Chương trước
Chương sau
“tha mạng a, Triệu công tử, làm ơn tha mạng cho chúng ta!”
“chúng ta không dám nữa, chúng ta sai rồi, tha cho chúng ta đi!”
đám chó săn lúc này thấy Huyền Thiếu An thảm trạng chỗ nào còn dám cứng rắn, ngược lại từng cái đều mở miệng vội vàng xin tha, muốn bao nhiêu sợ có bấy nhiêu sợ.
Đáng tiếc, bọn hắn trong mắt Triệu Vô Cực bây giờ đã là người chết, Triệu Vô Cực cũng không có thói quen lưu thủ cho địch nhân của mình. 
Từng cái chó săn nằm trên mặt đất bỗng nhiên cảm giác cổ mình như có ai đó đang mạnh mẽ vặn vẹo, sau đó “Răng rắc” âm thanh liên tiếp vang lên, tất cả đều bị Triệu Vô Cực tại chỗ giết chết.
" đinh~ điểm tích lũy +51!”
giết chết bốn tên luyện khí kì thất trọng, Huyền Thiếu An cửu trọng, tráng hán thập trọng, Triệu Vô Cực kiếm được không ít điểm tích lũy.
Huyền Thiếu Vũ cùng Huyền Tiểu Vũ nhìn thấy Triệu Vô Cực quả quyết cùng nhanh gọn như vậy liền giết chết đám người lúc này gương mặt đều tái xanh.
Bọn hắn có thể là Huyền gia thiên tài mới nổi, cùng người luận bàn là có, nhưng muốn nói giết người vậy thì chưa bao giờ.
Đối với Triệu Vô Cực thủ pháp giết người trực tiếp như vậy thoạt nhìn liền sợ ngây người.
Nhất là Huyền Tiểu Vũ là một cái tiểu cô nương, trực tiếp cúi người xuống nôn khan.
Triệu Vô Cực cũng không chú ý nàng, linh lực dẫn động, đám người bị ném vào chung một chỗ, sau đó kim sắc hỏa diễm bốc lên, đem bọn hắn đốt thành một đám tro cặn.
Hắn lúc này mới nhìn về phía Huyền Thiếu Vũ, tên này thiếu niên cũng đang nhìn về phía hắn.
Huyền Thiếu Vũ tuy là gia chủ con trai, cũng là thiên tài mới nổi, nhưng hắn tình cảnh cũng rất xấu hổ.
Gia gia không đau nãi nãi không thương, tiền cũng không có nhiều, ăn mặc cũng rất bình thường, không giống như Huyền Thiếu An như vậy ăn sung mặc sướng, còn học được một bộ hình chó dạng người phong cách.
Cũng may bởi vì lúc trước nhận hết khi nhục mới quyết chí tự cường Huyền Thiếu Vũ lúc này mới có thể được Triệu Vô Cực nhìn vào trong mắt mà không phải giống như Huyền Thiếu An cùng một chỗ giết chết.
Triệu Vô Cực khuôn mặt lần nữa thay đổi, đối với Huyền Thiếu Vũ nở ra nụ cười nói:
“ Huyền huynh, kẻ địch của ngươi đã bị ta xử lí giúp rồi, ngươi bây giờ có thể an tâm trở về.
Nhưng mà cẩn thận một chút, tên này Huyền Thiếu An cũng nói qua, hắn có được mẫu thân của hắn cùng nhị trưởng lão ủng hộ, ngươi bình an trở về nói không chừng sẽ bị đối phương nhắm vào a!”
Huyền Thiếu Vũ lúc này mới giống như tỉnh mộng, chắp tay cúi người thật sâu nói:
“ Huyền Thiếu Vũ cùng Huyền Tiểu Vũ đa tạ ân công cứu mạng, ân tình này quả thật không biết làm sao báo đáp cho hết!”
Triệu Vô Cực đỡ hắn lên nói:
“ không cần khách sáo, ta chỉ là đi ngang qua nhìn không nổi hắn dạng này lang tâm cẩu phế đồ vật mà thôi!”
nói xong hắn ánh mắt liếc nhìn Huyền Tiểu Vũ một cái, Huyền Tiểu Vũ giống như cảm giác được cũng quay đầu lại nhìn hắn.
Sau đó nàng khuôn mặt xoát cái liền ửng hồng, bởi vì nàng giống như là đọc được trong Triệu Vô Cực ánh mắt lời nói.
Không có hắn, hôm nay chỉ sợ Huyền Tiểu Vũ phải bị thi bạo một phen, tràng cảnh kia, không cần nói nữa a.
