Chương trước
Chương sau
Triệu Vô Cực thu lại của mình luyện đan Thiên linh đỉnh, hắn nhìn một chút ba cái kia đang chống đỡ phần bụng địa động cảm giác vẫn là thôi đi.
Dù sao đầu kia yêu hùng đang ở phía trên đập phá, hắn cũng không tiện thu đồ vật lại a.
Lỡ nó lại đánh ra được một cái sập lún, vậy thì bên dưới này triệt để bại lộ, Triệu Vô Cực cũng không tốt gì.
Hắn bây giờ cũng không thiếu Thiên linh đỉnh một chút này điểm cống hiến đồ vật.
Cuối cùng Triệu Vô Cực trực tiếp hướng một cái phương hướng lối ra lao đi, rất nhanh liên trở lại mặt đất.
Vị trí đi lên của hắn cách vị trí luyện đan kia phải đến bốn năm dặm, yêu hùng không thể nào phát hiện ra hắn đã tẩu thoát đến đây được, nếu có thể phát hiện ra cái gì, chỉ sợ nó đã sớm phát hiện.
Triệu Vô Cực vui vẻ hít một hơi không khí trong lành nói:
“ thật là sảng khoái, ở dưới địa động luyện đan quả thật không là cái gì tốt trải nghiệm. nếu không phải ta là tu tiên giả, chỉ sợ đã sớm bị nghẹn chết.
Tiểu Hoàng, lần này thu hoạch lớn rồi, chúng ta tìm Tiểu Bạch hội hợp thôi!”
Triệu Vô Cực để cho Tiểu Hoàng tùy ý toán loanh chạy dưới mặt đất, hắn xác định một cái phương hướng sau đó nhanh chóng di chuyển.
Dù sao hai người trước cũng đã có ước hẹn tập hợp vị trí, bây giờ chỉ cần có thể đi lên liền rất nhanh ăn ý cùng tiến về một chỗ.
Triệu Vô Cực thân pháp cực nhanh, chỉ một lát hắn liền tới ước định vị trí, hai người nhanh chóng chạm mặt.
Triệu Vô Cực vui vẻ hỏi:
“ thể nào? Thành công sao?”
Từ Tiểu Bạch gật đầu nói:
“ thành công, bốn gốc Ngọc Tủy Chi, thêm ngươi trước đây một gốc nữa là năm gốc. chúng ta lần này ra ngoài không bao lâu thì đã góp nhặt được Trúc cơ đan bên trong chủ dược, tương lai đột phá không cần lo lắng cũng không cần cầu tông môn ban xuống đan dược a.
Chỉ cần tích lũy vừa đủ, cho dù chỉ có một viên Trúc cơ đan hỗ trợ ta cũng cảm giác được tỉ lệ thành công khá cao.
Dù sao chúng ta mỗi người căn cơ đều rất vững chắc a!”
Từ Tiểu Bạch cũng không phải là tự mèo khen mèo dài đuôi.
Hắn cùng Triệu Vô Cực quả thật căn cơ vô cùng tốt, bởi vậy hắn đối với đột phá trúc cơ mới tự tin như vậy.
Rất nhiều tu sĩ đều bị khảm tại cái này một cái cửa ải, nhưng hắn cùng Triệu Vô Cực đều là thiên tài, thiên chi kiêu tử, một cái trúc cơ cảnh cỏn con mà thôi, sao có thể làm khó được bọn hắn?
Tuy mới tiếp xúc với tu sĩ không lâu, nhưng Từ Tiểu Bạch hoàn toàn tự tin.
Đây chính là thực lực mang tới cho hắn tự tin, lại thêm tuổi trẻ khinh cuồng mang tới tự tin.
Hắn tin tưởng, trúc cơ cảnh bình chướng là không thể nào cản được bọn hắn đấy!
Triệu Vô Cực gật đầu, hắn hỏi ý một chút:
“ chúng ta nên trở lại hay tiếp tục thăm dò, dù sao lần này thu hoạch cũng không nhỏ rồi a!”
Từ Tiểu Bạch nhíu mày, theo lí mà nói, bọn hắn lần này thu hoạch đã rất khá, có thể thu tay.
Nhưng dọc đường này tiến lên đa số đều là nghiền ép thức đánh giết khiến Từ Tiểu Bạch không cảm giác được quá bao nhiêu nhiệt huyết mạo hiểm, bởi vậy bây giờ nếu thu tay, hắn cảm giác không tốt chút nào.
