Triệu Vô Cực nghi ngờ nhìn hắn hỏi:
“ không ngủ?”
Bán Thiên Ưng gật đầu cười nói:
“ đúng vậy, không ngủ!”
nói xong hắn còn nhìn về Điện Chủ mỉm cười một cái, Điện Chủ không hề cho ý kiến gì cũng không hề tức giận, không quan tâm chút nào.
Triệu Vô Cực nhìn lên vành mắt đen hãm sâu như người bị bệnh thiếu ngủ của hắn, cũng lập tức cảm giác được, Bán Thiên Ưng chỉ sợ là nói đúng bảy tám phần a!
Hắn yên tĩnh chờ đợi Bán Thiên Ưng giải thích tiếp xuống.
Bán Thiên Ưng tiếp tục nói:
“nhân loại lúc chiến đấu cảm xúc buồn vui giận giữ có thể ảnh hưởng rất lớn tới khả năng phát huy ra thực lực.
Nhưng cái này cũng chỉ là để cho ngươi có từ 5 điêm thực lực, có thể phát huy ra 7 8 điểm mà thôi, cho dù cảm xúc rung động mãnh liệt đi nữa, cũng không thể qua qua 9 điểm.
Đồng dạng, khả năng ngự vật cũng là như thế.
Nhưng cái này không phải là phương hướng phát triển mà những người chuyên tâm nghiên cứu dĩ khí ngự vật kia muốn, bọn hắn muốn chính là ổn định phát huy, nâng cao thực lực gốc của mình.
Chỉ cần bọn hắn thực lực lúc bình thường là 10, như vậy cho dù không có cảm xúc rung động bọn hắn phát huy ra thực lực cũng là 10, như vậy so với đám người kia sẽ chỉ càng mạnh mà thôi.
Mà muốn bởi vậy bọn hắn khổ công tìm kiếm khả năng phát triển ý chí của bản thân mình, không những chỉ thử nghiệm trên bản thân, còn bắt người khác tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-di-lac-tu-tien-ki/1592409/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.