Chương trước
Chương sau
Đối với Hải Chiến Nghi thủ đoạn lần này mà nói, Triệu Vô Cực cũng phải vỗ tay khen hay một tiếng.
Ở Thanh Vân Tông chơi âm mưu đem hắn đánh vào lao ngục.
Ở bên ngoài tấn công Tiên Y phường nguồn cung nguyên vật liệu như Huyền gia cùng một số gia tộc nhỏ khác, khiến cho Tiên Y phường nhất thời khó mà có thể bình thường kinh doanh phát triển, tổn thất thảm trọng.
Hơn nữa còn mở ra cửa hàng cạnh tranh, cùng Mỹ nhân phường trước đây một dạng hạ giá bán, câu đi Tiên Y phường bên này gần nửa lưu lượng người mua hàng. 
Dù sao cổ đại người thấy ở đâu rẻ bọn hắn liền mua ở đấy, rất ít người có trung thành mua hàng tính cách cùng ý thức thương hiệu.
Bởi vậy một nửa lưu lượng người mua này đều là khách quen của Tiên Y phường cũng là một nhóm người có kinh tế khá, không dễ bị giá cả dao động mua hàng thái độ.
3 bút cùng vẽ đả kích bên dưới, Triệu Vô Cực cũng không thể không thừa nhận, bọn hắn thành công cho Tiên Y phường một cái cự đại đả kích.
Đáng ghét chính là Triệu Vô Cực chưa thể ra ngoài bởi vậy rất nhiều chuyện đều khó mà quyết định được, bởi vậy hắn mới cảm giác bất lực như vậy.
Cứ như vậy một ngày liền trôi qua, bên ngoài cũng chưa truyền tới cái gì tin tức, Triệu Vô Cực nhàm chán vượt qua một ngày
Đến ngày thứ hai, Hải Chiến Nghi lần nữa quay trở lại.
Hắn đối với Triệu Vô Cực mang lên vẻ mặt đắc thắng cười lạnh nói:
“ thế nào Triệu Vô Cực? ngươi hẳn là cũng nghe qua tin tức rồi a?”
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ đã nghe qua, 3 bút cùng vẽ, quả thật rất có một bộ dồn Tiên Y phường của ta vào chỗ chết tiết tấu.
Đáng tiếc, đây cũng là cực hạn của các ngươi mà thôi.
Hải Chiến Nghi, ta nói cho ngươi biết, kinh doanh thì liền cần dùng quang minh chính đại thương trường thủ đoạn đến chiến đấu, nếu ngươi đã dùng vũ lực giải quyết vấn đề, vậy thì ngươi cũng chỉ là một cái thấp kém con buôn mà thôi, còn lâu mới được tính là thương nhân! Hắc hắc!”
Hải Chiến Nghi cau mày nhìn Triệu Vô Cực, trong mắt lóe lên nộ hỏa.
Hắn nhìn khó chịu chính là Triệu Vô Cực dạng này, đã thua cuộc lại còn muốn lên mặt dạy đời, không chịu nhận ra cái này hiện thực.
Càng nghĩ Hải Chiến Nghi trong lòng càng cảm giác khó chịu, vốn định đến xoát một đợt cảm giác chiến thắng nhưng không ngờ Triệu Vô Cực không phối hợp, để hắn tay không mà về.
Đã vậy phải dùng cách khác để thỏa mãn trong lòng hắn phẫn nộ a.
Hải Chiến Nghi bóp bóp tay, tay hắn xương cốt rôm rốp nổ vang, sau đó liền xuất quyền.
Bốp!
Phốc~
Triệu Vô Cực máu tươi phun ra, hắn còn chưa kịp nói cái gì, lại là một trận cuồng phong vũ bão quyền đầu giáng tới.
Triệu Vô Cực hai tay bị xích sắt trói chặt, muốn động cũng không thể động, hắn chỉ có thể yên vị chịu cái này một trận quyền đầu nện xuống.
Tuy cơ thể vô cùng đau đớn, nhưng Triệu Vô Cực ánh mắt thì càng lúc càng trở nên sắc bén, nộ hỏa càng lúc càng nồng đậm.
Bốp!
