Chương trước
Chương sau
Vạn Hắc Vận một tiếng quát lên thủ lĩnh Thiết Tí Yêu Hầu bỗng nhiên sắc mặt đại biến, nó vốn ở trong trạng thái cuồng chiến cảm giác đau đớn trên diện rộng giảm mạnh nhưng không có nghĩa là vết thương gây ra không hề có tác dụng gì.
Triệu Vô Cực vừa rồi cùng nó ngạnh kháng khiến cả hai bên đều bị trình độ bất đồng thương thế, nội thương nhưng Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh có thể sớm như vậy đứng lên chính là vì nó không cảm thấy mấy đau đớn mà thôi.
Cưỡng ép cơ thể như vậy đã khiến nó để lại tai họa ngầm, mà Vạn Hắc Vận một cái thần thông triển khai liền đem cái tai họa ngầm này châm ngòi dẫn nổ.
Vạn Hắc Vận miệng quạ đen chính là rủa Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh yêu khí hỗn loạn, sau đó cái này tai họa ngầm trực tiếp bùng nổ, một quyền này vung ra tốc độ trực tiếp giảm mạnh, yêu khí hình thành quyền cương trong nháy mắt tiêu tán không còn một mống, khí thế của nó cũng theo đó tan biến mà đi.
Triệu Vô Cực thấy vậy ánh mắt sáng lên, không có chút nào chần chờ bỏ lỡ thời cơ, linh lực trong đan điền điên cuồng vận chuyển, thân thể lóe lên lách qua Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh cự quyền trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt nó, ngón trỏ mạnh mẽ vung ra:
“ Vô Cực bảo điển - Phong duệ biến!”
Ngón trỏ của hắn kim quang đại phát, phía trên hai đạo công đức chi quang cùng tiên thiên hỏa diễm tỏa ra nóng rực nhiệt độ nhưng lại không hề đốt thương Triệu Vô Cực ngón tay.
Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh chỉ thấy trước mặt mình kim sắc quang mang lóe lên, sau đó một cái cự chỉ hướng về mình mi tâm nhấn tới.
Nó mặc dù muốn tránh né nhưng cơ thể cứ như bị định trụ tại chỗ, yêu khí loạn thành một đoàn cho dù muốn điều động cũng không thể động được, hoàn toàn không có cách nào phản kháng.
“Rống!”
Một tiếng sợ hãi rống to vang lên, Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh mi tâm trực tiếp bị Triệu Vô Cực Phong duệ biến điểm phá, sau đó “Bành” một tiếng nổ tung, biến thành một cái không đầu thi thể.
Cả chiến trường lúc này giống như là bỗng nhiên yên tĩnh xuống, mọi người nhìn về phía bên này ánh mắt tràn đầy kinh nghi bất định, quỷ dị cùng sợ hãi.
Nhất là Thiết Tí Yêu Hầu tộc quần, một bầu không khí khủng hoảng đang nhanh chóng lan tràn.
Triệu Vô Cực hai chân chạm vào mặt đất, hắn cúi người xuống mạnh mẽ thở dốc lấy hơi, cơ thể cũng theo đó nhanh chóng thu nhỏ trở lại, trở về một mét tám thân cao.
Thi triển “chiến thần chi thể” thần thông cũng không phải muốn bao lâu cũng được lại không có cái gì tiêu hao.
Nó thiêu đốt chính là Triệu Vô Cực linh lực cùng thể lực, tốc độ thiêu đốt còn không chậm, hơn nữa Triệu Vô Cực lại một trận mãnh liệt chiến đấu khiến linh lực cùng thể lực cũng đang nhanh chóng giảm xuống, thời gian thi triển "Chiến Thần chi thể" cũng theo đó giảm xuống rất nhiều.
Hơn nữa lúc thi triển "Chiến Thần chi thể" Triệu Vô Cực không thể giống như bình thường như vậy thi triển các loại viễn trình công kích.
Bất kể là Thiên địa biến, Hỏa động biến, vẫn là Phong duệ biến Triệu Vô Cực thi triển đi ra đều sẽ biến thành cận chiến hình thức, phải trực tiếp đem nó đánh lên cơ thể đối phương mới có thể phát huy ra hiệu quả.
