Chương trước
Chương sau
Lôi Thập Bát vừa nói xong, nhanh chóng ở bên người nàng lướt qua, dọc theo sườn núi thi triển thân pháp bay ra ngoài.
Không hề có người nào cản lại hắn, mọi người đều chỉ liếc mắt một cái sau đó mặc kệ hắn tự tung tực tác bởi vì bọn hắn không có cái này bản sự, cho dù có cản đối phương cũng sẽ không nghe, ngược lại còn bị đối phương ghét bỏ.
Hơn nữa bản lĩnh của hắn đều cao hơn ở đây tất cả mọi người, bởi vậy cũng không hề có lo lắng đối phương xảy ra chuyện gì được.
Đao các các chủ từ trước đến nay, đều không phải là cái gì nhược gà mà đám giang hồ nhân sĩ có thể đối phó được.
Mũi châm chạm vào mặt đất, Lôi Thập Bát lập tức rời khỏi Tử vong hạp cốc sườn núi, đối mặt với gần một vạn năm ngàn danh võ giả tạo thành đại quân.
Tuy Triệu Vô Cực bên này người đông thế mạnh, khí thế mười phần, nhưng Lôi Thập Bát không hề để vào trong mắt.
Đối với hắn, đám người này cho dù đông nữa cũng vậy mà thôi.
Hắn có thể giết cái bảy vào bảy ra, cuối cùng bị diệt, chính là bọn hắn.
Hắn ánh mắt chăm chú nhìn về phía Triệu Vô Cực hỏi:
“ ngươi là của bọn hắn thủ lĩnh, Triệu Vô Cực?”
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ đúng vậy! Ngươi là ai?”
Triệu Vô Cực nhìn thấy đối phương bên hông một thanh đao liền biết hắn đến từ đao các, nhưng không biết chính xác thân phận mà thôi.
Lôi Thập Bát cũng không vội cùng hắn giao thủ, trước tiên mở miệng nói:
“ ta là Lôi Thập Bát, đao các các chủ. ngươi tốt nhất nên nhớ kĩ tên này, bởi vì đây là cái tên cuối cùng mà ngươi sẽ được nghe thấy!”
Triệu Vô Cực cười lạnh, còn dám đe dọa hắn?
Hắn khinh thường nói:
“ thật sao? vậy thì ngươi phải cố lên a! đừng để lát nữa bị ta dánh cho kêu cha gọi mẹ, lúc đó nhiều mất mặt!”
Lôi Thập Bát lập tức sắc mặt tức giận:
“ ngươi muốn chết?”
Tức giận mắng một tiếng, hắn lập tức rút ra Thị huyết ma đao, hướng Triệu Vô Cực chỉ vào, ý vị khiêu khích mười phần.
Triệu Vô Cực cũng không hề ngại chiến.
Chỉ sợ đối phương làm rùa rút đầu mà thôi, nếu đã dám bước ra đây, vậy thì phải cho hắn có đi mà không có về.
Nếu có thể giết chết đối phương ở ngay chỗ này, nói không chừng có thể mượn chuyện này mà khiêu khích Thần Điện một phen để cho đối phương từ bỏ trạng thái phòng thủ mà xông ra trả thù cho đao các các chủ.
Lúc đó ở giữa bãi đất trống trải quyết chiến, Triệu Vô Cực cũng không tin bọn hắn người đông thế mạnh trang bị đầy đủ như thế này còn có thể thua.
Nhưng mà, điều kiện tiên quyết chính là hắn có thể giết được đao các các chủ lại nói.
Dù sao có thể làm lên đến chức vị này, hoàn toàn đã không phải là cái gì nhược gà có thể tùy ý bắt bẻ.
Bởi vậy trận chiến này, Triệu Vô Cực cũng là phải tập trung cao độ.
Dù sao hắn nhìn quá đối phương cảnh giới chính là đỉnh phong viên mãn, hắn chỉ là đỉnh phong hậu kì, là vượt cấp khiêu chiến.
