Chương trước
Chương sau
Triệu Vô Cực nghe xong Từ Tiểu Bạch lời nói lập tức ngây người.
Hắn vừa nghe cái gì, Từ Tiểu Bạch muốn khiêu chiến hắn?
Ách, không phải chứ?
Có chút sai sai a!
Triệu Vô Cực cẩn thận hỏi:
“ Tiểu Bạch, ngươi sao tự nhiên lại muốn khiêu chiến ta?”
Từ Tiểu Bạch nghiêm túc nói:
“ chúng ta lâu rồi cũng chưa giao thủ, tăng thêm một chút luận bàn không tốt sao?
Hơn nữa ta gần nhất đối với cái này Phong Bi ca khúc cảm giác rất hợp ý, chỉ là có một câu kia ý cảnh tối cao ta không cách nào ngộ ra mà thôi. 
Cảm giác đứng ở đỉnh cao của thế gian, buông tầm mắt nhìn xuống tất cả, cao xử bất thắng hàn.
Trước đây ở giang hồ lúc, ta không bước lên được vị trí kia, cũng không cảm nhận ra được cái kia cảm giác là gì.
Bây giờ ta cũng chỉ là một cái trúc cơ kì tu sĩ, càng không thể biết được cảm giác kia là gì.
Nhưng Vô Cực, ngươi thì khác, ngươi đã từng được giang hồ xưng làm Võ tôn, bởi vậy ta muốn biết, người viết ra được câu kia tâm cảnh có bao nhiêu mạnh mẽ, ý cảnh kia đến tột cùng cảm giác là như thế nào!”
Triệu Vô Cực một mặt im lặng nhìn Từ Tiểu Bạch, tên này có phải là quá để tâm nên tẩu hỏa nhập ma rồi hay không.
Hắn trước chỉ là hát không hay nên mới đẩy Từ Tiểu Bạch đi lên ca hát một chút mà thôi, không ngờ đối phương đối với ca khúc này bên trong kiếm khách cảm giác lại sâu như vậy.
Không hổ là luyện kiếm cuồng nhân a, tên này nhập hí còn rất sâu đây.
Nhìn Từ Tiểu Bạch ánh mắt nghiêm túc, Triệu Vô Cực biết hôm nay không cùng hắn một trận chiến, vậy thì cũng không cách nào có thể xong được việc này.
Cũng tốt, lâu rồi không cùng tiểu tử này so chiêu a, hắn gần nhất cũng không có người bồi luyện đây.
Triệu Vô Cực sảng khoái gật đầu:
“ được, đi theo ta!”
Triệu Vô Cực gật đầu, mạnh mẽ đứng dậy, lấy ra phi kiếm chuẩn bị rời đi.
Tiểu Mai vội vã hô:
“ công tử, mang theo Tiểu Mai với a!”
Triệu Vô Cực mang theo nàng trực tiếp hướng ngoại môn diễn võ trường đi tới, Từ Tiểu Bạch bám theo phía sau.
“nhìn kìa, kia không phải Triệu Vô Cực sao? Phía sau hắn là Từ Tiểu Bạch Từ sư huynh a! bọn hắn đang hướng bên này đi tới!”
“sao hai cái nội môn đệ tử lại xuất hiện ở chỗ này, bọn hắn giống như hướng lôi đài đi tới a! chẳng lẽ Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực muốn so chiêu!”
“ oa oa oa, tin tức lớn a! cho dù là Từ Tiểu Bạch hay Triệu Vô Cực đều là Thanh Vân Tông nội môn đệ tử bên trong cực kì có danh khí nhân vật.
Bọn hắn cảnh giới tuy chưa cao, nhưng đều là thiên phú nhất tuyệt hạng người, cực kì được mấy vị trưởng lão coi trọng.
Nếu bọn hắn hôm nay ở đây một trận chiến phân cao thấp, quả thật là hiếm có a!”
“đúng vậy, nhất định là rất đặc sắc, chúng ta thật may mắn a!”
“Từ Tiểu Bạch Từ sư huynh càng ngày càng đẹp trai a, hắn gần nhất còn đi ra ngoài ca hát, danh khí rất thịnh đây! Từ sư huynh, ta yêu ngươi!”
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch chưa đến, đám người đã sớm phát hiện ra, một số mê trai nữ đệ tử lập tức reo hò lên, khiến ngoại môn diễn võ trường náo loạn cả lên.
Rất nhiều người biết được Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch giống như muốn tỉ thí lập tức chạy tới, một mặt háo hức chờ xem.
