Chương trước
Chương sau
Triệu Vô Cực muốn công kích Thần Điện thành công, trở ngại lớn nhất không phải cái này cửa sắt, cũng không phải Thần Điện người đông thế mạnh mà chính là bọn hắn lực lượng trung kiên, năm vị các chủ cùng Điện Chủ.
Bởi vậy, trước mặt hắn là cơ hội giết chết một vị các chủ, hắn sao có thể bỏ qua.
Nhưng lúc này xông lên, đồng nghĩ với việc sẽ phải chịu cung thủ của đối phương tiến hành bắn giết.
Triệu Vô Cực nếu ở trạng thái toàn thịnh hoàn toàn không sợ đối phương như là mưa sa bão táp mũi tên.
Nhưng hắn lúc này chỉ còn lại một chút nội lực, vừa đủ dùng đối phó Lôi Thập Bát mà thôi.
Mà hắn lúc này cũng đã đoán ra, người kia chính là ai.
Cung pháp tinh xảo như vậy, lại có thể ở cả phạm vi hắn mắt thường không nhìn thấy tập kích bản thân minh, không ai khác chỉ có thể là cung các các chủ.
Lần này Thần Điện phải ra chặn đánh bọn hắn liên quân, vậy mà có tói hai vị các chủ dẫn quân.
Nhưng việc này Triệu Vô Cực cũng chỉ là kinh ngạc một chút mà thôi, không hề có cái gì dị nghị.
Bởi vì Thần Điện nếu để võ lâm liên quân vừa đánh liền có thể công vào, như vậy bọn hắn mặt mũi mới thật sự là mất hết.
Hắn đối với Tiếu Mị Mị sử một cái ánh mắt, Tiếu Mị Mị lập tức tâm lĩnh thần hội.
Chỉ thấy hai người một trước một sau đồng thời tiến lên, Tiếu Mị Mị tuy ở sau nhưng lại nhanh chóng tiếp cận Triệu Vô Cực, cách hắn một khoảng cách không xa.
Chư Hiểu Mai lúc này nhíu mày, nàng đương nhiên hiểu, đối phương đây chính là muốn đuổi tận giết tuyệt nên mới gọi thêm trợ giúp.
Lấy trạng thái đối phương đương nhiên không chịu nổi nàng liên tục tập kích, nhưng có nữ nhân này hỗ trợ, đối phương tỉ lệ đánh giết Lôi Thập Bát thành công sẽ càng cao hơn.
Nhưng mà, nàng là cung các các chủ, chỉ dựa vào một mình nữ nhân kia, đây là đang xem thường nàng sao?
Chư Hiểu Mai biết rõ, nữ nhân kia chính là giang hồ đệ nhất mỹ nhân, cũng là Triệu Vô Cực nữ nhân, Tiếu Mị Mị.
Trên tay kéo căng dây cung, phá thiên cung khí linh thanh âm lần nữa ỏ trong não hải nàng vang lên:
“ đừng khinh địch, ta cảm nhận được khí tức trên người nữ nhân kia rất quái dị. Nàng không phải là cái gì bình thường võ giả đâu, nếu ngươi khinh thường nàng mà nói, Lôi Thập Bát chỉ sợ phải chết ở đây!”
“ biết rõ!”
Chư Hiểu Mai khó chịu nói, Phá thiên cung luôn xem nàng như một cái tiểu nha đầu hết căn dặn cái này lại đến căn dặn cái khác, thật là phiền.
Bây giờ cho dù nàng muốn hay không cũng phải hướng về Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực bắn ra của mình mũi tên a, nếu không trở về Điện Chủ chắc chắn sẽ lột da nàng.
Chư Hiểu Mai trong lòng khổ, nhung nói không ra lời.
Hi vọng tên kia có thể chạy nhanh một chút đi, không đến mức phế vật thế a!
Rõ ràng nàng cũng cảm nhận được, Triệu Vô Cực khí tức trên người, đã không mạnh mẽ.
Thậm chí so với trước đây, chính là một trời một vực.
Nhưng Lôi Thập Bát cũng không có gì hơn hắn, Lôi Thập Bát bây giờ còn có thể chạy nhảy như vậy, chính là dựa vào Thị huyết ma đao chống đỡ cho hắn
Nhưng Thị huyết ma đao vốn cuồng bạo hiếu sát, sao lúc nào bỗng nhiên để hắn lâm trận quay đầu bỏ chạy?
