Triệu Vô Cực đám người bước vào cửa sơn động, ánh mắt lập tức nhanh chóng tối xuống, hai bên sơn động đều được khảm lên dạ minh châu ánh sáng cũng không quá rõ ràng, chỉ vừa đủ thấy rõ đường đi mà thôi.
May mắn cái này sơn động vẫn là có thông gió lỗ, bởi vậy bên trong cũng không phải là cực kì bí bách loại kia.
Triệu Vô Cực hiều kì hỏi:
“ sao không mang thêm dạ minh châu gắn sáng cả cái này sơn động lên a, như vậy Âm ảnh ma chu cũng không có cơ hội ẩn nấp a.
Ta nhìn môn phái của chúng ta cũng không thiếu dạ minh châu chứ?”
Tống Thư Sơn cười nói:
“ dạ minh châu quả thật không ít, nhưng cũng không thể chịu được như vậy tiêu hao a!
chỗ dùng dạ minh châu cũng không phải chỉ có duy nhất chỗ này, rất nhiều chỗ đều cần.
Bởi vậy cho dù thừa thãi dạ minh châu, các trưởng lão cũng không gắn thêm ở đây, chỉ có thể dựa vào như vậy liền thu thập linh nhũ rồi.
Sư huynh có thể chưa chuẩn bị đủ bình ngọc, ta ở đây có một số, lát nữa có thể chia sẻ cho sư huynh!”
Triệu Tiếu Tiếu ở phía sau giọng nói thanh thúy cũng vang lên:
“ ta cũng có, công tử nếu cần có thể tìm ta muốn!”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ bình ngọc a! ta cũng có không ít, hẳn là đủ dùng!”
trước đây Triệu Vô Cực xông pha giang hồ lúc ăn không ít chữa thương đan, hắn bây giờ trong nhẫn trữ vật thừa lại bình ngọc cũng không ít, hoàn toàn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-di-lac-tu-tien-ki/1592498/chuong-755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.