Chương trước
Chương sau
Lôi Thập Bát vừa nói xong, thả lỏng tâm thần, Thị huyết ma đao đã không chờ được mà xông tới chiếm đoạt lấy quyền điều khiển cơ thể của hắn.
Chỉ thấy trên thân đao lóe lên huyết sắc quang mang vô cùng mạnh mẽ, sau đó huyết sắc quang mang nhanh chóng như là một ngọn lửa cháy lên nhưng hề tổn thương tới Lôi Thập Bát.
Huyết sắc hỏa diễm nhanh chóng lan tràn ra Lôi Thập Bát toàn thân khiến cho hắn cả người khí thế trong nháy mắt bỗng nhiên thăng cao, chỉ mất chưa tới hai giây thời gian, đối phương khí thế đã có thể cùng Triệu Vô Cực lúc này ở trạng thái chiến đấu Tu La Cửu Trảo sánh ngang không hề thua kém chút nào.
Trên người hắn quần áo cùng tóc dài bị bung ra, ở trong nội lực dũng mãnh thôi động bắt đầu bay múa phần phần, ánh mắt của toát lên huyết quang trông vô cùng đáng sợ.
Từ trên người đối phương Triệu Vô Cực có thể cảm nhân được một cỗ thị huyết chi ý, bên trong ánh mắt hắn lại tràn đầy bạo ngược cùng điên cuồng.
Đối phương nhìn chằm chằm vào Triệu Vô Cực, hiển nhiên đã xem hắn làm con mồi tiếp theo cần tiêu diệt.
Nếu Triệu Vô Cực trên người khí thế chính là cực kì bá đạo dũng mãnh khí thế chèn ép đối phương không thở nổi, như là một vị đế vương quân lâm thiên hạ thì trên người Lôi Thập Bát chính là một đầu tràn đầy khát máu cùng điên cuồng giết chóc dục vọng ác ma.
Hắn đơn thuần hình tượng so với lúc Triệu Vô Cực phóng thích sát khí còn đáng sợ hơn nhiều, bởi vậy lần này, Triệu Vô Cực cho dù sát khí có mạnh mẽ đến bao nhiêu, cũng không thể chấn nhiếp được tinh thần của đối phương.
Vừa xuất quân liền rơi vào tình thế bất lợi, Triệu Vô Cực lập tức cau mày suy nghĩ.
Hắn đã mất đi tiên cơ, có nên chủ động đoạt công để chiếm lại ưu thế hay không?
Lúc nãy hắn cùng Lôi Thập Bát giao thủ qua, đối phương mạnh yếu thế nào hắn cũng biết rõ.
Nhưng bây giờ đối phương giống như là biến thành con người khác vậy, hắn trong lòng cũng có chút lo lắng.
Bởi vì khí thế này của đối phương, đã không giống như là con người, chỉ giống một cái cỗ máy giết chóc mà thôi.
Mà ở trạng thái này chỉ sợ đối phương cũng sẽ không biết đau đớn không ngại đau đớn, cùng hắn cận thân chiến đấu, sẽ cực kì bất lợi.
Triệu Vô Cực nhanh chóng có đánh giá sợ bộ của mình, hắn quyết định, không muốn cùng đối phương cận thân chiến đấu mà chỉ là du đấu giải quyết đối phương.
Triệu Vô Cực cũng không biết, hắn quyết định như vậy vừa vặn lại may mắn tránh được một kiếp.
Nếu dám cận thân chiến đấu với người sử dụng Thị huyết ma đao ở trạng thái như thế này, đối phương không hề biết đau đớn lại dũng mãnh không sợ lấy thương đổi thương, người thiệt thòi cuối cùng sẽ là Triệu Vô Cực mà thôi.
Dù sao thân thể máu thịt của hắn cũng không đỡ nôi Thị huyết ma đao cắt chém, hắn tương lai sự nghiệp tu hành còn rất dài không thể hao phí ở trên người tên điên này này bên trên.
Đã có phương án chiến đấu, Triệu Vô Cực cũng không hề ngần ngại nữa, vừa lên chính là nội lực bộc phát ra một đòn phủ đầu:
“ Tu La Cửu Trảo - địa ngục đột thứ!”