Triệu Vô Cực đáp xuống, để Tiểu Mai đi ra, hắn sau đó nhanh nhẹn đi lên đài.
Võ đài chấp sự thấy cảnh này lập tức lau một cái mồ hôi, lấy ra lệnh bài của mình đối với phía trên báo cáo tình huống.
Hai cái thiên tài của tông môn nha, ở đây tỉ thí nếu như xảy ra chuyện gì, hắn chết cũng chưa hết tội.
Từ Tiểu Bạch cũng không chậm chạm, một cái phi thân liền xuất hiện trên đài.
Hai người cứ như vậy đứng nhìn nhau một cái, khí thế bắt đầu giao phong.
“ oa oa oa, thật sự muốn đánh nha. Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực trước giờ đều là bằng hữu, bọn hắn đây là có việc gì nha? Chẳng lẽ náo mâu thuẫn, muốn lên đây giải quyết?”
“ ha ha, cả ngày hôm nay cũng chẳng có trận nào ra trò, cuối cùng hôm nay cũng có một trận đặc sắc a!”
“ mau mau báo cho mấy vị sư huynh, để bọn hắn cùng ra xem, không thể bỏ qua cơ hội hiếm có này được!”
đám người ở phía dưới lộn xộn một mảnh, từ phía trong Thanh Vân Tông một người cưỡi phi kiếm bay ra, vậy mà là Thái Nhất trưởng lão.
Thái Nhất đứng giữa trời, nhìn thấy Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực, nhíu mày nói:
“ hai tiểu tử các ngươi, đây là muốn làm gì?”
Từ Tiểu Bạch chủ động lên tiếng:
“ Thái trưởng lão, chúng ta là luận bàn tỉ thí mà thôi!”
Thái Nhất nhướng mày, cảm giác có chút muốn ngăn cản.
Hai tên này thực lực chân thật so với đồng cảnh tu sĩ đều mạnh một đoạn dài, nếu như thật muốn đánh xuống, không bạo lộ chân thực lực là rất khó quyết thắng bại đấy.
Nhưng nếu như vậy, chẳng phải là để cho người khác có cơ hội dò xét bọn hắn sâu cạn sao?”
hắn muốn ngăn cản, nhưng trong lòng cũng có chờ mong, thật muốn xem hai tiểu tử này gần nhất tu luyện thành quả như thế nào.
Thái Nhất đối với Triệu Vô Cực hỏi:
“ Vô Cực, các ngươi là luận bàn thật sao?”
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ là luận bàn mà thôi!”
Thái Nhất thở dài nói:
“ được rồi, vậy ta đến làm trọng tài đi. Ngươi, đi gọi thêm ba vị chấp sự tới đây, chuẩn bị mở ra trận pháp phòng ngự!”
vị này võ đài chấp sự lập tức vâng dạ phi thân mà đi.
Nội môn đệ tử trúc cơ kì sức công phá to lớn, muốn đảm bảo an toàn đương nhiên là phải mở lên trận pháp bảo vệ đám người bên ngoài.
Mà càng bảo đảm an toàn hơn chính là mấy vị chấp sự đồng thời dùng linh lực gia cường cho trận pháp, song trọng bảo hiểm, Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch không thể nào phá vỡ được trận pháp khiến cho chiến đấu dư âm lan ra bên ngoài.
Rất nhanh, võ đài trận pháp dâng lên, bốn vị chấp sự đứng bốn góc, ánh mắt có chút hiếu kì nhìn về bên trong.
Từ Tiểu Bạch lấy ra kiếm của mình, đối với Triệu Vô Cực nói:
“ Vô Cực, để ta cảm nhận một chút, cái cảm giác cao xử bất thắng hàn mà ngươi nói đi!”
Triệu Vô Cực ánh mắt chăm chú, trên tay Ẩm huyết thủ sáo xuất hiện, đồng thời Ẩm huyết thủ sáo còn truyền tới hưng phấn cảm xúc.
“ngươi cũng mong chờ một trận chiến này sao?”
Triệu Vô Cực đối với Ẩm huyết thủ sáo nhẹ giọng hỏi, sau đó trên người linh lực sôi trào lên, cương khí hộ thể xuất hiện!”
Từ Tiểu Bạch trên thân lôi đình xuất hiện, tạo thành một lớp lôi điện bao quanh thân thể hắn, khiến cho hắn trông như lôi thần phụ thể, vô cùng có sức chấn nhiếp.
