Editor: Mạch Di
Beta: Ngại Tịnh.
Vì Mộc Vũ đã thêm điểm mị lực vào làm giọng nói trở nên hay nhất có thể, nên hệ thống đã tự động chuyển thành giọng nói mà Cảnh Tuyên Đế yêu thích nhất.
Giờ phút này Mộc Vũ lại còn làm nũng, âm cuối mềm mại như đi lướt qua tim hắn, ánh mắt Cảnh Tuyên Đế tối sầm lại, song lại ở bên tai nàng nhẹ giọng nói, "Đêm đã khuya, ngủ thôi."
Mộc Vũ ngoan ngoãn gật đầu, lại sợ Cảnh Tuyên Đế sẽ lập tức xoay người rời khỏi, dùng sức ôm lấy eo hắn, "Hoàng Thượng bế thần thiếp đi."
Cảnh Tuyên Đế không thể tin được vào tai mình, sống nhiều năm như vậy, cư nhiên có người dám chủ động yêu cầu hắn bế lên giường! Nữ nhân khác đều là tự mình thoát hết y phục nằm trên giường chờ hắn đến! Oa, thật là một người con gái đơn thuần lại không làm ra vẻ, so với những người kia đúng là khác biệt, ta đã say nàng mất rồi, ta yêu nàng chết mất! Ngày mai liền phong nàng làm đương kim Hoàng Hậu, thật tốt ha ha ha! Tốt nha, nhưng bên trên chỉ đều là tác giả nói bừa, cuộc đời Cảnh Tuyên Đế đã trải qua nhiều sóng gió, hắn chỉ nhàn nhạt nói, "Ân?"
Lời nói nghi hoặc lại vô cùng thích ứng với mọi thứ nhìn thấy, từng chút nhỏ nhặt đều cho thấy được là một người thông minh!
Mộc Vũ cắn môi, vô cùng ngượng ngùng nhỏ giọng trả lời, "Chân đã tê rần..."
Nàng thề, chân nàng thật sự đã tê rần, một chút cũng không gạt người!
Cảnh Tuyên Đế nghe vậy cười khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-duong-thanh-hoang-hau/4597665/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.