Triệu Vô Cực cũng không biết vì sao sẽ dạng này, nhưng cái này nói rõ sau này hắn nếu muốn sử dụng thần thông càng thường xuyên thì càng phải nhanh quen thuộc với loại này tiết tấu chiến đấu.
Triệu Vô Cực thở dốc mấy lần sau đó nhìn về phía thi thể của Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh, đầu này cao tới năm mét yêu thú lúc đứng lên cho người ta cảm giác vô cùng áp bách, lúc chết đi thi thể cũng như là một tòa tiểu sơn, kinh khủng vô cùng.
Hắn phi thân một cái trực tiếp nhảy lên trên người của Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh, Sư hống công thần thông triển khai, Triệu Vô Cực ngửa mặt lên trời gào thét: 
“Rống!”
Một tiếng rống này tràn ngập chiến ý, mạnh mẽ, kiêu hãnh các loại thần thái càng là tuyên bố cho đám Thiết Tí Yêu Hầu tộc quần, bọn nó thủ lĩnh đã bị chém giết.
Hỗ loạn chiến trường cũng theo cái này một tiếng rống lập tức im ắng xuống, đám Thiết Tí Yêu Hầu nhìn lấy của mình tộc quần thủ lĩnh thi thể đang bị một cái bé nhỏ nhân loại đạp lên không những không tức giận ngược lại ánh mắt tràn đầy sợ hãi thần sắc.
“khẹc khẹc!”
Không biết là cái nào một đầu yêu hầu chủ động kêu lên, sau đó một đầu yêu hầu bỗng nhiên hoảng loạn bỏ chạy, hướng về bọn nó xông tới phương hướng bỏ chạy, cái kia bộ dáng hiển nhiên là kinh hãi chạy trối chết bộ dạng.
Có một cái làm mẫu, đám kia Thiết Tí Yêu Hầu cũng buông tha chiến đấu, vội vội vàng vàng hướng về phía sau rút lui, như là thủy triều đồng dạng bỏ trốn nhanh chóng.
Triệu Vô Cực đảo mắt nhìn một vòng, Thanh Vân Tông bên này đón lấy năm đầu trúc cơ kì Thiết Tí Yêu Hầu Triệu Vô Cực giết chết Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh, Từ Tiểu Bạch cùng Thiên Viên trọng thương hai đầu nhưng bọn hắn trạng thái cũng không quá tốt, Triệu Tiếu Tiếu cùng Vạn Hắc Vận thì cầm hòa hai đầu, cao cấp chiến lực không tổn thất quá nhiều.
Luyện khí kì đỉnh phong ngoại môn đệ tử thì may mắn không chết, cho dù là ở trong lúc chiến đấu bị trọng thương cũng được đồng bạn kéo lại bảo vệ một đầu tính mạng, lúc này năm người đoàn đội liền thể hiện ra tác dụng.
Hơn nữa bọn hắn còn được Tiểu Hoàng một cái trúc cơ kì nhất trọng yêu thử ở một bên hỗ trợ đánh lén giảm bớt áp lực bởi vậy mới có thể có được cái này kết quả.
Mà tam phái liên quân bên kia lại không có được tốt như vậy tình huống.
Bọn hắn cao cấp chiến lực cũng là sáu cái trúc cơ kì tu sĩ, nhưng vây công bọn hắn cũng là sáu đầu trúc cơ kì Thiết Tí Yêu Hầu.
Hơn mộ trăm bốn mươi đầu luyện khí kì Thiết Tí Yêu Hầu vây công đám đệ tử còn lại khiến cho bọn hắn tử thương thảm trọng.
Tam đại môn phái lúc dịch chuyển vào bí cảnh không những bị yêu thú giết chết còn ở trong cùng mấy cái môn phái tranh đấu chết đi không ít, bọn hắn nhân số thực chất cũng chưa đủ 140 người, một người lúc nào cũng phải chống đối hơn một cái Thiết Tí Yêu Hầu có người thậm chí là hai.
Tuy nhân số đông đúc nhưng bọn hắn cũng bị chăm sóc vô cùng kĩ càng, mà đám người này cũng không phải là ai cũng dũng mãnh thiện chiến như Phi kiếm môn Bạch Thiết Hổ cùng Huyền đao môn Thái Kiệt, vừa bị đám này yêu thú một làn sóng đánh tới đội hình lập tức tan vỡ, lâm vào từng người tự chiến tràn diện, tử thương vô số, thảm không thể tả.