Triệu Vô Cực tay hướng mặt đất chỉ xuống, sau đó ngược lên phía trên kéo một cái.
Giống như hắn đang kéo một thứ gì từ dưới mặt đất lên vậy.
Lập tức nội lực từ trong đan điền hắn phun trào dọc theo kinh mạch dọc theo chân chảy xuống đại địa, sau đó dọc theo địa địa lại hướng về Lôi Thập Bát phương hương nhanh chóng tụ lại.
Gần như chỉ trong nháy mắt Triệu Vô Cực nâng tay lên đấy, nội lực của hắn đã hoàn thành Ở phía dưới Lôi Thập Bát lan tới, sau đó chính là ngưng tụ lại thành từng đầu sắc bén kim sắc mâu nhọn nội lực, từ dưới mặt đất đâm lên.
Chiêu thức này hành quân ẩn dấu, nhưng lại không thể qua mặt được kinh nghiệm phong phú Thị huyết ma đao.
Đương nhiên là Thị huyết ma đao chứ không phải Lôi Thập Bát, bởi vì lúc này Thị huyết ma đao đã hoàn toàn tiếp nhận chưởng khống cơ thể của Lôi Thập Bát rồi.
Chỉ thấy kim sắc gai nhọn vừa đâm lên, Lôi Thập Bát bước chân hơi dời vị một cái liền né qua thành công, Thị huyết ma đao trong tay của đối với kim sắc địa thứ vừa đâm lên liền tung ra một cái lôi đình bổ xuống.
Ầm!
Kim sắc gai nhọn lập tức bị chặt làm đôi, trong nháy mắt biến thành từng điểm tinh quang tan nát.
Nhưng Triệu Vô Cực chiêu thức cũng chưa dừng lại ở đó, hắn cũng không phải là chỉ có duy nhất một cái gai nhọn địa thứ.
Chỉ thấy lúc này, Triệu Vô Cực hai tay bắt đầu kéo lên thật nhiều lần mỗi lần hắn kéo tay lên, lại là một đầu kim sắc địa thứ từ dưới mặt đất đâm lên, từ bốn phương tám hướng đâm tới Lôi Thập Bát muốn đâm hắn thành một cái sàng
Nhưng Lôi Thập Bát giống như trường ra mấy cái mắt, cho dù là địa thứ ở trước hay sau người hắn đâm tới hắn đều có thể một đao chém tan đối phương.
Lôi Thập Bát không nói gì, nhưng hắn trong miệng truyền ra tiếng cười quái dị, tràn đầy khinh thường chi ý.
Khặc ~ khặc ~ khặc!
Triệu Vô Cực cảm giác được, đối phương đang khinh thường mình, giống như là muốn cùng hắn nói, ngươi chỉ có như vậy thôi sao?
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, muốn tìm đường chết?
Hắn cả tay tay bỗng nhiên gống lên, nội lực dũng mãnh tuôn trào, lập tức tứ dưới mặt đất, hơn mười đầu địa thứ từ bốn phương tám hướng đâm tới.
Địa thứ đâm góc độ vô cùng xảo trá, phong tỏa hết toàn bộ phương hướng né tránh của Lôi Thập Bát, lại từ phía dưới chân hắn một cái địa thứ cũng không chút lưu tình đâm ngược mà lên.
Cái này nếu đâm trúng, hoa cúc cũng thành hoa loa kèn.
Nhưng ở Triệu Vô Cực tứ phương bát diện vây công, Lôi Thập Bát lại không hề có chút sợ hãi nào.
Hắn vô cùng tỉnh táo bước chân hướng phía sau hơi dời một cái, lập tức từ phía dưới mặt đất đâm ngược mà lên địa thứ sát ngay trước mặt hắn lao qua.
Lôi Thập Bát cười lạnh một tiếng, trên tay hắn Thị huyết ma đao huyết quang đại thịnh, hắn xoay người múa một vòng, từ trên thân đao của hắn lập tức bắn ra vô số đạo huyết sắc đao khí.
ầm ~ ầm~ ầm!