Lại một quyền giáng xuống, Triệu Vô Cực gầm rú lên như một đầu sói hoang, hắn tức giận rống to:
“ Hải Chiến Nghi, ngươi muốn chơi dạng này thủ đoạn hạ lưu sao? Được lắm, đến hiện tại ngươi đánh ta 60 quyền, mỗi mộ quyền ta đều nhớ, chờ lúc ngươi rơi vào tay ta, ta sẽ toàn bộ trả lại cho ngươi!”
Ầm~
Phốc! 
Triệu Vô Cực lại trúng một quyền, lần này cả người hắn xụi lơ xuống như một cái tháo khí bong bóng không còn chút khí lực nào.
Hải Chiến Nghi một quyền cuối cùng này, quả thật đánh rất mạnh.
Tu sĩ cùng phàm nhân khác nhau ở chỗ, tu sĩ có linh lực hộ thể, có thể phát huy ra di sơn đảo hải thực lực.
Triệu Vô Cực một khi không có linh lực hộ thể, chỉ dựa vào nhục thân cường độ đi gánh chịu đòn công của một cái kim đan kì vận dụng linh lực đánh lên hắn cho dù da dày thịt béo cũng không chịu nổi như vậy dày vò.
Cho dù Hải Chiến Nghi không phải là luyện thể tu sĩ, nhưng có linh lực tăng phúc phát ra, mỗi quyền đều nặng tựa thiên cân, không dễ chịu một chút nào.
Hải Chiến Nghi cười lạnh nói:
“ còn muốn trả lại? ngươi có cơ hội đó sao? 
Triệu Vô Cực, ha ha ha, không phải ngươi rất cuồng sao? Không phải ngươi rất cao ngạo sao?
không phải ngươi là thiên tài sao?
thế nào, ta đứng ngay trước mặt ngươi đây, có giỏi thì đến cắn ta a?
thế nào thế nào? không làm được sao?”
Hải Chiến Nghi cợt nhả cười ha ha, tay phải hắn vỗ vỗ lên mặt Triệu Vô Cực, động tác này vô cùng có xỉ nhục tính, Triệu Vô Cực gầm gừ âm thanh không ngớt, như một đầu bị thương cô lang, bên trong không cần cảm nhận cũng có thể nghe ra được hắn có bao nhiêu nộ hỏa.
“ hắc hắc, tức giận sao? 
Nhưng mà tức giận cũng vô dụng, ngươi không thể làm gì ta a.
Ha ha ha, trận chiến này, ta mới là người thắng cuộc.
Còn ngươi, Triệu Vô Cực, ngươi chỉ là một cái bại trận cẩu mà thôi, ha ha ha ha!”
Hải Chiến Nghi nói xong vui vẻ đi ra ngoài, hôm nay hành hạ Triệu Vô Cực như vậy liền đủ rồi, tâm trạng hắn thật sảng khoái a!
Hải Chiến Nghi rời đi, Triệu Vô Cực lúc này mới ngẩng đầu lên, hắn lúc này trong lòng vô cùng giận dữ cùng kìm nén khó chịu.
Nhưng hắn bây giờ không cách nào trả thù, cũng không chỗ phát tiết.
Chỉ có bốn phía im ắng vách tường chứng kiến cho hắn tất cả những việc này, cũng đang cười hắn vô dụng.
Triệu Vô Cực thê thảm cười nói:
“ Hải Chiến Nghi, được lắm, được lắm, ha ha ha!”
Một lúc sâu lau, cửa tù lần nữa mở ra, Tiểu Mai vui vẻ chạy đến trước ngục giam nói:
“ công tử, chúng ta đã tìm ra tên đệ tử ở Tiên Y phường mất tích rồi, tất cả cũng nhờ vào Tiểu Hoàng mới có thể nhanh như vậy tìm ra.
Hắn đã bị người cho giết, ném xác ở cách Thanh Vân Tông chúng ta tầm năm mươi mươi dặm một khu rừng.
May mắn lúc tìm tới hắn xác còn chưa bị dã thú ăn đi, đây hẳn cũng là một cái chứng cứ quan trọng a!
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ trước thu lại đi, biết đâu đó sau này lại là một cái quan trọng chứng cứ giúp chúng ta lật bàn!”
“vâng, công tử! Công tử, ngươi hôm qua đến giờ không có việc gì a? tại sao nhìn sắc mặt của ngươi kém như vậy.
Công tử, đừng làm Tiểu Mai sợ a!”