Thái Nhất gật gù nói:
“ Bôn lôi kiếm pháp tu luyện có tiến bộ a, thảo nào muốn tìm người giao thủ luyện tay!”
hắn nhìn về phía Triệu Vô Cực, sau đó mày nhíu lại:
“ có thể thấy được Tử Hà thần công bóng dáng, lại trộn lẫn phật môn tu hành công pháp, chậc chậc, xem ra tiểu tử này gan cũng thật lớn nha, dám tự mình sửa chữa công pháp trấn phái của bổn môn
Cơ mà hắn từ chỗ nào tìm được phật môn tu hành công pháp?”
Thái Nhất một trận khó hiểu nhìn Vô Cực, tứ tượng khốn trận tạo thành bốn bức tường bắt đầu ở hai bên bay lên cao, bao phủ xung quanh.
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch giống như khốn thú bị nhốt trong lồng, nhất định phải phân cái thắng bại mới có thể đi ra ngoài được.
Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn Từ Tiểu Bạch, Từ Tiểu Bạch khóe mắt tràn đầy chiến ý quát to:
“ ngươi không tới vậy thì ta tới!
Bôn lôi kiếm pháp - kinh lôi!”
xẹt xẹt!
Từ Tiểu Bạch kiếm chỉ thẳng, từ trên thân kiếm hắn một đạo lôi điện cực tốc bắn ra hướng Triệu Vô Cực xông tới.
Triệu Vô Cực phản ứng không chậm, lập tức dựng lên của mình mai rùa.
Vô Cực bảo điển - Huyền Vũ biến! 
ầm ầm ầm~
lôi điện đánh lên mai rùa nổ ra ầm ầm âm thanh cùng từng đóa hỏa hoa
đạo này lôi điện kéo dài không dứt, như một mũi khoan cố gắng xuyên phá Triệu Vô Cực mai rùa, đáng tiếc nó cho dù cố gắng khoan được một cái lỗ thủng nho nhỏ, Triệu Vô Cực linh lực sẽ nhanh chóng bổ đầy, khiến cho hắn mai rùa mạnh mẽ chống đối Từ Tiểu Bạch lôi điện.
" dạng này công kích không thể nào phá được ta Huyền Vũ biến!”
Triệu Vô Cực lên tiếng, Từ Tiểu Bạch cũng lập tức biến chiêu:
“ ta đương nhiên biết!”
nói xong hắn động tác chợt ngừng, kiếm chỉ thương khung.
Trên bầu trời, hắc vân tụ tập, điện quang lấp lóe, giống như chuẩn bị có tu sĩ tại chỗ này độ kiếp đồng dạng.
Thái Nhất nhìn thấy cảnh này, ánh mắt co rụt lại.
Nhất kiếm chỉ thiên khung, phong vân chợt biến!
“Không ngờ Từ Tiểu Bạch đã tu luyện bôn lôi kiếm pháp đến loại cảnh giới này, quả nhiên không hổ là chưởng môn thân truyền đệ tử, ngộ tính thật cao!”
Thái Nhất trong lòng vui mừng, Từ Tiểu Bạch có thể đạt tới được loại này cảnh giới, hắn đương nhiên thay Thanh Vân Tông cảm giác vui vẻ, đây chính là một cái kì tài trong tương lai a.
Tông môn trụ cột, tất có phần hắn.
Nhưng Thái Nhất cũng rất nhanh liền cảm giác lo lắng cho Triệu Vô Cực, tên tiểu tử này có đỡ nổi không a?
không được thì mau nhận thua, thua chỗ này cũng không mất mặt gì, hai người vốn luôn là đấu cái ngang tài ngang sức,trở lại tu luyện sau này thắng lại cũng không sao, đừng cậy mạnh mà ra chuyện a.
Thái Nhất trong lòng xác định, Triệu Vô Cực nếu có giấu hiệu không đỡ được mà nói, hắn nhất định phải ra tay cắt ngang trận đấu này.
Triệu Vô Cực nhìn cái này hắc vân ẩn chứa lôi xà ở bên trong chạy chồm, hắn khóe miệng kéo ra một cái nụ cười.
“ thật không ngờ, ngươi kiếm pháp đã bắt đầu có thể ảnh hưởng thiên tượng.
Ta từng nghe sư gia nói qua, bôn lôi kiếm pháp của tông chủ ở trúc cơ kì cùng kim đan kì là một môn vô cùng mạnh mẽ kiếm pháp, sức sát thương cực cao, hôm nay có thể tận mắt chứng kiến quả nhiên bất phàm!
