.” Kỳ Phong nói không chút nể mặt.” Được rồi, haingười nói nhiều như vậy nếu nàng ta thật sự đến thì giao cho hai người.” Tống Diễn tổng kết một câu rồi quay trở về phòng, lưu lại Kỳ Phong vàTạ Y Kỳ hai người mắt to trừng mắt nhỏ trong tiếng cười của những ngườikhác.
Tần Y Y cùng Tống Diễn trở về phòng nhưng vẫn còn nghe thấy tiếng cười, khóe miệng khẽ nhếch, những ngày như vậy thật tốt.
Thời gian cứ như vậy không nhanh không chậm trôi qua, bọn người Tống Diễn,Tần Y Y, Hoắc Lăng Hạo, Kỳ Dương đều nỗ lực đề thăng dị năng, căn cứcũng nghênh đón trận tuyết đầu tiên, lúc đầu những người sống sót cònvui vẻ, trẻ con cùng nhau chơi đùa ném tuyết giống như chưa từng có mạtthế, chỉ là khi trận tuyết rơi ba ngày thì không có một người sống sótnào cảm thấy vui vẻ nữa, dị năng giả còn tốt, kích phát dị năng thì cơthể cũng khỏe mạnh hơn, không có một chút nào cảm thấy độ ấm lúc nàykhác trước bao nhiêu, nhiều lắm cũng chỉ mặc thêm một hai cái áo, nhưngngười thường thì không được như vậy, tuy căn cứ có thu thập quần áo mùađông, người không có dị năng thì nhận vải về nhà may quần áo mình thích, nhưng vẫn cảm nhận được cái lạnh thấu xương, mỗi ngày hận không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-duong-thanh-nu-chu/2790923/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.