địa thứ từ bốn phương tám hướng đâm tới giống như là gặp phải bạo tạc đồng dạng, hơn mười đạo địa thứ một cái lại một cái nối tiếp nhau nổ tung lên, cuối cùng biến thành từng điểm kim sắc quang mang bay đầy trời.
Thế công kín kẽ không một chỗ hở lại vô cùng mạnh mẽ của Triệu Vô Cực, cứ như vậy đơn giản bị đối phương né tránh xong cường lực một đòn phá tan, mạnh mẽ tới cực điểm.
Triệu Vô Cực nhíu mày, đối phương sau khi lóe lên huyết sắc quang mang, lực chiến đã gia tăng không ít.
So với lúc trước cường hơn rất nhiều, chỉ sợ lúc trước một chiêu này cũng đủ Lôi Thập Bát uống một bình, nhưng lúc này hắn giống như là một cái lâu năm lão luyện võ giả, tứ phía vây giết cũng không đối với hắn tạo nên một chút áp lực nào.
Hắn bộ pháp du tẩu cực kì nhỏ, nhưng góc độ tránh né thiên biến vạn hóa, luôn có thể ở trong lúc nguy cấp né ra nguy hiểm, bộ pháp vô cùng vững vàng.
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, đây chính là tỉ mỉ nhập vi né tránh thân pháp sao?
Hắn tu luyện Bát quái đạp tinh bộ cũng là một loại cận thân phạm vi nhỏ né tránh vô cùng mạnh mẽ thân pháp.
Nhưng Triệu Vô Cực tu luyện cũng chỉ đến viêm mãn cảnh giới liền bị dừng bước.
Tuy là viên mãn, nhưng hắn luôn cảm giác được, thân pháp của mình giống như là bị thiếu hụt thứ gì.
Bây giờ nhìn đối phương né tránh, Triệu Vô Cực lập tức ngộ ra được, hắn thiếu chính là tỉ mỉ nhập vi khống chế.
Triệu Vô Cực đối với thân thể mình cùng nội lực chưởng khống vô cùng tốt, nhưng hắn cần suy nghĩ lại đi lĩnh ngộ võ công quá nhiều, bởi vậy có đôi lúc, hắn cũng bị lâm vào bình cảnh một môn võ công nào đó.
Có thể là trảo pháp có thể là thân pháp, cũng có thể là bí pháp.
Mà Bát quái đạp tinh bộ chính là thứ hắn lâm vào bình cảnh, tuy đã tới viên mãn, nhưng luôn cảm giác thiếu thứ gì.
Mà lúc này hắn đã hoàn toàn hiểu rõ, thứ hắn thiếu hụt là gì và vì sao lại như vậy.
Trước đây Triệu Vô Cực tu luyện nội ngoại kiêm tu võ học, học thân pháp đầu tiên lại là Thủy Thượng Phiêu loại này đường dài đề khí thân pháp.
Mỗi một bước ra, đều là cố gắng hết sức để có thể bay càng xa càng tốt.
Lại thêm hắn cơ thể khỏe mạnh, lực lượng tràn đầy, học xong loại này thân pháp đã bắt đầu bị nó phong cách ảnh hưởng, cho nên sau này học lại Bát quái đạp tinh bộ mới chỉ tu luyện được đến tiểu viên mãn mà thôi.
Bây giờ hắn biết được bản thân thiếu hụt, nếu có thời gian tu luyện một chút, đền bù đi cái này thiếu sót, xóa đi trong mình bản năng sử dụng bộ pháp đề khí mạnh mẽ đường dài, như vậy hắn cũng có thể tỉ mỉ nhập vi né tránh, giống như Lôi Thập Bát bây giờ, ở trong trùng vây nhưng không hề có chút sợ hãi nào.
Chiến cuộc căng thẳng, nhưng Triệu Vô Cực trong lòng là mừng thầm không ngớt.
Xem ra hắn suy nghĩ là đúng, chỉ có thể cùng cao thủ giao chiến, mới có thể kích phát ra được tiềm năng của hắn.
Trận chiến với Thần Điện này, cho dù không tìm được thứ gì, hắn chắc chắn cũng sẽ là người thu hoạch được nhiều nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.