Triệu Vô Cực nhìn qua, khắp nơi trên mặt đất đều có thể nhìn thấy thi thể, lần này phải chết ba, bốn mươi người là ít.
Nếu không phải Triệu Vô Cực sớm kết thúc chiến đấu,tam đại môn phái chỉ sợ sẽ càng chết nhiều hơn.
Xấu hổ hơn chính là bọn hắn vậy mà một đầu trúc cơ kì Thiết Tí Yêu Hầu cũng không thể xử lí được, chỉ có thể cùng đối phương đại chiến ngươi qua ta lại một hồi mà thôi.
“khốn kiếp, lần này không chỉ bị Thiên Nguyên Tông Thiên Cung Nguyệt Ánh âm một vố còn bị Thanh Vân Tông lừa rồi, bọn hắn đội trưởng thực chất là Triệu Vô Cực mới đúng!”
Phi kiếm môn Bạch Thiết Hổ tức giận nghiến răng nghiến lợi nhỏ giọng mắng lên, lúc này mấy người đi tới gần hắn cũng một bộ vô cùng tức giận bộ dáng.
Thái Kiệt cũng lên tiếng: 
“ tìm cách phá trận, ta muốn đem Thiên Cung Nguyệt Ánh con tiện nhân kia chặt cái trăm mảnh.
Không tự tay giết nàng không thể nào thỏa mối hận trong lòng ta!”
Thất Tinh Tông Chu Hải Ba thì ảm đạm lên tiếng:
“ Ba phái liên quân lần này Thất Tinh Tông chúng ta vậy mà tổn thương thảm trọng nhất, ta vừa xem qua, chết tổng cộng ba mươi bảy người, trong đó mười sáu người đã là của Thất Tinh Tông chúng ta!”
Thất Tinh Tông chuyên luyện thể sử dụng các loại kì môn binh khí như chùy, thương, kiếm, kích,... bọn hắn thực chất cũng không yếu nhất là lúc đối mặt với yêu thú tỉ lệ sống sót so với các môn phái khác càng cao.
Nhưng cái này một làn sóng yêu thú xông tới như là nước lũ, bọn hắn võ kĩ đa số thiên về cận chiến loại hình cần phải thâm nhập chiến trường càng sâu, bởi vậy tử thương mới nhiều như vậy.
Nếu đổi lại cho Phi kiếm môn cùng Huyền đao môn đám đệ tử xâm nhập chiến trường sâu như Thất Tinh Tông chỉ sợ bọn hắn chế không phải chỉ có khoảng mười người cái nhân số này mà là phải chết một nửa.
Chu Hải Ba lời nói khiến Bạch Thiết Hổ cùng Thái Kiệt một trận nhíu mày.
Ngươi nghĩ chúng ta không xót đám sư đệ sư muội của chúng ta sao? Lúc này kể khổ có ích gì?
Bạch Thiết Hổ thở dài một tiếng nói:
“ thất sách, không ngờ năm nay Nhất nguyệt bí cảnh nhiều như vậy ám tiễn. Các ngươi cẩn thận một chút, Triệu Vô Cực cũng không phải cái gì tốt lành đồ vật, chết trên tay hắn người còn không ít.
Nếu như lát nữa hắn muốn khai chiến, chúng ta nhất định phải đồng lòng!”
Thái Kiệt lạnh lùng nói:
“ hắn dám?”
Bạch Thiết Hổ cười lạnh:
“ tại sao không dám? Không ủng hộ tranh đấu chứ không phải là không thể tranh đấu a!
Nếu Triệu Vô Cực muốn nhân lúc bọn hắn chiếm thượng phong phát động chiến tranh, vậy thì chúng ta cho dù nhân số đông đảo cũng không có quả ngon để ăn đâu! 
Cẩn thận mọt chút vẫn hơn!”
Triệu Vô Cực cũng không biết đám người tam phái liên quân đang vô cùng cảnh giác hắn, hắn nhìn về phía bên ngoài trận pháp đang mở to mắt một mặt lo lắng sợ hãi Thiên Cung Nguyệt Ánh nói:
“ kế hoạch của ngươi, thất bại!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.