Chương trước
Chương sau
Chư Hiểu Mai ngổn ngang trong gió đứng ở trên đỉnh núi hoài nghi nhân sinh
Phá thiên cung Khí linh hoàn toàn hiểu rõ chuyện xảy ra, nhưng nó lại không hề lên tiếng gì.
Nếu nói hỗ trợ chiến đấu, nó hoàn toàn có thể làm cực kì tốt.
Nhưng nếu nói nhân sinh triết lí, giúp Chư Hiểu Mai có thể từ bên trong tự ti cùng nghi ngờ bản thân tỉnh lại, nó lại không làm được, cũng không có cái này chức năng. 
Nó là vũ khí mà không phải bảo mẫu, bởi vậy Phá thiên cung cũng không hề lên một tiếng động gì mặc kệ cho Chư Hiểu Mai đứng yên ở đó tự mình ngẫm nghĩ
Nếu nàng có thể nghĩ thoáng ra, hiểu rõ tình hình, vậy thì con đường tu luyện còn có thể đi tiếp.
Nếu nghĩ không ra, vậy thì sẽ bị câu nói này ám ảnh cả đời, một mực đè ép lên tâm trí nàng.
Làm kẻ yếu nhất, không ai muốn!
Mà tâm cao khí ngạo mấy vị Các chủ bên trong, cũng không ai muốn.
Bọn hắn đối với xếp hạng thứ này vô cùng để tâm, cũng rất phiền lòng.
Bởi vậy Thần Điện ngũ đại chính các ở giữa mấy vị Các chủ mới luôn tranh đấu không ngừng, cho đến khi tìm ra một cái thứ tự, bọn hắn mới dừng lại.
Mà Chư Hiểu Mai lúc này hoàn toàn chính là thụ tinh thần đả kích, trong chốc lát chiến ý tan rã, Thần Điện cùng võ lâm liên quân đại chiến, cứ như vậy liền thiếu đi một vị Các chủ, quả thật tổn thất to lớn.
........
Thiết Bá nhanh chóng phi thân hướng chiến trường vị trí xông tới, hắn cho dù ở trên núi lao xuống rất nhanh nhưng từ vị trí kia muốn chạy ra đại chiến vị trí cũng mất ít nhất năm phút.
Mà năm phút này, Triệu Vô Cực đã giết của Thần Điện không biết bao nhiêu võ giả, hắn thực lực hoàn toàn chính là nghiền ép thức chiến đấu, khiến cho chỗ hắn đi qua, xác Thần Điện võ sĩ liên tiếp ngã xuống, tạo thành một cái tràn đầy xác chết con đường.
Mọi người đối với Triệu Vô Cực nhao nhao sợ hãi tránh né, nhưng như vậy cũng khiến cho đám người võ lâm liên quân ở gần đó được nước lấn tới, càng phát ra hăng say đuổi giết.
Triệu Vô Cực càng đánh càng hăng say, càng đánh càng mạnh, không những không hề mệt mỏi ngược lại giết người càng lúc càng hưng phấn càng lúc càng thuận tay.
Hắn cũng nhân cơ hội này tăng cường hiểu biết cùng thuần thục của mình đối với biến chiêu, khiến cho mỗi lần sử xuất ra biến chiêu càng nhanh chóng càng kì diệu, khiến đối thủ không biết đường nào mà né tránh.
Hắn đang giết hăng say, bỗng nhiên từ phía sau lưng, hắc phong tập kích.
Triệu Vô Cực sống lưng ứa lạnh, hắn chợt cảm giác được một cỗ hùng hồn nội lực đang hướng mình từ phía sau đánh tới.
Tốc độ vô cùng nhanh chóng, đã không thể né tránh kịp.
Triệu Vô Cực nãy giờ chiến đấu, Tử Hà Bất Diệt thần công vận chuyển, lại thêm cực phẩm tụ khí đan phát huy tác dụng, hắn cũng đã ngưng tụ được không ít nội lực, chỉ là không dùng tới mà thôi.
Đối mặt với từ phía sau tập kích, Triệu Vô Cực vội vàng vận chuyển nội công, nhanh chóng phòng thủ:
“ Vô Cực bảo điển - huyền vũ biến!”
Triệu Vô Cực nhanh như chớp quay người lại, đồng thời hai tay triển khai, dựng lên của mình Huyền Vũ biến, cũng chính là từ nội lực ngưng tụ mà thành hình dạng một cái mai rùa phòng thủ.
