Ánh thương bàng bạc, lấy tư thế sóng to gió lớn quét ngang ngàn quân mà ra.
Dực Vương chỉ cảm thấy phía sau lưng truyền đến gió to lăng liệt, dường như một tòa lao ngục không thể đánh tan lấy uy áp núi cao sóng lớn mà đè xuống, làm hai cánh hắn đều cảm giác được một tia mạc danh đau đớn!
“Thương mang càng về sau càng hung hiểm hơn! Cảm giác như có hơi thở nùng liệt của ngọn lửa!”
Dực Vương không dám bất cẩn, bất luận là thân pháp quỷ dị của Hứa Lưu Tô, vẫn là thần thương lôi đình vạn quân này, đều đã nằm ngoài phán đoán của hắn!
Đón đỡ một kích, Dực Vương thúc giục chân nguyên hai cánh, hướng thương mang kia chém ra hai đạo đao mang cánh ảnh!
Oanh ca!
Mặt đất rung rinh, ở chỗ lực lượng chạm nhau nổ tung một đoàn dao động, khuếch tán ra bốn phía, cỏ cây đều là hóa thành bột mịn, phiến đá xanh da nứt nẻ dập nát, ngay cả vách tường cũng bị chấn đến ầm ầm sụp đổ.
“A ——!”
Nhưng mà ngay lúc ở Dực Vương quyết định đuổi theo mà đến, khi thi triển cánh âm dơi đuổi theo Hứa Lưu Tô.
Lại đột nhiên thấy sau lưng đau xót, có một nồng nặc mùi cháy khét từ sau lưng tràn đến mũi hắn, mồ hôi lạnh không ngừng rơi xuống, hắn bỗng nhiên nhìn lại, lại phát hiện một ngọn lửa màu đen đang thiêu đốt sau lưng hắn, đốt hủy lông tơ.
“Đây là!”
Đồng tử của Dực Vương chợt co rụt lại, hai cánh vậy mà thiêu đốt ngọn lửa đen nhánh, giống như đoạt mệnh u hồn với trong gió nhẹ nhàng phiêu đãng, hỏa thế không giảm, từ cánh dơi đến đuôi không ngừng lan tràn!
Hứa Lưu Tô mượn cơ hội hai chân uốn lượn, theo thế gió lóe lược mà ra cách xa nhau mười trượng, khóe miệng gợi lên một độ cung tà mị, từ từ thanh âm chậm rãi truyền đến;
“Lão dơi già, Đạo Vô Nghiệp Hỏa có đủ nóng không? Nếu là không đủ nhiệt, bổn thiếu liền lại cho ngươi thêm ít lửa, cho ngươi tẩy lông miễn phí mà không cần đi spa”
Từ sớm lúc thần thương đang đánh vào người, tay trái Hứa Lưu Tô liền thúc giục Đạo Vô Nghiệp Hỏa.
Lực chú ý của Dực Vương đáng thương hoàn toàn tập trung ở trên Tử Long thương hồn, lại không phát hiện thần hỏa quỷ mị sâu kín kia.
“Uy lực ngọn lửa này, thuộc tính, nhiệt độ!”
Dực Vương sắc mặt đột nhiên dữ tợn lên, trong mắt lại là xẹt qua một tia cuồng nhiệt: “Là thiên địa dị hỏa, tuyệt đối là thiên địa dị hỏa!”
Gương mặt hắn giống như vừa tìm được tuyệt thế trân bảo.
“Hứa Lưu Tô, không nghĩ tới ngươi vậy mà còn nắm giữ dị hỏa này, đáng tiếc, ngươi vậy mà đem nó lộ ra ở trước mặt Dực Vương ta. Hôm nay ta không giết ngươi đoạt hỏa, thật là nhục với danh xưng bá dơi ta, ngoan ngoãn nhận lấy cái chết!” Dực Vương liếm liếm môi, ánh mắt lập loè!