“hay là tiếp tục...”
hắn còn chưa kịp nói hết câu, sau lưng hắn một tiếng quát lớn đã truyền tới:
“ cuối cùng cũng tìm được hai người các ngươi, Từ Tiểu Bạch, Triệu Vô Cực!”
Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực đồng thời quay đầu nhìn lại, hướng bọn hắn đi tới bên này chính là bốn cái mặc lấy ngoại môn đệ tử y phục thanh niên.
Triệu Vô Cực rất nhanh liền nhận ra bên trong ba người chính là Ngụy Tuấn, Hoàng Văn Trác cùng Phạm Trình.
Bên cạnh bọn hắn còn một cái thanh niên nhân nữa, nhưng hắn tạm thời chưa nhận ra.
Hắn ánh mắt híp lại, đám người này là đến trả thù đúng hay không?
Từ Tiểu Bạch cũng nhíu mày sâu, hắn nhẹ nhàng lên tiếng:
“ ba người kia hẳn là ngươi cũng biết rồi, còn một cái kia lông mày rậm người chính là Khiết Tích, luyện khí kì đỉnh phong, lúc ở tông môn luận bàn bị ta đả thương rất nặng, phải ở trên giường tĩnh dưỡng một tháng mới khỏi, hắn với ta ghi hận rất sâu, hắn là nhằm vào ta tới.
Lần này xem ra không cần cái gì thâm nhập Vô tận sơn mạch nữa rồi, nếu chúng ta có thể đánh thắng còn dễ nói, đánh không thắng, chỉ sợ phải nằm lại chỗ này a!”
Triệu Vô Cực nhíu mày gật đầu, đám người này quả thật đủ buồn nôn.
Ở môn phái cùng bọn hắn đấu trí đấu dũng không lại, chỉ nhằm vào lúc bọn hắn rời khỏi tông môn tiến hành tập kích, lại là dùng nhiều đánh ít, một lúc tới bốn cái luyện khí kì đỉnh phong ngoại môn hàng đầu đệ tử, đội hình quả thật rất hùng hậu.
Từ Tiểu Bạch có thể đả thương người kia nằm trên giường tận một tháng mới chữa lành vết thương, điều này không hề nói hắn hoàn toàn trực tiếp thắng được nghiền ép đối phương, mà là nói rõ hắn cùng đối phương cũng chỉ là dốc toàn lực một kích mới thắng được mà thôi.
Theo Triệu Vô Cực hiểu tính cách của Từ Tiểu Bạch, hắn nếu có thể nghiền ép chiến thắng, nhất định sẽ không đối với đồng môn sư huynh đệ ra tay quá nặng, trừ khi là hắn phải bạo phát toàn lực dẫn tới không kiểm soát được sức mạnh của mình mới gây ra hiện tượng này
Một cái cũng để hắn khó đối phó, bây giờ muốn một mình Từ Tiểu Bạch chống lại hai cái luyện khí kì đỉnh phong, quả thật làm khó hắn.
Triệu Vô Cực bên này tình huống cũng là tương tự, một mình hắn phải chống lại hai cái luyện khí kì đỉnh phong, cũng vô cùng cố hết sức.
Chỉ sợ một trận này, bọn hắn chính là thắng nhiều thua ít, cho dù thắng cũng thắng thảm, khiến bản thân trọng thương.
Đầu óc hắn nhanh chóng di chuyển suy nghĩ xem làm sao có thể cứu tràng tình huống này.
Trên tay hắn một trương đưa tin phù xuất hiện nhanh chóng đốt lên hóa thành tinh quang bay đi, một bên hắn lấy ra yêu bài của Tiểu Hoàng bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh cho nó.
Ầm!
Một đạo kiếm quang quét qua, đưa tin phù hóa thành quang điểm trực tiếp tại không trung bị nổ nát, Ngụy Tuấn cười to nói:
“ khặc khặc khặc, Triệu Vô Cực, cuối cùng cũng tìm được ngươi!
ngươi không ngờ đi? Lần trước ta đã một lần để ngươi chạy thoát, lần này ta xem ngươi làm sao có thể chạy thoát lần thứ hai!
Bốn vị ngoại môn hàng đầu đệ tử, luyện khí kì đỉnh phong tu vi, ngươi cho dù có thể vượt cấp khiêu chiến còn có thể vượt cấp khiêu chiến một lúc hai người sao?
Ta sẽ khiến ngươi phải trả giá cho tất cả hành động mà ngươi gây ra!