Đối với nữ nhân trinh liệt như Huyền Tiểu Vũ, sợ bị người cường bạo mà dám tự vẫn, nhưng nếu tự vẫn rồi mà vẫn bị thi bạo, vậy thì hạ tràng này quá thảm, cho dù là ma cũng không chịu nổi a.
Bởi vậy nàng cũng không dám trách móc Triệu Vô Cực vì cái gì ra tay nặng như vậy, đi lên liền giết người, bởi vì nếu không phải Triệu Vô Cực giết người, người bị giết hôm nay chính là hai người bọn hắn. 
Thở dài một hơi, Huyền Tiểu Vũ lúc này cũng khom người thật sâu nói:
“ Tiểu Vũ đa tạ ân công cứu mạng!”
Triệu Vô Cực hiếu kì hỏi:
“ các ngươi thật là vào rừng săn bắn vui chơi sao? Không phải là bị người lừa đi vào?”
Huyền Tiểu Vũ lần nữa đỏ mặt nói:
“ đúng vậy, là ta chưa bao giờ đi săn nên mới nhõng nhẽo đòi Thiếu Vũ ca ca dẫn đi săn mới bị đối phương bám theo ám sát.
May mắn nhờ có công tử đến kịp!”
Triệu Vô Cực lắc đầu, dạng này tiểu cô nương còn thật ham chơi a!
Triệu Vô Cực quay người lại, hắn liền muốn đi, Huyền Thiếu Vũ vội vàng nói:
“ Triệu công tử, Triệu ân công, ngươi muốn đi đâu? ở đây rất gần Ngọc Liên Thành không bằng ngươi cùng ta trở lại gia tộc để ta làm tròn chủ nhà chức trách, cũng cảm ơn Triệu công tử một chút được sao?”
Triệu Vô Cực bỗng nhiên híp mắt quay đầu lại nhìn hắn, ánh mắt bên trong tràn đầy nguy hiểm chi ý.
Huyền Thiếu Vũ tuy đối nhân xử thế vẫn có chút ngây thơ, nhưng không phải cái gì cũng không hiểu, hắn giống như linh cơ khẽ động, mí mắt giật một cái, biết bản thân mình sai ở đâu.
Hắn lập tức quỳ xuống nói:
“ Triệu ân công chớ hiểu nhầm, ta không phải là muốn kéo ngươi gia nhập chúng ta Huyền gia tranh chấp.
Ta chỉ là nhất thời muốn cảm tạ ngươi nên mới nói lời không suy nghĩ mà thôi.
Nếu công tử không muốn, vậy ta Huyền Thiếu Vũ xin khắc sâu công ơn này trong đáy lòng, sau này nếu có cơ hội nhất định dũng tuyền tương báo!”
Huyền Tiểu Vũ thấy Huyền Thiếu Vũ quỳ xuống cũng xoát một cái quỳ xuống nói:
“ Triệu công tử, đừng trách ta ca ca, hắn trước giờ đều là người chính trực, chắc chắn không có ý ngươi lôi vào Huyền gia tranh chấp đâu!”
Triệu Vô Cực đánh giá hai người một chút, sau đó nhìn Triệu Tiếu Tiếu một cái.
Triệu Tiếu Tiếu mỉm cười nói:
“ tất cả đều do chàng làm chủ!”
Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu, hắn cảm giác tên này Huyền Thiếu Vũ không giống như là loại người thích chơi tâm cơ, bởi vậy nói:
“ đứng lên đi, trả lời ta mấy câu hỏi!”
“vâng!”
“ Ngọc Liên Thành các ngươi rất nổi tiếng trong nghề trồng dâu nuôi tằm phải không? Các ngươi bốn cái tu luyện thế gia khống chế Ngọc Liên Thành, cái nào gia tộc ở mảng này sản nghiệp lớn nhất?”
nghe Triệu Vô Cực hỏi, Huyền Thiếu Vũ giống như bắt được cái gì nói:
“ Triệu công tử là tới Ngọc Liên Thành làm ăn sao? Không giấu gì công tử, Ngọc Liên Thành có bốn cái tu luyện thế gia phân biệt là Lôi, Ngõa, Huyền, Miên tứ đại thế gia.
Tứ đại thế gia khởi điểm đều là trồng dâu nuôi tằm, từ đó mới phất lên, sau này phân nhánh ra nhiều ngành nghề khác nhau.