Nhưng mà, ngươi có thể phá vỡ được Huyền Vũ biến của ta sao?”
Triệu Vô Cực không hề giải khai Huyền Vũ biến, ngược lại giơ lên cao, đối với thương khung rống lên:
“ tới đi, để ta xem ngươi kiếm pháp cùng ta độ kiếp chi lôi ai mạnh ai yếu!”
“như ngươi mong muốn!”
Từ Tiểu Bạch rống to, kiếm từ trên trời vạch một cái chỉ xuống.
Trên đỉnh đầu bọn hắn lôi vân cũng theo đó ầm một tiếng đánh ra một đạo thô to như cánh tay bạch sắc lôi đình, thẳng tắp gõ vào Triệu Vô Cực trên mai rùa.
Ầm~
dưới chân Triệu Vô Cực mặt đất lập tức hiện ra mạng nhện vết nứt, mà hắn cả người cũng theo cái này lôi đình chùn xuống một chút.
Triệu Vô Cực cảm giác hay tay mình chống đỡ Huyền Vũ biến như đang bị thiên quân vạn mà chà đạp mà qua, tay hắn có thể vác lên gần hai vạn cân cự lực lúc này cũng cảm giác trầm trọng vô cùng, như là bị núi lớn đè xuống, cảm giác áp bách đến cực điểm.
Thái Nhất thấy cảnh này kinh ngạc một chút, kiếm tu công kích mạnh mẽ, mà lôi hệ kiếm tu ở trong đám kiếm tu càng là lấy lực phá hoại hàng đầu mà xưng tên.
Từ Tiểu Bạch một đạo lôi điện này đánh xuống tuy chưa nói là toàn lực nhưng cũng không dễ chịu như vậy.
Triệu Vô Cực vậy mà chỉ dựa vào một chiêu võ kĩ phòng ngự vậy mà có thể kháng lên cái này một kiếm, quả thật rất đáng ngạc nhiên a.
Triệu Vô Cực ở dưới mai rùa bị áp lực ép chùn xuống, nhưng rất nhanh cỗ này áp lực liền đến cực đại, Triệu Vô Cực thân thể lần nữa lấy lại thăng bằng, dần dần chống đi lên.
“ lên cho ta! Rống!”
Triệu Vô Cực rống to một tiếng, cả người thẳng tắp đứng dậy, trên tay mai rùa lập tức biến đổi.
Vô Cực bảo điển - cương như biến!
Triệu Vô Cực mai rùa bỗng nhiên xoay tròn lên, Từ Tiểu Bạch lôi đình đánh lên mai rùa phát ra tách tách âm thanh vô cùng vang dội, nhưng cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Từ Tiểu Bạch nhíu mày, hừ lạnh một cái, linh lực mạnh mẽ tăng cường.
Lôi đình từ thô như cánh tay bỗng nhiên tăng lên một nửa, bên trong lộ ra một cỗ hắc khí.
Triệu Vô Cực thấy cảnh này ánh mắt co lại, trong lòng tức giận.
Từ Tiểu Bạch vậy mà đã hấp thu xong hắc trí âm lôi, tên tiểu tử này vậy mà dùng hắc trí âm lôi đánh hắn, đây là luận bàn hay liều mạng a!
Đồng thời Triệu Vô Cực cũng cảm giác may mắn, may mắn tên tiểu tử này còn chưa ngưng tụ dương lôi, nếu không âm dương kết hợp, bôn lôi kiếm pháp của hắn đạt tới trung kì đỉnh phong, vậy thì Triệu Vô Cực chỉ sợ một chiêu này cũng không đỡ được lâu như vậy.
“răng rắc!”
Huyền Vũ biến bỗng nhiên truyền tới nứt ra âm thanh, Triệu Vô Cực trong lòng siết chặt, muốn không đỡ nổi sao?
Hắn bỗng nhiên nhẹ nghiêng một cái mai rùa, lôi điện giống như là ánh sáng gặp phải gương bị phản chiếu đi ra, hướng một cái chấp sự tạo nên trận pháp lá chắn xông tới.
Vị này chấp sự tuy có trận pháp gia trì cùng bản thân gia trì song trọng bảo hiểm, nhưng nhìn thấy kinh lôi hướng bên mình đánh tới, cũng không nhịn được trong lòng siết chặt một cái.
Ầm!
may mắn, đạo này lôi điện đánh lên trận pháp xong liền bị trận pháp hóa giải tiêu tán, hắn cũng không tổn hao gì, nhưng vừa rồi thanh thế to lớn kia, cũng rất dọa người a.
