Trương Ngọc Thanh không hẳn được tính là đệ tử chân truyền của lão thiên sư, bởi vì Trương Ngọc Thanh là đệ tử đóng cửa của ông ấy, hay nói cách khác chính là đệ tử cuối cùng của lão thiên sư.
Mà đạo gia khi muốn bái sư phải trải qua các bước rất phức tạp, lựa chọn ngày lành tháng tốt, chuẩn bị hương biểu, cống phẩm, tập thể bái lạy tổ sư gia, sư phụ thắp hương kính bái thần phật, người bái sư phải hành đại lễ ba quỳ chín lạy với các sư gia cùng sư phụ, sự phụ tiến hành lễ Quán đỉnh v.v... đây mới được coi là nghi thức bái sư chân chính.
Mà Trương Ngọc Thanh chỉ là kính lão thiên sư một ly trà bái sư, cho nên chỉ có thể coi như đã được ghi danh đệ tử. Có điều lão thiên sư cũng chẳng keo kiệt với Trương Ngọc Thanh, những chú pháp của đạo gia như Thanh Tâm chú và Kim Quang chú v.v... đều truyền dạy hết cho hẳn.
Thậm chí, đến cả những sư huynh của Trương Ngọc Thanh cũng rất quan tâm đến hẳn. Bởi vì, đã vào được Long Hổ Sơn nghĩa là đã trở thành người của nhà mình. Ai thèm quan tâm là chân truyền hay ghi danh? Dù gì cũng đều là sư phụ chung.
Triệu Hoán Kim và Vinh Sơn đi đến trước đại điện, sau đó Triệu Hoán Kim nhìn tiểu sư đệ của mình mà giật cái thót, bởi vì Trương Ngọc Thanh đã nằm trên mái nhà ngủ ngon lành Thời tiết đẹp thế này, không đi tu luyện mà còn dám năm ngủi!! Thật không ra thể thống gì!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-di-nhan-sieu-pham/3451749/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.