Ở đây mấy vị đồng môn đều là người bị ngươi hại qua người khiến cho tu vi rơi xuống vô cùng thê thảm, bản thần còn bị phản phệ nội thương phải tu dưỡng một thời gian thật lâu mới có thể khỏi hẳn.
Ở giữa chúng ta thù hận, đã không thể nào hóa giải, chỉ có thể dùng sinh tử tới xóa sạch mà thôi.
Ngươi, hôm nay nhất định phải chết!”
Hắn từ đằng xa gào thét mà đến, bốn người rất nhanh liền ở cách Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch năm mươi mét phạm vi dừng lại, đối với bọn hắn ánh mắt tràn ngập sát khí.
Triệu Vô Cực nhíu mày, đưa tin phù vừa ra đã bị đánh nát, muốn gọi cứu viện cũng khó a.
Xem ra hôm nay nếu không đưa chân tài thật học ra, chỉ sợ là không thể nào sống sót mà trở về a.
Triệu Vô Cực đối với Từ Tiểu Bạch truyền âm:
“ lát nữa nếu cảm giác không ổn, tìm một cái thời cơ tốt trực tiếp chạy, không cần lo cho ta, cũng không cần ôm tử chiến tâm tư.
Giữ được rừng xanh không sợ không có củi đốt.
Chúng ta tuy ở trong cùng cảnh giới rất mạnh có thể vượt cấp khiêu chiến, nhưng cái này bốn tên luyện khí kì đỉnh phong, quá khó rồi!”
Từ Tiểu Bạch nhẹ nhàng “ừm” một tiếng không mặn không nhạt, không hề biết rõ hắn đang nghĩ gì, có nghe vào Triệu Vô Cực khuyên bảo hay không.
Tên kia Khiết Tích lông mày rậm sư huynh cũng cười rộ lên, điên cuồng nói to:
“ha ha ha ha, Từ Tiểu Bạch, ngươi hẳn là không ngờ đúng không?
Lúc đó luận bàn, ngươi dùng bôn lôi kiếm đả thương ta, khiến cho ta kinh mạch cùng khí hải bị hao tổn trầm trọng, cả một đời này cảnh giới cũng đừng hòng tiến thêm, chính là cũng phải nằm trên giường tu dưỡng một tháng mới có thể bình thường sinh hoạt.
Ta từng nghĩ, từng mơ tưởng có một ngày sẽ tiến nhập nội môn, được ở trong đám người đánh ra của mình danh tiếng, được các trưởng lão chú ý mà thu làm chân truyền đệ tử.
Chính ngươi, chính ngươi đã hủy hoại của ta tất cả, hủy hoại của ta tiền đồ, của ta cơ duyên.
Hôm nay, cho dù phải bỏ ra cái giá lớn như thế nào, ta cũng phải giết ngươi!”
Hoàng Văn Trác cũng cười lạnh nói:
“ ngươi chúng ta chắc ngươi cũng không lạ gì đúng không Triệu Vô Cực? chúng ta vốn ngay lúc các ngươi rời tông môn liền biết, nhưng các ngươi tốc độ quá nhanh, Vô tận sơn mạch lại khó tìm kiếm tung tích, cuối cùng mới chọn sai phương hướng mà đi lệch một quãng đường dài như vậy.
May mắn có ngươi Tử khí đông lai cái kia dị tượng dẫn dắt chúng ta mới có thể một lần nữa chỉnh đúng phương hướng tìm tới các ngươi.
Hai ngươi các ngươi hôm nay, một cái cũng đừng nghĩ sống sót trở về!”
Phạm Trình mặt trầm như nước, tuy hắn không nói gì, nhưng ánh mắt của hắn tràn đầy sát khí nhìn Triệu Vô Cực cùng Từ Từ Tiểu Bạch đã nói rõ hắn suy nghĩ.
Triệu Vô Cực thở dài một tiếng nói:
“ thì ra là như vậy a! nếu thù hận giữa chúng ta đã sâu như vậy để các ngươi bỏ ngoài tai tông quy đồng môn tương tàn vậy hôm nay chúng ta triệt để làm một cái kết thúc ở chỗ này đi!”
P/s: đang trên đường về quê, ghi nhận 3 cái điểm danh, cảm ơn các đạo hữu, các vị đạo hữu chính là động lực cho ta tiếp tục sáng tác a, nhất là ๖ۣۜVô༺Hạn༒Vô༻๖ۣۜTà · đã ủng hộ ta từ lúc ta mới bắt đầu viết. Mai về nhà ổn định một chút trạng thái xong bạo chương
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.