Triệu Vô Cực rống lớn một tiếng, cầm lên mai rùa trực tiếp ném thẳng tới Từ Tiểu Bạch vị trí.
Mai rùa từ linh lực ngưng tụ mà thành Huyền Vũ biến như là một cái lưỡi cưa đoạt mạng người xông tới, Từ Tiểu Bạch con ngươi híp lại, tốc độ thật nhanh.
Đối với Triệu Vô Cực cự lực, Từ Tiểu Bạch đã sớm lĩnh giáo, hắn cũng không dám đón đỡ, lập tức ngửa người tránh né.
Nhưng mai rùa vừa bay qua, Triệu Vô Cực thân thể đã nhảy lên giữa trời, trên ngón tay hỏa diễm quấn quanh.
Vô Cực bảo điển - Phong duệ biến!
Kim sắc cự chỉ mang theo tiên thiên chi hỏa cháy rừng rực cùng công đức chi quang phủ xuống, Từ Tiểu Bạch gương mặt hết sức nghiêm tục, tay cầm kiếm thả ra, phi kiếm trực tiếp bay tới trước ngực hắn, bị hắn hay tay ở hai bên cách thân kiếm một gang tay khống chế lại, sau đó trực tiếp như tên rời cung bắn ra.
Phi kiếm vừa ra, bỗng nhiên đón gió bành trướng, từ một cái chỉ dài hơn một mét phi kiếm hóa thành gần ba bốn mét lôi đình cự kiếm đối với Triệu Vô Cực Phong duệ biến đón lấy xông tới.
Trên thân kiếm thuần một sắc lôi hệ linh lực ầm ầm nổ vang, khí thế cực kì kinh người.
Cự chỉ cùng cự kiếm va chạm, hai bên đấu một cái ngang sức, cuối cùng đồng thời nổ vang.
Ầm!
Phốc~ phốc!
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch đồng thời nôn ra máu tươi, phi kiếm cũng theo đó bị bắn ngược ra, nhưng Từ Tiểu Bạch lập tức chớp lấy thời cơ ngón tay hư đảo một cái, phi kiếm bỗng nhiên một hóa thành ba, như là lôi trì điện xẹt xông tới chém giết Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực hai tay cương khí ngưng tụ mà thành, trong lòng cũng là nổi lên nóng nảy.
Tên này muốn đánh thật sao? Con mẹ nó, ra tay ác như vậy?
Từ Tiểu Bạch cảnh giới hơn hẳn Triệu Vô Cực, hai người tu luyện công pháp là ngang hàng, võ kĩ cũng không nói được ai cao ai thấp, nhưng Long Ngạo Thiên truyền xuống bôn lôi kiếm pháp nhất định không phải là cái gì đơn giản mặt hàng, bởi vậy sức chiến đấu của Từ Tiểu Bạch có thể nghĩ.
Triệu Vô Cực liền đứng ở tiên thiên bất lợi tình huống, mà Từ Tiểu Bạch còn một bộ muốn đấu cái ta sống ngươi chết thái độ, khiến hắn cũng nóng nảy.
Ba thanh phi kiếm lóe lên lôi đình bắn tới, tốc độ cực nhanh nhưng cũng vì vậy mà dễ dàng để lại dấu vết cho Triệu Vô Cực bắt lấy.
Hai tay hóa thành trảo, Triệu Vô Cực điên cuồng đối với ba thanh phi kiếm đồng thời đánh ra, đem bọn hắn văng ra, nhưng phi kiếm như là hợp thành một loại nào đó kiếm trận, tấn công liên miên không dứt, bù đắp chỗ trống, Triệu Vô Cực nhất thời cũng khó mà phân thân làm việc khác.
Triệu Vô Cực bị vây đánh cũng có chút nổi nóng quát lên:
“ Từ Tiểu Bạch, ngươi quá phận a!”
Từ Tiểu Bạch cắn răng nó:
“ Vô Cực, ta nói muốn chiêm ngưỡng của ngươi cao xử bất thắng hàn tư thái, ngươi cho rằng ta đùa sao?”
“ một ca khúc mà thôi, ngươi để tâm như vậy làm gì?”
“ ta chính là để tâm, ta muốn biết cao xử bất thắng hàn rốt cuộc là cái gì cảm giác!”
Triệu Vô Cực tức điên:
“ ngươi không phải là kiếm pháp đến bình cảnh, muốn tìm ta làm đá mài dao a?”