Dị hỏa, so với tuyệt thế trân bảo nào của Tiêu gia đều phải trân quý hơn.
Nói cách khác, dị hỏa ở Tần Vực đều thập phần hiếm thấy.
Nếu là hắn được đến dị hỏa, hắn có thể tinh lọc được tinh huyết dữ dằn làm hắn thống khổ bao lâu nay!
Bởi vì dị hỏa có thể tinh lọc tất cả tà dị trong cơ thể!
Người có được dị hỏa, chiến lực cường đại chưa từng có.
Có người từng nói, cao giai Võ Hồn, không bằng một tôn thần hỏa.
Uy lực dị hỏa, có thể thấy được lốm đốm.
“Hứa Lưu Tô, ta thừa nhận Dực Vương ta thật là xem thường ngươi, bất quá ngươi cũng cho ta quá nhiều kinh hỉ, một cái Hứa gia thiếu chủ hèn mọn, vậy mà có được thiên địa thần hỏa, bất quá dị hỏa trong cơ thể ngươi sớm muộn gì đều là của ta, coi như là cho bổn tọa một chút phúc lợi, ta có thể cho ngươi chết thống khoái một ít.” Dực Vương liếm răng nanh, hung quang như con dơi âm độc!
Hứa Lưu Tô thở hổn hển, ngực hơi hơi phập phồng, hai lần giao thủ tiêu hao quá nhiều chân nguyên. Làm hắn có chút không thích ứng.
Bất quá khuôn mặt tuấn dật của hắn lại lộ ra một tia cười lạnh: “Muốn lấy thì đến bằng bản lĩnh nói chuyện a, ngươi ở đằng xa mà kêu gào thì có ý nghĩa gì, nhàm chán đến cực điểm!”
Đôi mắt Dực Vương thâm trầm, ánh mắt suy nghĩ không ngừng xẹt qua, rốt cuộc màu đỏ tươi đôi mắt kia cũng trợn mắt, dơi huyết trảo(1) thật lớn trống rỗng mà phóng ra, từng luồng thiên địa chân nguyên tựa hồ đã chịu tác động phủ phục mà đến, ngưng tụ ở bên trong lòng bàn tay hắn.
“Mở ra âm dơi huyết mạch —— thị huyết cánh dơi!”
Phía sau Hắn kéo ra hư ảnh con dơi lớn dài năm trượng, dường như đang đứng phía sau lưng.
Khép lại hai cánh dơi, đôi mắt con dơi kia nhân cách hoá hóa nhìn về phía Hứa Lưu Tô, phát ra tiếng quỷ kêu ô ô, ánh sáng màu đen không ngừng chớp động, ở trong đêm đen có vẻ phá lệ dữ tợn khiếp người!
Trước mặt Hứa Lưu Tô bỗng chốc một cổ cuồng phong xoắn ốc chấn động đập vào mặt, thổi trúng mắt hắn không mở ra được!
“Đây là chân chính tu vi Huyết Nhiên Cảnh, thiêu đốt huyết mạch chính mình, nghĩ hợp Huyết Hồn Cảnh giới?”
Hứa Lưu Tô thật sự thừa nhận, tên Dực Vương này nếu là trở lại nguyên thành đại khai sát giới, chỉ sợ sẽ máu chảy thành sông!
Vèo!
Thân ảnh Dực Vương đột nhiên biến mất.
Xuất hiện lần nữa đó là ở trước mặt Hứa Lưu Tô, khổng lồ âm dơi hư ảnh kia cũng đi theo mà đến!
Dực Vương không còn nương tay, hắn rốt cuộc muốn tốc chiến tốc thắng!
“Này” Hứa Lưu Tô trong lòng rùng mình, lam anh thương ầm ầm đâm tới, nhưng mà trước mắt bóng dáng lại là chợt thoáng qua, dơi trảo sắc bén trực tiếp chộp vào trên lam anh thương.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]