Đối mặt với hắn chính là một cái thân không quá cao nhưng lại vô cùng cường tráng trung niên nhân, hắn trên tay cầm chính là một thanh rắn chắc lại nặng nề búa, một búa như là đánh nổ không khí phát ra từng tiếng “hô hô” xé gió âm thanh, nhanh chóng đập lên Triệu Vô Cực mai rùa.
Ầm!
Đinh tai nhức óc tiếng nổ vang lên, Triệu Vô Cực Huyền Vũ biến vốn lực phòng ngự cực cường, so với Cuồng phong biến cũng không thua bao nhiêu, vậy mà lúc này bị đối phương một búa gõ vào, lập tức tràn đầy vết rạn sau đó lập tức vỡ tan.
Một búa này tuy bị Huyền Vũ biến chặn lại, nhưng đối phương dựa vào mình một thân cơ bắp, mạnh mẽ vung búa đánh thẳng vào người Triệu Vô Cực. 
Triệu Vô Cực ánh mắt trợn to, khóe mắt muốn nứt.
Hắn hoàn toàn thấy rõ đối phương một búa này quỹ tích, đang nhắm thẳng vào ngực mình đánh tới.
Nhưng hắn bị đối phương phá Huyền Vũ biến, khiến cho nội lực phản phệ, trong nháy mắt này trở nên lực bất tòng tâm, chỉ có thể ngạnh kháng đối phương một búa.
Triệu Vô Cực trong đầu nhanh chóng lóe lên từng cái hình ảnh, hắn lập tức dựa theo mình từ Ẩm huyết thủ sáo chỗ đó học được kinh nghiệm cùng kĩ xảo đối địch, phần hông lùi về phía sau, bụng ngực hóp lại, hai tay cản phía trước
Chính là một bộ tá lực bộ dáng, để giảm thiểu tối đa đối phương một búa này gõ vào cơ thể hắn gây ra thương hại.
Đồng thời, hắn trên tay kim sắc cương khí hộ thể đại thịnh đón đỡ lấy đối phương một búa này.
Ầm!
Phốc~
Sóng khí nổ tung, Triệu Vô Cực cương khí trong nháy mắt bạo liệt, hắn như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, dọc đường còn không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Đám người đang đại chiến xung quanh bỗng nhiên đều khựng cả người lại.
Bọn hắn ánh mắt trợn to, không dám tin nhìn về phía bên này.
Vốn đang đại khai sát giới chém giết tứ phương Triệu Vô Cực, vậy mà bị đánh bay.
Không những đánh bay, thoạt nhìn qua còn vô cùng thê thảm, miệng nôn máu tươi, hiển nhiên chính là trọng thương trạng thái.
Xạt xạt xạt!
Triệu Vô Cực ở trên mặt đất cày ra một cái dài tới năm mét hố đất mới có thể dừng lại được.
Hắn sắc mặt một trận ửng hồng lại một trận trắng bệch, khóe miệng rướm máu tươi, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía người vừa đánh lén mình.
Đối phương vẫn còn đang làm vung ra búa lớn động tác, lúc này mới thu tay lại, cười lạnh nhìn về phía Triệu Vô Cực hỏi:
“ thanh búa này nặng tám mươi tám cân, bị nó đập lên người, cảm giác thế nào?”
Triệu Vô Cực còn có thể có cảm giác gì? trước ngực, một ngụm nghịch khí đảo loạn, giống như bất kì lúc nào cũng có thể khiến hắn phun ra máu tươi đồng dạng.
May mắn hắn kịp thời tá lực, nếu không bây giờ đã phải gãy mấy cái xương sườn.
Trước hai tay, một mảnh chết lặng, máu tươi ứ bầm thâm tím.
Hiển nhiên vừa rồi ăn một búa của đối phương, Triệu Vô Cực hai tay đã chịu cực lớn thương tổn.
Mà tay hắn bây giờ, một hồi như là vạn kiến phệ nhục, đầu một mảnh đau đến muốn ngất, một lúc lại là tê tái đến chết lặng, khiến hắn như là bị dày vò ở mười tám tầng địa ngục.
Triệu Vô Cực nín một hơi thật sâu, cuối cùng mới nhịn được không nôn ra máu tươi, ánh mắt tràn đầy kinh nghi bất định hỏi:
“ ngươi là ai?”
Thiết Bá ngạo nghễ lấy ngón cái chỉ vào bản thân, hếch hàm lên nói:
“ để cho ngươi chết một cách minh bạch.
Ta chính là Thần Điện thứ sáu Các chủ, Địa Thần các Các chủ, Thiết Bá! trên tay ta chính là Khai Sơn búa, nặng tám mươi tám cân. 
