Triệu Vô Cực nhìn Tiểu Mai thân ảnh kiều tiểu thất tha thất thiểu chạy tới, khuôn mặt đều nhanh muốn khóc thành một đầu tiểu hoa miêu trong lòng trầm xuống.
Tiểu Mai đến trước mặt hắn trực tiếp nhào vào trong ngực hắn khóc lê hoa đái vũ:
“ công tử, tặc nhân lại tới.
Ta ngày hôm nay đã rất chú ý đám người rồi, nhưng số lượng người mua y phục quá đông, ta cũng không thể quản lí hết được, không biết từ lúc nào y phục liền bị người cho trộm đi.
May mắn là hôm nay sớm phát hiện, chúng ta bị mất gần năm trăm bộ y phục.
Công tử, Tiểu Mai phụ lòng người, Tiểu Mai không xứng với công tử tin tưởng, hức hức hức!”
Triệu Vô Cực thở dài nhìn lấy Tiểu Mai.
Tiểu cổ nương mười mấy tuổi đầu, từ nhỏ tới lớn đều ở Thanh Vân Tông lớn lên, cũng không xem qua cái gì thế gian hiểm ác, tâm tư đơn thuần.
Trước giờ nàng cũng không làm cái gì đại sự, bởi vậy được Triệu Vô Cực giao cho Tiên Y phường trong lòng hẳn là rất cao hứng, đối với Triệu Vô Cực giao cho nhiệm vụ vô cùng xem trọng.
Nhưng Tiên Y phường lớn như vậy, một mình nàng quả thật xem không xuể, cho dù có đám tiếp khách tiểu muội kia giúp đỡ, nàng cũng không thể quản lí được lúc nào có tặc nhân âm thầm ra tay.
Tiểu Mai được Sở Phi Huyền ưu ái cho làm đội trưởng của đám thị nữ cũng không phải là cho không.
Nàng tuy là hạ nhân, nhưng ở Thanh Vân Tông lớn lên, có chút tu vi, làm việc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-di-lac-tu-tien-ki/1592745/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.