Từ Tiểu Bạch nghe vậy có chút xấu hổ, nhưng vẫn chững chạc nói:
“ Vô Cực, toàn lực ra tay đi, nếu không ta lỡ cắt phải cái gì của ngươi, mấy cái nữ nhân của ngươi đều sẽ đau lòng a!”
Triệu Vô Cực nghe xong kém chút thổ huyết, tên này còn chơi khích tướng?
Hắn bây giờ rất hoài nghi, tên này có phải là đến bình cảnh, nên muốn tìm hắn cọ xát kinh nghiệm đột phá hay không.
Hoài nghi về phần hoài nghi, bị vây đánh mấy trăm chiêu Triệu Vô Cực cũng là nổi giận lên, đánh ra hỏa khí đến:
“ Từ Tiểu Bạch, lão tử đánh chết ngươi!”
Ngũ Quỷ mật tịch - ngũ quỷ dạ hành!
Ngũ Quỷ mật tịch - quần ma loạn vũ! 
Ngũ Quỷ mật tịch - yêu ma hiện thế!
Năm cái Triệu Vô Cực đồng thời xuất hiện, bốn cái lập tức thay Triệu Vô Cực đón đánh Từ Tiểu Bạch phi kiếm, Triệu Vô Cực thì nổi giận đùng đùng, linh lực vận chuyển đến tối đa:
“ Vô Cực bảo điển - Thiên địa biến!”
kim sắc cự chưởng xuất hiện, lần này Triệu Vô Cực cũng không đùa, trực tiếp một chưởng đánh ra một cái to đến mười mét cự chưởng, như là che trời đại thủ phủ xuống, muốn đem Từ Tiểu Bạch ép thành con kiến.
Thái Nhất thấy cảnh này, trong lòng thầm hô không ổn.
Hai tiểu tử này đây là chơi loại nào a? sao cảm giác không giống luận bàn, càng ngày càng giống sinh tử liều mạng?
Không phải thật sinh tử liều mạng đi?
hắn khóe mắt có chút co rút, nhất thời không biết có nên lập tức cắt đứt hai tên tiểu tử này chiến đấu hay không, nhìn bộ dáng có chút càng đánh càng đỏ mắt a!
Từ Tiểu Bạch đứng ở phía dưới, bị Triệu Vô Cực cái này một chưởng ép xuống, lập tức áp lực như núi lớn.
Trên trán mồ hôi như hạt đậu từng hạt chảy xuống, hắn bỗng nhiên hai chân trung bình tấn, hai tay thu về ngang eo, một quyền phá không đánh ra:
“ Bôn lôi quyền!”
Từ Tiểu Bạch rống to một tiếng, trên tay hắn bạch sắc lôi đình nổ vang, đồng thời trong bạch sắc lóe lên một tia hắc sắc, vô cùng quỷ dị hư ảo.
Nhưng một quyền này khí thế không hề yếu, so với Triệu Vô Cực chưởng kình cũng không kém bao nhiêu cao vừa vặn năm mét.
“ là Bôi lôi quyền, đồng bộ với bôn lôi kiếm pháp của Từ sư huynh a!”
“ nghe nói đây là đồng bộ võ kĩ của tông chủ, nhưng từ lúc Từ Tiểu Bạch sử dụng bôn lôi kiếm pháp đều chưa có người nào từng ép qua hắn sử dụng bôn lôi quyền đối đáp, Từ Tiểu Bạch cũng là bị ép đến không cách nào a!”
“ phi kiếm bị người kiềm chế, đương nhiên là phải khai thác thủ đoạn khác đối địch rồi!
Lại nói, Triệu Vô Cực cái kia bốn cái là chuyện gì xảy ra? Sao có thể cùng Từ Tiểu Bạch phi kiếm đánh cái ngang tay?”
“ thật thần kì, lần đầu tiên ta thấy loại này phân thân bí pháp, đã vậy phân thân còn rất cường, có thể trực tiếp đem ra đối địch a!”
nhìn bốn cái phân thân của Triệu Vô Cực đối với ba cái phi kiếm liên tục vung trảo, cùng đối phương oanh sát, đám người một trận khen ngợi không ngừng.
Quả thật là một trận đặc sắc chiến đấu, lần đầu tiên bọn hắn được chứng kiến hai người này chân thực bản lĩnh a!
Kim sắc cự chưởng cùng lôi quyền dụng vào nhau, hai bên liên tục lấn át, giảo sát lẫn nhau.
Lôi quyền tuy phát sau nhưng lại không hề yếu thế, cùng Triệu Vô Cực kim sắc cự chưởng đánh cái tương đương.