Triệu Vô Cực cười thảm nói: 
“ Tiểu Mai, ta có thể có được chuyện gì.
Ngươi cũng đừng mù lo lắng a!”
Tiểu Mai nức nở nói:
“ công tử Tiểu Mai không thể giúp gì cho ngươi, có phải Tiểu Mai rất vô dụng hay không?”
Triệu Vô Cực cười ha ha:
“ ngươi làm được việc này đã là giúp ta đại ân rồi, Tiểu Mai không cần khóc nữa!”
Triệu Vô Cực nhẹ nhàng an ủi, bỗng nhiên một cái giọng nói vang lên:
“ đúng vậy, Triệu Vô Cực không yếu đuối như vậy đâu.
Khóc lóc không ích gì, hơn nữa hắn không thích loại nữ nhân yếu đuối!”
Tiểu Mai ngoảnh đầu lại, hai người từ bên ngoài đang đi tới, một người trong đó là nàng khá quen thuộc cũng là Triệu Vô Cực hảo bằng hữu, Từ Tiểu Bạch.
Người vừa nói chuyện không ai khác chính là hắn.
Bên cạnh Từ Tiểu Bạch là một cái khác nam tu, mặc y phục là nội môn đệ tử, Tiểu Mai không hề nhận ra là ai.
Từ Tiểu Bạch đi tới trước cửa lao, đánh ra giá một chút Triệu Vô Cực sau đó nhíu mày nói:
“ bọn hắn dám dùng tư hình? Ta giúp ngươi tìm Thái Nhất trưởng lão tố cáo, để xem bọn hắn có dám lộng hành như vậy nữa hay không?”
Triệu Vô Cực lắc đầu:
“ vô dụng, hơn nữa một chút này còn chưa đáng là gì.
Tiểu Bạch, hôm qua ngươi không đến, hôm nay lại bỗng nhiên xuất hiện, hẳn là đến có chuẩn bị a?”
Triệu Vô Cực nghi ngờ nhìn Từ Tiểu Bạch, một năm không gặp, Từ Tiểu Bạch so với trước đây càng phát ra một cỗ thiếu niên anh hùng, thiên tài kiêu ngạo khí chất.
Hắn nhìn qua so với trước cũng tinh thần không ít, xem ra một năm nay tu luyện rất có tiến triển.
Nhất là cái kia miệng lưỡi tranh đấu một màn, để Triệu Vô Cực khắc sâu, mỗi người đều sẽ trưởng thành, mà Từ Tiểu Bạch chính là đang ở trên con đường này càng chạy càng nhanh.
Từ Tiểu Bạch cười nhạt sau đó lắc đầu nói:
“ đến có chuẩn bị không giả, nhưng cũng không quá nắm chắc bao nhiêu hiệu quả.
Vô Cực, chuyện này ngươi bị người khác sắp đặt một đạo, một bước lại một bước cẩn thận tính toán, còn có người dùng cả mạng mình ra để hố ngươi, bởi vậy chuyện này muốn giải quyết không hề dễ dàng gì.
Bên cạnh ta vị này là Huyễn Phương sư đệ, hắn thần thông đại khái chính là có thể tác động tới linh hồn người chết.
Ta tìm tới hắn sau đó sẽ đem hắn tới Hải chấp sự thi thể thi pháp một phen, tụ tập lại đối phương linh hồn, tra hỏi một số vấn đề, không chừng có thể điều tra ra được chân tướng!”
Triệu Vô Cực kinh ngạc nhiìn cái này tên là Huyễn Phương thanh niên, đối phương rất lạ mặt, hắn quả thật chưa bao giờ gặp qua.
Từ Tiểu Bạch có thể tìm đến người này, hiển nhiên từ hôm qua đến giờ đang bận rộn đi khắp nơi tìm phương pháp giúp hắn, đây là hắn một cái biện pháp khả thi bên trong.
Triệu Vô Cực ánh mắt chú ý đến Huyễn Phương bảng giao diện, sau đó ánh mắt sáng lên hỏi:
“ Huyễn phương, mau nói cho ta một chút ngươi thần thông rốt cuộc là có tác dụng gì! Ta cảm giác ngươi thần thông sẽ rất hữu ích, có thể giúp ta phá giải nguy cơ lần này, ha ha!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.