Đang mang theo khí thế tràn đầy hung ác lao tới hỏa xà bỗng nhiên bị Triệu Vô Cực một chưởng vỗ trúng, trực tiếp bị hắn đánh bay ngược trở lại, cả người ở trên mặt đất cày ra một đạo hãm sâu vết tích, sau đó “ầm” một tiếng đụng vào cái này bạch sắc màn sáng, trực tiếp bị chặn lại. Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại nhìn về phía cái này màn sáng, là vây khốn loại trận pháp sao? Trong lòng cảm giác không ổn càng lúc càng mãnh liệt, Triệu Vô Cực hướng về bầu trời phóng tới, muốn thoát khỏi cái này lồng giam. Thiên Cung Nguyệt Ánh hỏa cự xà bị Triệu Vô Cực một chưởng đánh lùi lập tức khóe miệng cắn mạnh một cái, một ngụm nghịch huyết bị nàng nuốt ngược trở lại, ánh mắt nhìn về phía Triệu Vô Cực tràn đầy cảnh giác cùng sát ý. “ Thật mạnh nhục thân lực lượng, vừa rồi hắn còn chưa xuất ra cái gì võ kĩ hay pháp thuật chỉ dựa vào sức mạnh liền đem hỏa cự xà của ta đánh lùi, nếu để cho hắn có cơ hội thi triển các loại võ kĩ, như vậy chẳng phải ta kế hoạch liền gặp rắc rối. Hắn không phải là đan đội đội trưởng sao? Sao có thể mạnh như vậy được? Thanh Vân Tông rốt cuộc làm sao nuôi dưỡng ra được loại quái vật hình người này a!” trong lòng Thiên Cung Nguyệt Ánh run lên, cao thủ so chiêu chỉ cần một cái khẽ chạm liền có thể biết được đối phương mạnh yếu. Vừa rồi bị Triệu Vô Cực đánh lùi nàng liền hiểu rõ, Triệu Vô Cực không phải là cái gì dễ chơi đối thủ. Từ khí hải linh lực dũng mãnh tuôn trào mà ra, Thiên Cung Nguyệt Ánh hai tay hóa thành tàn ảnh kết ấn, hỏa cự xà từ phía dưới mặt đất lắc đầu đứng lên, hai mắt lóe lên hung quang nhìn về phía Triệu Vô Cực, sau đó trực tiếp đằng không mà lên, hướng về hắn xông tới. Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này lại nhìn phía trước cách mình một đoạn không ngắn màn sáng, trong lòng trầm xuống, hắn tốc độ còn kém một chút, đầu này hỏa cự xà hoàn toàn có thể chặn lại hắn đường đi. Quả nhiên Triệu Vô Cực đoán không sai, lấy tốc độ của hắn nếu bất chấp hậu quả xông ra cũng có thể thành công xông ra, nhưng như vậy hắn sau đó bị thương cũng không thể một mình chống lại toàn bộ Thiên Nguyên Tông ở bên ngoài, cuối cùng cũng chỉ có thể ngậm ngùi thất bại mà thôi. Ngược lại đầu này hỏa cự xà bị Thiên Cung Nguyệt Ánh toàn lực thôi động lên tốc độ cũng không chậm, hoàn toàn có thể làm cho hắn trọng thương. “Ngươi hẳn phải biết, nó không phải đối thủ của ta!” Triệu Vô Cực cắn răng hướng về phía Thiên Cung Nguyệt Ánh quát lên, Thiên Cung Nguyệt Ánh khó chịu nói: “ đương nhiên ta biết rõ, Triệu đạo hữu quả nhiên làm người ta kinh ngạc không ngớt, không hổ là Thanh Vân Tông nội môn trưởng lão con trai. Lần này là ta xem thường ngươi, nhưng ai nói ra muốn cùng ngươi đánh rồi?” nàng vừa nói xong hai tay kết ấn bỗng nhiên thay đổi, chỉ thấy hỏa cự xà từ dài hơn mười mét chiều dài bỗng nhiên thu nhỏ lại chỉ còn mười mét, tám mét, bảy mét, năm mét... Nó chiều dài cùng hình thể còn không ngừng thủ nhỏ, đến lúc chỉ còn ba mét lúc liền đã tới gần Triệu Vô Cực phạm vi, Thiên Cung Nguyệt Ánh mạnh mẽ cắn răng quát lên: “ Bạo!” Hỏa xà theo tiếng quát này của Thiên Cung Nguyệt Ánh bỗng nhiên hồng quang sáng rực, linh lực manh mẽ bạo động khiến cho tứ đại môn phái người trong lòng đều run lên. Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này ánh mắt trợn to tức giận rống lên: “ con mẹ nó, Thiên Cung Nguyệt Ánh, ngươi được lắm!” Nói xong hắn trên người linh lực bạo phát hóa thành cương khí hộ thân đồng thời bản mệnh linh bảo Thánh Diệu đỉnh trực tiếp từ trong đan điền xông ra, che chắn ở trước người của hắn. Ầm! Một tiếng nổ rung trời vang lên, đại địa cũng theo đó chấn động một cái, Triệu Vô Cực như một cái lưu tinh từ trên trời rơi rụng xuống, ở trên mặt đất đập ra một cái hố to. Phốc! Phốc! Hắn miệng phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt nhưng trong ánh mắt lóe lên vô biên phẫn nộ. Đối phương vậy mà vì ngăn cản hắn thoát li cái này trận pháp dám cho tự bạo pháp thuật, đối với hắn hung ác đối với chính mình cũng đủ hung ác a! may mắn vừa rồi có Thánh Diệu đỉnh che chắn phần lớn tổn thương cùng xung kích Triệu Vô Cực mới có thể dùng nhẹ nhất vết thương lãnh trọn một đòn này, nếu không hắn hẳn phải là trọng thương. Thiên Cung Nguyệt Ánh cũng không phải là không bỏ ra cái gì đại giới liền có thể dẫn bạo đầu kia hỏa cự xà, hỏa cự xà vừa bạo nàng miệng liền phun máu tươi, sắc mặt cũng tái đi, nhưng trong ánh mắt lóe lên hưng phấn thần sắc, bởi vì kế hoạch của nàng thành công, biến số duy nhất chính là Triệu Vô Cực cũng bị đánh ngược trở lại bên trong trận pháp Màn sáng trận pháp lúc này nhanh chóng kéo lên, hoàn thành một cái nửa hình tròn lồng úp đem tứ đại môn phái nhốt vào bên trong. Triệu Tiếu Tiếu thấy Triệu Vô Cực bị đánh lui còn bị thương vội vàng xông tới đỡ lấy hắn: “ Vô Cực, chàng có sao không?” Triệu Vô Cực lắc đầu, ánh mắt căm tức nhìn về phía Thiên Cung Nguyệt Ánh. Đám người của Thanh Vân Tông nhanh chóng lui lại, đem Triệu Vô Cực bảo hộ lại đồng thời chống trả Thiết Tí Yêu Hầu công kích. Tam phái liên quân chậm một bước lùi lại, Phi kiếm môn Bạch Thiết Hổ lúc này cũng tức muốn nổ phổi quát lên: “ Thiên Cung Nguyệt Ánh, ngươi đây là ý gì?” Thiên Cung Nguyệt Ánh lau đi khóe miệng máu tươi cười nhạt: “ ý gì? Ý của ta chính là trước mắt các ngươi đấy thôi, chả lẽ các ngươi còn không rõ ràng! Dùng trận pháp vây khốn, để các ngươi biểu diễn một hồi đấu trường nhân thú đại chiến a!” Thái Kiệt cùng Chu Hải Ba cũng biết rõ bọn hắn bị người tính kế, Thái Kiệt tức giận mắng to: “ ngươi có biết ngươi hành động sẽ đem tới hậu quả gì không? Còn không mau giải trừ trận pháp?” Thiên Cung Nguyệt Ánh ha ha ha cười lớn: “ Hậu quả? nếu như sợ hậu quả ta đã không làm! Nói cho các ngươi biết để các ngươi chết cũng làm rõ ràng một chút tình huống. Cái này trận pháp chính là Tứ quý Khốn sơn trận, cần bốn người đệ tử của Thiên Nguyên Tông đứng bốn phía đông nam tây bắc đồng thời phát động mới có thể dựng lên. Cũng không cần kì quái chúng ta vì sao không có Linh thạch cũng có thể khởi động cùng xây dựng trận pháp Cái này trận pháp chính là dựa vào thiên địa đại thế cùng Nhất nguyệt bí cảnh sơn mạch vị trí bố trí mà lên, mượn dùng chính là sức mạnh tự nhiên không cần Linh thạch không cần trận bàn, chúng ta phải tính toán rất kĩ càng mới có thể thành công tính ra được chính xác cách dựng lên trận này. Bởi vậy chỉ cần bố trí một chút lại cho bốn cái tu sĩ đồng thời dùng linh lực của mình khởi động lên trận pháp các ngươi liền sẽ bị vây khốn bên trong. Các ngươi cũng không cần tốn sức công phá trận pháp này làm gì, không có trúc cơ kì hậu kì lực công kích là không thể nào phá vỡ được nó đấy. Ta rất mong chờ, lát nữa các ngươi cùng đám Thiết Tí Yêu Hầu đại chiến sẽ có cảnh tượng ra sao a! ha ha ha” Chu Hải Ba lúc này lập tức tức giận mắng to: “ tiện nhân, ngươi dám! ngươi không sợ sau khi trở ra tứ đại môn phái đồng thời vây công diệt các ngươi Thiên Nguyên Tông sao?” Thiên Cung Nguyệt Ánh cười lạnh: “ không cần dọa, chúng ta làm ra việc này đương nhiên có chuẩn bị đằng sau. Các ngươi tứ đại môn phái tuy rất mạnh nhưng có thể đồng lòng sao? hơn nữa chúng ta cũng không sợ vây công a, cùng lắm lui về mở ra hộ tông đại trận, dù sao trận này chúng ta cũng sẽ an toàn lui thân, như vậy liền đủ rồi! Đến lúc đó trở về được Thiên Nguyên Tông, các ngươi còn có thể làm gì chúng ta! Nhất nguyệt bí cảnh không khuyến khích tranh đấu nhưng không phải là không thể tranh đấu. Các môn phái vì để cho một đời tiếp theo của mình đệ tử ra càng nhiều mầm mống tốt mới không ra lệnh cho các ngươi chém giết lẫn nhau mà thôi, không có nghĩa là chúng ta không thể khai chiến a! Lần này các ngươi thua trong tay chúng ta, chính là các ngươi không có bản lĩnh, ha ha!” Huyền đao môn Thái Kiệt nghe vậy sắc mặt tức giận cũng theo mắng to: “ Thiên Cung Nguyệt Ánh, tiện nhân, ngươi muốn chết!” Thiên Cung Nguyệt Ánh ánh mắt lạnh nhạt nhìn hắn nói: “ các ngươi nếu có thể sống ra ngoài, lúc đó nói giết ta cũng không muộn! Quan trọng là, các ngươi có thể ra ngoài được sao? Có thể còn sống đi ra để giết ta sao? Ha ha!” Triệu Vô Cực nhìn đám người tam phái liên quân tức giận nhãn thần híp mắt lại. So với bọn hắn tràn ngập tức giận, Triệu Vô Cực càng quan tâm cái này trận pháp cách thức hoạt động như thế nào, mục đích thật sự của Thiên Cung Nguyệt Ánh, cùng làm sao có thể giải quyết trước mặt đám này Thiết Tí Yêu Hầu. Hắn lạnh giọng nói: “ Thiên Cung Nguyệt Ánh, ngươi muốn chúng ta cùng đám này Thiết Tí Yêu Hầu diễn một hồi nhân thú đại chiến không phải chỉ vì chơi cho vui chứ?” Thiên Cung Nguyệt Ánh cười nhạt: “ quả nhiên Triệu công tử vẫn là thông minh nhất, ở giữa tình huống như vậy còn có thể giữ bình tĩnh thăm dò của ta ý đồ. Các ngươi nhìn, có thấy thứ gì khác lạ sao?” Triệu Vô Cực theo Thiên Cung Nguyệt Ánh lời nói nhìn lại, hắn nhìn thấy ở giữa không trung đang có từng đạo hồng sắc không khí bay lên, hướng về đỉnh trận pháp phương hướng bay tới. Ánh mắt hắn nheo lại, Triệu Vô Cực sau đó liền sửng sốt một chút nhìn Thiên Cung Nguyệt Ánh nói: “ đây là huyết khí? Ngươi đang thu thập huyết khí của chúng ta?” Thiên Cung Nguyệt Ánh gật đầu nói: “ ta đối với cái này khốn trận thay đổi một chút, nó không chỉ còn là đơn thuần khốn trận mà còn có công năng thu thập huyết khí của các ngươi, nói chính xác hơn là đám người cùng yêu thú chiến tử. Bất kể là người vẫn là thú, đều là nguyên liệu cho trận pháp này của chúng ta, góp một phần vào kế hoạch của ta, ha ha ha!” P/s: còn 1C, đang viết
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]