Triệu Vô Cực ánh mắt bỗng nhiên lóe lên một cái, Từ Tiểu Bạch cười to:
“ Vô Cực, ta linh lực so với ngươi nhiều, một quyền này, ngươi không phá được đâu!”
hắn vừa nói xong, hai bên quyền chưởng lần nữa nổ tung triệt tiêu nhau, Triệu Vô Cực bị khí lãnh đẩy lùi một cái, Từ Tiểu Bạch trên tay lần nữa một hoa, ba thanh phi kiếm của hắn trong nháy mắt biến hóa.
Chỉ thấy phi kiếm lấy ba hợp một, vẽ lên một cái cực tốc quỹ tích, đem Triệu Vô Cực bốn cái phân thân chém ngang cổ, hóa thành từng điểm tinh mang.
“ phân thân cũng là phân thân mà thôi, cũng cần ngươi hao tâm tổn trí đi điều khiển, làm sao có thể đỡ được phi kiếm của ta toàn lực tấn công.
Vô Cực, cẩn thận a!”
Từ Tiểu Bạch vừa nói xong, phi kiếm của hắn bỗng nhiên tăng tốc, hóa thành lôi quang hướng về Triệu Vô Cực xông tới.
Triệu Vô Cực không kịp né tránh, cả người co lại, trên thân kim sắc quang mang hiện lên lập tức tiến vào phòng ngự tư thế.
Phi kiếm hóa thành lôi quang ở quanh cơ thể Triệu Vô Cực bắt đầu điên cuồng cắt chém, phía dưới đám người lập tức kinh hô lên.
“ Triệu Vô Cực bị Từ Tiểu Bạch đánh giết phân thân rồi, hắn đây là muốn dùng nhục thân ngạnh kháng phi kiếm sao? Hắn điên sao?”
“ nghe nói Triệu Vô Cực nhục thân vô cùng mạnh, nhưng cũng không thể dạng này chơi a! kiếm của Từ Tiểu Bạch không phải cái gì phàm kiếm, sao có thể nói đỡ là đỡ!”
“nhìn kìa hắn bị chém chảy máu rồi!”
“không đúng, các ngươi nhìn kĩ, vết thương Triệu Vô Cực tuy là chảy máu, nhưng là không sâu a!”
Từ Tiểu Bạch cũng nhận điều này, từ trên phi kiếm truyền tới cảm giác cho hắn, lúc chém lên người Triệu Vô Cực, phi kiếm như là chém lên da trâu đồng dạng, vô cùng khó đâm xuyên đi vào, đủ thấy được Triệu Vô Cực phòng ngự có bao nhiêu biến thái.
“ đã vậy để xem ngươi đón một chiêu này thế nào!”
Từ Tiểu Bạch ánh mắt trở nên híp lại, phi kiếm bỗng nhiên lùi ra, nhắm thẳng Triệu Vô Cực ngực đâm tới.
Phốc!
Huyết hoa văng tung tóe, Triệu Vô Cực trước ngực cắm một thành nổ lên đôm đốp lôi điện phi kiếm, máu tươi bắt đầu từ chỗ này rỉ ra.
“ oa, Triệu Vô Cực trúng kiếm rồi? Chẳng lẽ hắn phải chết sao? Từ Tiểu Bạch đây là muốn giết người sao?”
“ ngu ngốc, nhìn cho kĩ. Kiếm cắm không sâu, bị hắn cơ bắp kẹt lại rồi!”
“ ta thiên, Triệu Vô Cực đây là cỡ nào cường hãn nhục thân a? các ngươi thấy hắn da dẻ phát ra kim quang sao? Đây không phải là Phật môn đám kia la hán kim thân sao?”
“ la hán kim thân cái rắm! la hán kim thân tu luyện cần phải cấm dục, Triệu Vô Cực bên người bao nhiêu nữ nhân, ngươi nhìn hắn giống như cấm dục sao?”
“ ách, nói chung hắn đỡ được một kiếm này là sự thật a!”
đám người ở dưới nghị luận sôi nổi, Triệu Vô Cực trên kia bỗng nhiên từ trạng thái phòng ngự hai tay để trước mặt mở ra, trong ánh mắt lóe lên nộ hỏa.
Ngươi chơi được lắm, Từ Tiểu Bạch!
Triệu Vô Cực tay cầm lấy phi kiếm, trực tiếp rút ra.
Phốc thử~
Máu tươi phun ra một cái, sau đó lập tức bị cơ bắp hắn co rút lại, nhanh chóng cầm máu.