Cực phẩm vũ khí ở Thần Điện, đều là một tay ta đánh ra, dùng chính là thanh búa này.
Chúng ta Địa thần các thợ rèn nhất mạch từ trước tới này đều vì Thần Điện rèn vũ khí, chế tạo cho bọn hắn cực phẩm đao kiếm thương!
Nếu không có công sức của chúng ta, Thần Điện cũng không thể nào có được thịnh vượng như ngày hôm nay!
Hôm nay, ta sẽ dùng thanh này Khai Sơn búa cùng ngươi đánh một trận, không đúng không đúng, là nện ngươi một trận, đánh ngươi thành một bãi thịt nhão.
Tuy chết có hơi khó xem, nhưng ngươi yên tâm, chắc chắn sẽ rất nhiều người nhớ về ngươi, nhắc tới ngươi như một truyền kì.
Bởi vì, ngươi là người đầu tiên thành công đánh vào Thần Điện, còn có thể giết chết hai vị Các chủ của chúng ta, để cho ta cái này cực kì xuất chiến Địa thần các các chủ cũng phải lên sàn bảo vệ Thần Điện uy nghiêm!
Ha ha ha ha ha!”
hắn nói xong, bỗng nhiên phá lên cười, tiếng cười vô cùng vang dội, vô cùng mạnh mẽ, khiến mọi người ở đây đều cảm giác được tâm tình của hắn lúc này là cỡ nào vui sướng.
Mà đám người Thần Điện vốn đang bị đè lên đánh lúc này thấy Địa thần các các chủ xuất hiện như là được chích thêm một liều thuốc kích thích mạnh mẽ đẩy ra võ lâm liên quân đám người, nhanh chóng co lại đội hình phòng thủ.
Một người trong đó hứng khởi nói:
“ Địa thần các các chủ ra tay rồi! Hắn vừa rồi đánh trọng thương Triệu Vô Cực a, chúng ta có hi vọng thắng!”
“ đúng vậy, đám người võ lâm liên quân này lợi hại nhất chính là Triệu Vô Cực, chỉ cần hắn bị giết chết, vậy thì đám người kia cũng không đáng ngại!”
“ không phải Địa thần các các chủ trước giờ đều không luyện võ công sao? Hắn vừa rồi một búa kia, tốc độ thật nhanh lực lượng thật mạnh a! đây hoàn toàn đã đạt tới đỉnh phong viên mãn cảnh giới cao thủ tốc độ.
Tại sao trước giờ trong Thần Điện không hề nghe tiếng tăm của hắn? Chẳng lẽ hắn giấu nghề?”
“ còn phải hỏi sao? Chắc chắn là hắn giấu nghề a! Thần Điện chúng ta cao thủ nhiều như mây, thêm hắn một cái này cao thủ xuất mặt thì có tác dụng gì? Hơn nữa, hắn Địa thần các trước giờ cũng không cần dựa vào võ lực xưng tên.
Bọn hắn chính là thợ rèn chủ lực của Thần Điện chúng ta, ai dám đắc tội bọn hắn.
Cho dù là mấy vị Các chủ trước đây gặp hắn còn phải khách khí cho hắn mặt mũi mấy phần, hắn cần thể hiện ra mình bản lĩnh sao?”
“ đúng vậy, quả thật là niềm vui bất ngờ niềm vui bất ngờ a! xem ra chúng ta đã có cứu tinh.
Địa thần các các chủ Thiết Bá nhất định sẽ trả thù cho mấy vị Các chủ thảm tao độc thủ của Triệu Vô Cực, cùng những huynh đệ trong Thần Điện của chúng ta!”
“ đúng vậy, Địa thần các các chủ vô địch, Các chủ vạn tuế!”
“ các chủ vô địch, các chủ vạn tuế!”
tiếng ồn ào lập tức vang lên, như là một làn sóng đẩy ra.
Không ngừng có ngươi tung hô Địa thần các các chủ, tán dương hắn thần võ, cũng có người muốn hắn báo thù rửa hận cho các huynh đệ Thần Điện đã ngã xuống.
Thiết Bá nhìn hết đám người này, nghe hết những tiếng tung hô này, trong lòng không nói lên được cảm khái.
Đã rất lâu a, hắn một thân võ công không hề dùng qua.
Đã không hót thì thôi, một khi đã hót, vậy thì phải một tiếng hót làm nên kinh người.
Hôm nay chính là ngày mà hắn cùng tất cả mọi người trong Thần Điện tuyên bố, hắn, Địa thần các các chủ chính thức lên sàn, trở thành người mạnh nhất trong Ngũ đại chính các!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.