Nhưng lần vượt cấp khiêu chiến này có chút mạo hiểm, bởi vì đối phương tu luyện công pháp cực kì cao thâm, võ công tinh diệu, vũ khí lại mạnh mẽ.
Cho dù là cùng cảnh giới đỉnh phong viên mãn, cũng hoàn toàn bỏ xa đám người kia, đứng ở đỉnh phong viên mãn hàng đầu vị trí kia, cho nên không hề phải là một đối tượng tốt để vượt cấp khiêu chiến a!
Nhưng Triệu Vô Cực đã đến đây, một phần chính là tìm hiểu Thần Điện có gì đặc biệt thần bí, một phần chính là muốn tìm những cao thủ như đao các các chủ dạng này để chiến đấu, tăng cường kinh nghiệm chiến đấu cho bản thân, từ trong chiến đấu trưởng thành
Hắn không nói hai lời, lập tức sáng lên cương khí, trên tay Ẩm huyết thủ sáo cũng lóe lên từng đợt màu đỏ huyết quang vô cùng yêu dị.
Lôi Thập Bát cũng không khách khí, nội công nhanh chóng vận chuyển, một vòng màu đỏ cương khí bao phủ toàn thân, hắn ánh mắt nhìn chăm chú vào Triệu Vô Cực bao tay hứng thú nói:
“ ồ, một cái tốt bao tay. Ngươi chết, ta sẽ chặt xuống tay ngươi, cái kia bao tay cũng sẽ thuộc về ta, hắc hắc!”
Triệu Vô Cực dùng ánh mắt nhìn ngu ngốc nhìn hắn
Còn muốn chặt xuống tay ta? ha ha ha!
“yên tâm, ngươi sẽ không có cơ hội đó đâu!”
nói xong, dưới chân hắn đạp nhẹ một cái, cả thân hình như là được gió nâng lên lướt thẳng tới Lôi Thập Bát, trên tay cong thành trảo hình, nội lực mãnh liệt phun trào, không hề tỏ ra có chút nào yếu thế.
Tiên hạ thủ vi cường, Triệu Vô Cực muốn chiếm lấy thượng phong.
Nhưng Lôi Thập Bát cũng không phải dạng người chỉ biết ngồi chờ đối phương xông tới tấn công mình, hắn một đao vung lên, một đạo huyết sắc đao khí lập tức phá không mà ra, thẳng tắp xông tới trước mặt Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực không hề có chút do dự nào, bốn vòng âm dương hoàn xuất hiện, Thiên địa biến một chưởng vỗ ra.
Ầm!
Hai đạo đao khí cùng chưởng kình va chạm vào nhau, lập tức nổ tung lẫn nhau triệt tiêu, cuốn lên từng đạo dư chấn tỏa ra bốn phương tám hướng.
Triệu Vô Cực không hề có một chút dừng lại nào, nhanh chóng tiếp cận Lôi Thập Bát.
Tốc độ của Triệu Vô Cực ở lúc bình thường không cần phát động Ngũ Quỷ mật tịch cùng Bát quái đạp tinh bộ cũng đã vô cùng nhanh chóng, chỉ trong chốc lát, khoảng cách giữa hai người chỉ còn ba mươi mét.
Lôi Thập Bát hừ lạnh một tiếng, vừa rồi hắn chỉ là tiện tay một đao thăm dò đối phương sâu cạn mà thôi.
Đối phương chạy lại đây cũng đỡ công hắn mất công tiếp cận, Lôi Thập Bát vừa trở tay liền là một cái song trảm.
Hai đạo màu đỏ đao khí so với lúc nãy còn mạnh hơn mấy phần lập tức lóe lên, tạo thành hình chữ V ở hai bên trái phải áp tới Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực cũng không sợ hãi, hai tay đồng thời vung lên lại là hai đạo Thiên địa biến, lần này hắn dùng sức so với lúc trước càng mạnh, bởi vì hắn cảm giác được, đối phương chiêu thức cũng đã tăng lên không ít sức lực.
Ầm! ầm!
Hai đạo âm thanh đồng thời nổ tung lại vang lên, Triệu Vô Cực như là một cái đón gió vượt sóng con thuyền, ở trong dư chấn nội lực mạnh mẽ xông ra.