Trong cơ thể thần thông tự lành vận chuyển, vết thương trên cơ bản liền bị nối lại chỉ còn lại bên ngoài cái vẻ ngoài bị thương mà thôi.
Triệu Vô Cực cũng không muốn ở trước mặt đám người bại lộ ra mình nhanh lành thần thông.
Hắn thân cao bỗng nhiên từ một mét tám cao đến hơn ba mét, ầm một cái rơi xuống trước mặt Từ Tiểu Bạch.
Bụi mù cuốn lên, đại địa rung động.
Ba mét thân cao Triệu Vô Cực, như một cái người khổng lồ đứng ở trước mặt Từ Tiểu Bạch, cho hắn cảm giác mình đối đầu không phải người mà là một đầu hung thú đồng dạng.
Bất kể là đám ngoại môn đệ tử vẫn là chấp sự, lúc này đồng thời nuốt một ngụm nước bọt.
Bọn hắn lần đầu tiên trông thấy Triệu Vô Cực biểu diễn ra sức mạnh cùng thần thông, quả thật kinh người.
Triệu Vô Cực nhìn Từ Tiểu Bạch nghiến răng nói:
“ đánh rất thoải mái a!”
Từ Tiểu Bạch khó khăn thở ra một hơi:
“ ta còn chưa thua đâu!”
hắn nói xong liền ngón tay cong lại, làm ra điều khiển phi kiếm thủ thế, nhưng phi kiếm bị Triệu Vô Cực nắm trong tay như nắm một cái que tăm đồng dạng, động một cái cũng không thể động.
Ách!
Từ Tiểu Bạch trên trán mồ hôi chảy ra, phi kiếm bị đối phương cầm dữ, chỉ có thể dựa vào quyền pháp sao?
Triệu Vô Cực tức giận nói:
“ ngươi muốn biết cái gì gọi là cao xử bất thắng hàn sao? Muốn biết ta lúc ở giang hồ là như thế nào đứng ở bọn hắn đỉnh phong thế giới sao?”
Triệu Vô Cực bỗng nhiên giơ tay phải ra, trên người hắn một cái Tam túc kim ô hư ảnh hiện lên, sát khí tung hoành tứ phương.
Một trảo này, Triệu Vô Cực không hề dùng bất kì cái gì chiêu thức, chỉ là phóng thích của mình tinh thần, ý chí, sát khí, linh lực, mọi thứ tất cả đều tập trung vào một nắm này, đem ra bắt lấy đối phương.
Tam túc kim ô hư ảnh bỗng nhiên ngửa đầu lên trời huýt dài một cái, Triệu Vô Cực tay giống như là biến thành ô trảo, hướng Từ Tiểu Bạch dần dần phủ xuống.
Thái Nhất lập tức trong lòng hô to không tốt, cái này khí thế quá mạnh, Triệu Vô Cực đây là làm gì? Muốn đánh nát đạo tâm của Từ Tiểu Bạch hay sao? 
Bọn hắn là thật luận bàn, hay là muốn sinh tử quyết chiến?
Trong lòng hắn gấp như kiến bò chảo nóng, trên người linh lực nhộn nhạo, lập tức muốn động thủ.
Từ Tiểu Bạch mồ hôi trên trán liên tục chảy ra, sau lưng cũng ướt nhẹp một mảnh.
Một trảo này vồ xuống, Triệu Vô Cực không hề dùng cái gì võ kĩ đáng nói, nhưng hắn lại cảm giác so với võ kĩ càng kinh khủng.
Hắn cảm giác mình vô cùng nhỏ bé, như là một cái kiến hôi, bị Triệu Vô Cực dễ dàng đè lên đất bóp chết đồng dạng.
Nhưng trong lòng Từ Tiểu Bạch một cỗ cường giả chi tâm không cam lòng cho hắn như vậy đọa lạc rơi xuống, cam chịu Triệu Vô Cực trấn áp.
Hắn muốn phản kháng, nhưng kiếm hắn lại không thể đụng.
Từ Tiểu Bạch cảm giác, một tích tắc ở lúc này đều dài như một năm, khiến hắn trong lòng chịu áp lực lớn đến cực hạn
Không chỉ hắn, đám ngoại môn đệ tử lúc này đều sắc mặt tái xanh, nhìn lấy Triệu Vô Cực cái này khí thế kinh khủng, trong lòng đối với Triệu Vô Cực nổi lên một cỗ vô danh sợ hãi kính phục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.