Nhưng trong tứ đại thế gia, chúng ta Huyền gia chính là người chuyển phương thức kinh doanh muộn nhất, chúng ta vẫn luôn không bỏ nghề củ, lấy trồng dâu nuôi tằm làm tơ làm chủ nghề, bởi vậy ở Ngọc Liên Thành Huyền gia chúng ta ở mảng này kinh doanh vẫn là lớn nhất!”
Triệu Vô Cực nghe xong lập tức ồ một tiếng.
Hắn không ngờ ở trên đường tới Ngọc Liên Thành làm ăn kiếm nguồn cung ổn định cho Tiên Y phường lại gặp được Hiền gia dạng này kinh doanh bách niên ngọc tằm tơ mối lớn nhất ở Ngọc Liên Thành, quả thật là bớt không ít công hắn hỏi han.
Triệu Vô Cực trong đầu bỗng nhiên hiện lên một cái ý nghĩ, hắn bây giờ đã là Huyền Thiếu Vũ ân công, nếu như giúp đối phương ngồi lên thiếu chủ chi vị, sau này nguồn cung bách niên ngọc tằm tơ có phải là không cần lo lắng rồi hay không?
dù sao hắn nguồn cung bách niên ngọc tằm tơ cũng không thiếu quá nhiều, lấy Huyền gia sản nghiệp hẳn là thừa sức cung cấp cho hắn Tiên Y phường.
Hơn nữa giúp Huyền Thiếu Vũ ngồi lên thiếu chủ chi vị chưa chắc quá khó, ngược lại bản thân mình còn là hắn ân nhân, làm việc so với gặp ba cái còn lại không quen gia tộc càng dễ dàng hơn nhiều a?
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, lập tức quyết định tiếp theo hành động.
Hắn muốn giúp Huyền Thiếu Vũ ngồi lên thiếu chủ vị, sau đó ăn hết bọn hắn bách niên ngọc tằm tơ, để Huyền gia trở thành đầu mối cung cấp nguyên liệu trường kì có Tiên Y phường.
Triệu Vô Cực nhìn Huyền Thiếu Vũ ánh mắt bắt đầu thay đổi có chút thưởng thức lên, hắn nói:
“ không giấu gì Huyền công tử, ta lần này tới Ngọc Liên Thành là muốn tìm một cái đầu mối cung cấp bách niên ngọc tằm tơ cho chúng ta Thanh Vân Tông làm đảm bảo nguồn cung.
Không ngờ ở đây liền gặp được công tử, quả nhiên chúng ta rất có duyên a!”
Huyền Thiếu Vũ nghe vậy vừa ngạc nhiên lại nhíu mày nói:
“ Triệu công tử là từ Thanh Vân Tông tới? không đúng a, chỗ chúng ta Ngọc Liên Thành trước giờ đều được Thanh Vân Tông mua một số lượng lớn bách niên ngọc tằm tơ, sao còn có thể thiếu được mà cần tìm nguồn cung ổn định?”
Huyền Thiếu Vũ ánh mắt nhìn về phía Triệu Vô Cực có chút nghi ngờ, dù sao Thanh Vân Tông là thượng cấp tông môn, so với bọn hắn cái này tiểu gia tộc mạnh gấp trăm lần, không phải là bọn hắn có thể đắc tội được quái vật khổng lồ.
Cho dù Triệu Vô Cực là giả mạo Thanh Vân Tông, hắn ân nhân cứu mạng vẫn còn đó, cũng không thể vô lễ a.
Triệu Vô Cực cười nói, bắt đầu cùng Huyền Thiếu Vũ giảng giải sơ bộ Thanh Vân Tông Tiên Y phường cùng Mỹ nhân phường tình trạng cùng kết quả, cuối cùng chính là cao tầng quyết định.
Huyền Thiếu Vũ ánh mắt sáng lên nói:
“ Triệu công tử là muốn mở rộng Tiên Y phường, bởi vậy mới cần tự mình đến chúng ta Ngọc Liên Thành tìm nguồn hàng?”
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ không sai! Huyền công tử, ngươi thấy cuộc làm ăn này thế nào?”
Huyền Thiếu Vũ thở dài:
“ ta thật sự rất muốn cùng công tử buôn bán. Đáng tiếc ta cũng không phải thiếu chủ, không có quyền can thiệp gia tộc buôn bán nha!”
hắn thở dài sườn sượt, quả thật hắn trong gia tộc tiếng nói cũng không nặng, chỉ treo một cái danh thiên tài mà thôi.
Triệu Vô Cực mỉm cười nói:
“ vậy nếu Huyền công tử trở thành thiếu chủ thì thế nào?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.