Nàng khó hiểu lắc đầu.
Chư Hiểu Mai cũng không biết, rừa rồi Lôi Thập Bát bị đánh bại, Thị huyết ma đao trong lúc nhất thời mất đi khả năng chưởng khống cơ thể Lôi Thập Bát hoàn toàn, bởi vậy để hắn hơi chút thức tỉnh ý chí của bản thân mình, sau đó làm ra bỏ chạy hèn nhát hoạt động.
Nếu là nó còng hoàn toàn chưởng không được Lôi Thập Bát, nhất định sẽ cùng với Triệu Vô Cực sống mái một phen, làm sao có thể như thế này mất mặt bỏ chạy được.
Lôi Thập Bát bây giờ, không nghi ngờ gì nữa đã cùng đường mạt lộ.
Cho dù hắn có thành công trốn thoát trở về, danh tiếng của hắn cũng sẽ triệt để bị thối, không thể nào có như trước đây như vậy bát diện uy phong.
Thần Điện là một đám tôn sùng lực lượng đám người, đối với lâm trận bỏ chạy võ giả, bọn hắn vô cùng khinh thường.
Chư Hiểu Mai lúc này đã hoàn toàn vào trạng thái chiến đấu.
Trên tay nàng cầm dây cung, nối liền chính là một cái từ cương khí ngưng tụ thành mũi tên.
Nàng hoàn toàn không cần đến thực chất mũi tên, bởi vì nàng cương khí chính là kho tàng vũ khí du động rồi.
Tuy vậy, sau lưng nàng vẫn là cõng lên một cái đặc biệt ống tên.
Bên trong toàn là hình mũi khoan mũi tên, thiết kế vô cùng tinh xảo, vật liệu vô cùng sắc bén, cứng rắn.
Điển hình chính là xuyên giáp mũi tên, chỉ có mười cây.
Loại này mũi tên chế tác khó, lại trân quý.
Bởi vậy nàng cũng không muốn tùy tiện dùng.
Nếu nàng đã phải sử dụng đến loại này mũi tên, chứng tỏ nàng đã gặp được đối thủ cực mạnh, khiến nàng đi vào đường cùng.
Phốc~
Dây cung bị nàng buông ra, một đạo cương khí mũi tên từ đó lóe lên mà ra, sơ tốc đã rất nhanh, nhưng càng bay tốc độ lại càng nhanh.
Chỉ trong nháy mắt liền biến thành hắc quang vô tung vô ảnh, khó mà dùng mắt thường nắm bắt được.
Triệu Vô Cực đang đuổi giết Lôi Thập Bát, lúc này hắn bỗng nhiên cảm nhạn được ở trên đầu hắn một luồn nguy hiểm khí tức đang tiếp cận rất gần.
Hắn liền biết, đây chính là cung các các chủ đối với Lôi Thập Bát yểm hộ, để đối phương an toàn rút lui thành công.
Triệu Vô Cực trong lòng cảnh báo liên tục kéo vang, nhưng hắn lại là mắt điếc tai ngơ.
Hắn vô cùng tin tưởng vào đồng bạn của mình.
Mũi tên phá không âm thanh xuất hiện, càng lúc càng gần, tốc độ phải nói là nhanh như thiểm điện.
Đến gần Triệu Vô Cực vị trí, mũi tên bỗng nhiên nổ tung ra.
Từ một đầu cương khí mũi tên, vậy mà thuần thục chia thành mười đầu tiểu mũi tên, từ bốn phương tám hướng vây công vào hắn.
Đối với cái này thế tới hung hung như là cuồng phong bạo vũ mưa tên Triệu Vô Cực không hề nháy mắt một cái
Chỉ thấy Tiếu Mị Mị từ phía sau của hắn trên thân cương khí màu đen bỗng nhiên lóe sáng mà lên.
Trên hai tay của nàng là hai cái tiểu cực ma chưởng, trong nháy mắt bị nàng ngưng tụ ra.
Ầm! ầm!
Hai chưởng đánh ra, hai cái tiểu cực ma chưởng lập tức đem hai đạo mũi tên đánh tan nát.
Tiếp đó, trên tay nàng không ngừng nghỉ ngưng tụ ra Tiểu cực ma chưởng liên tiếp đánh ra.
Tổng cộng năm lần, chính xác mười cái cương khí mũi tên đều bị hắc sắc Tiểu cực ma chưởng của Tiếu Mị Mị đánh ra thành tinh quang.
Chư Hiểu Mai sắc mặt âm trầm, nàng đúng thật là có chút đánh giá thấp đối phương.
Tiếu Mị Mị độ khó chịu, đã vượt xa của nàng dự đoán.
Đối phương ánh mắt vậy mà tốt như vậy, có thể hoàn toàn bắt kịp quỹ đạo di chuyển cương khí mũi tên của nàng.
Hoặc là nói, cho dù đối phương không bắt kịp cũng có thể dự phán ra quỹ đạo di chuyển của nó sao?
Chư Hiểu Mai cảm giác khó chơi, nàng lập tức thử lại một lần, lần này vừa xuất chính là hai mũi tên, mỗi mũi tên lại phân biệt nổ ra mười đạo nhỏ cương khí mũi tên thẳng tắp bắn tới Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị phương hướng, đưa cả hai người bao trùm vào bên trong.
Nhưng Tiếu Mị Mị ứng đối lại càng làm cho Chư Hiểu Mai kinh ngạc.
Chỉ thấy lần này nàng đánh ra chưởng động tác cũng không cần làm.
Hai tay Tiếu Mị Mị giơ lên, Tiểu cực ma chưởng lập tức thành hình, sau đó chính là như mở súng máy hướng bầu trời bắn tới.
Tiểu cực ma chưởng không cần nàng động tác phách ra cũng có thể lao đi với tốc độ cực kì nhanh, lại cực kì tinh chuẩn nhắm chặt những cái kia tiểu hình cương khí mũi tên mà tới.
ầm! ầm! ầm! ầm!
trên bầu trời liên tiếp nổ ra những tiếng bạo tác chứng minh cho sự giao phong của hai người.
Nếu cứ tiếp tục đánh thế này, người thắng lợi cuối cùng chắc chắn là Chư Hiểu Mai, bởi vì nàng sử dụng nội lực so với Tiếu Mị Mị ít hơn nhiều lắm.
Nhưng mục đích của nàng cũng không phải là đánh giết bọn hắn mà là bảo vệ cho Lôi Thập Bát rút an toàn, như vậy nàng nhiệm vụ mới không bị phá bàn.
Nhưng Tiếu Mị Mị không hề tiếc nội lực chút nào giống như là không cần tiến bắn ra Tiểu cực ma chưởng đánh tan của nàng công kích.
Nhìn Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị khoảng cách cùng Lôi Thập Bát càng ngày càng rút ngắn, Chư Hiểu Mai lập tức trong lòng lo lắng, đồng thời cũng dấy lên một cỗ tức giận.
Nàng còn thật không tin, đối phương mỗi cái Tiểu cực ma chưởng đều có thể tinh chuân đánh trúng của nàng cương khí mũi tên.
Nếu một cái không được, hai cái khôn được, vậy thì bốn cái thế nào?
Chư Hiểu Mai trong lòng tức giận kéo lên dây cung.
Phá thiên cung âm thanh ở trong đầu nàng lại vang lên:
“ ngớ ngẩn, ngươi cho rằng dùng số lượng áp chế liền có thể ngăn cản bước tiếng của bọn hắn sao? Ngươi đây là đang lãng phí nội lực của mình!”
Chư Hiểu Mai khuôn mặt tức giận đến đỏ bừng quật cường nói:
“ ta còn không tin không làm chết được nữ nhân kia!”
nói xong, trên dây cung của nàng cũng đã nhanh chóng ngưng tụ ra thêm ba đầu mũi tên.
Chư Hiểu Mai nhất tiễn ngũ tứ xạ, một chiêu này để cho người khác sử dụng cung thấy sẽ trầm trồ khen ngợi không ngớt, nhưng nàng bây giờ hoàn toàn không có cái tâm tình này.
Bởi vì một đòn này nếu còn không có tác dụng, vậy thì nàng hôm nay chỉ sợ phải lấy ra giữ nhà bản lĩnh đi đối phó hai người này rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.