Trên người hắn cương khí có chút rung động, nhưng cũng chỉ là cực kì nhỏ bé, hoàn toàn không thể ảnh hưởng tới hắn một chút nào.
Lôi Thập Bát thấy cảnh này lập tức nhíu mày.
Vừa rồi hai đao, hắn đã dùng tới sáu thành thực lực.
Đối phương cảnh giới rõ ràng thua hắn, vậy mà có thể đỡ được liên tiếp hai chiêu này, quả thật có chút môn đạo.
Hắn cảm giác, bản thân không thể tiếp tục cùng đối phương chơi đùa, nếu không chắc chắn sẽ gặp rắc rối.
Lần này hắn muốn nghiêm túc!
chỉ thấy Lôi Thập Bát giơ lên Thị huyết ma đao, trên người hắn nội lực mạnh mẽ sôi trào, huyết sắc nội lực như là hỏa diễm thiêu đốt ngưng tụ lên thân đao, trên thân đao của hắn huyết quang đại thịnh sôi trào, một đầu huyết lang hư ảnh hiện lên.
Nó chỉ có nửa thân mình, gồm đầu cùng hai chân trước, nhưng trên người nó tỏa ra khí thế vô cùng mạnh mẽ, khiến Triệu Vô Cực không thể xem thường.
Huyết lang sóng nội lực rung động mãnh liệt, tràn đầy thị huyết cùng cuồng bạo chi ý, nó đưa đầu nhìn về phía Triệu Vô Cực, nhe ra hai hàm răng nanh sắc bén im ắng gầm gừ thị uy.
Lôi Thập Bát cũng chưa hề dừng lại ở đó, hắn trên người nội lực không ngừng kéo lên cao, cứ mỗi một giây thời gian qua đi, huyết lang khí thế càng mạnh mẽ càng bạo ngược, trên người ngưng tụ hình thể cũng càng sáng tỏ hơn, lông tóc càng trở nên chân thật hơn
Nhưng nó vẫn không thể mọc ra một đôi lang nhãn, vẫn chỉ là vật chết do nội công ngưng tụ mà thôi.
Tuy vậy Triệu Vô Cực cũng không dám xem thường, hắn bước chân không giả,,trên cổ tay năm vòng âm dương hoàn xuất hiện, nội lực sôi trào, khí thế kéo lên tốc độ so với Lôi Thập Bát còn phải nhanh hơn mây phần.
Lôi Thập Bát không hề chú ý chút nào, hắn trong miệng quát khẽ một tiếng, một đao đang giơ cao lập tức như mang theo vô cùng trầm trọng lực lượng chém xuống.
Đầu kia huyết lang cũng theo đao này chém xuống mà được giải phóng, không khác gì một cái vừa xổng chuồng đói khát ác thú nhìn thấy thịnh yến, điên cuồng hướng Triệu Vô Cực xông tới.
Huyết lang chưa tới, sát phạt cùng hung ác chi khí đã bao phủ lấy Triệu Vô Cực, khiến hắn cảm thấy bán thân như rơi vào vũng bùn, tốc độ cũng bị giảm đi một hai phần.
Triệu Vô Cực hừ lạnh một tiếng, nội lực mãnh liệt rung động, chấn phá đối phương quấy rầy cùng trói chặt.
Tay phải hắn vung ra, một cái so với trước đây còn to lớn thủ chưởng bị hắn mạnh mẽ vỗ ra.
Thiên địa biến chưởng kình vừa bắn ra, lập tức một đạo âm bạo vang lên, sau đó cực kì nhanh chóng mạnh mẽ hướng huyết lang đầu vỗ tới.
Huyết lang cũng không chịu thua kém, hai chân trước giơ lên,mồm đầy răng nhọn há ra, hướng cái kia kim sắc cự thủ cắn tới.
Triệu Vô Cực cùng Lôi Thập Bát sắc mặt đều ngưng trọng nhìn lấy một cảnh này, giao thủ, vừa chỉ mới bắt đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.