Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ăn xong mì, Triệu Vô Cực liền lên tiếng hỏi: “ chúng ta bây giờ nên làm gì? ngươi có chỗ nào muốn đi hay không?” Tiếu Mị Mị lắc đầu nói: “ ta đã không còn chỗ nào cần đi nữa rồi, Vô Cực ngươi đi đâu ta liền theo đó!” Triệu Vô Cực gật đầu nói: “ vậy không bằng tới Tử trúc lâm nhìn xem một chút, ta cũng muốn biết, chính tà đại chiến rốt cuộc là thế nào tràng diện” Tiếu Mị Mị nhẹ nhàng gật đầu. Từ lúc nàng đi theo Triệu Vô Cực, Cực Nhạc Ma Tông đã không còn là nhà của nàng để cho nàng trở về nữa rồi, bây giờ nàng chỉ có thể theo hắn ở trên giang hồ lăn lộn mà thôi. Ngược lại lấy cảnh giới của nàng, bây giờ hoàn toàn đã có thể đứng ra khai tông lập phái làm tổ sư gia được rồi. Đáng tiếc nàng cũng không có cái gì hào hứng với việc này. Thế là Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị mua hai con ngựa, một đường chạy nhanh tới Tử trúc lâm, muốn tận mắt nhìn xem chính tà đại chiến trang diện có bao nhiêu lớn. Triệu Vô Cực cũng thông qua tên tiểu nhị kia biết được, Chính khí Minh của Vấn Kiếm tông cầm đầu cũng rất được đám người trong chính phái ủng hộ. Mặc dù vừa mới tổn thất danh vọng vì tổ chức võ đài thi đấu để ra sơ suất, nhưng Vấn Kiếm tông hô một tiếng muốn phạt ác tru tà, rất nhiều môn phái đều đứng lên hưởng ứng. Nhưng bên kia Hắc Nhật Tông lại là một bộ dựa vào địa thế hiểm yếu một mình chống trả, không hề thấy cái nào tà phái đến giúp sức hắn. Đây cũng là chính tà chỗ khác biệt. Một bên dễ dàng kêu gọi chính phái đồng đạo hỗ trợ làm việc, một bên chính là lá rụng trước cửa nhà nào nhà đấy tự quét, ai bị đánh ai xui xẻo, đừng nghĩ sẽ nhận được của đám người kia hỗ trợ. Tà phái tự tư tự lợi, lúc này càng là thể hiện rõ ràng. Nhưng cho dù chính phái lập ra Chính khí Minh, bọn hắn tấn công chỉ có duy nhất Hắc Nhật Tông, nhưng Hắc Nhật Tông cũng không hề yếu thế. Bọn hắn chính là tà phái lá cờ đầu, lại có được địa lợi ưu thế, muốn công đánh Hắc nhật đỉnh cũng không phải dễ dàng như vậy. Chính phái mấy lần muốn xông lên, nhưng đều phải trả giá tổn thất thảm trọng, cuối cùng vẫn là lấy Tử trúc lâm làm chiến trường, thường xuyên tiến hành giao đấu. Mà bên Chính khí Minh liên minh, lấy Vấn Kiếm tông làm đầu, ngoài ra tham gia còn có Nga my do Vô Tình sư thái dẫn đầu, Thất Thương Môn do chưởng môn Lang Dị dẫn đầu, Côn Lôn do Du tản đạo nhân dẫn đầu cùng một số tiểu môn phái khác hợp lực vây công Hắc Nhật Tông. Ngoài ra Triệu Vô Cực còn biết được một cái thú vị tin tức. Nga my Vô tình sư thái sau khi Tuyệt tình sư thái viên tịch liền lên tiếp nhận chức chưởng môn, từng thề rằng sẽ trả thù cho Tuyệt tình sư thái, gặp Triệu Vô Cực chính là không chết không thôi chiến đấu. Tuyệt tình sư thái chính là lúc trước Triệu Vô Cực gặp Tiếu Mị Mị ở tòa miếu hoang, hắn mắng cho nàng tức đến thổ huyết, lại thêm nàng có sẵn nội thương, tuổi đã cao cuối cùng không qua khỏi, trở về tông môn liền viên tịch. Triệu Vô Cực lúc đấy cũng mới chỉ là nhất lưu cảnh giới, bởi vậy Vô tình sư thái vừa lên chức chưởng môn muốn mua chuộc lòng người mới đưa ra lời thề như vậy. Dù sao một cái nhất lưu cảnh, nàng cũng là nhất lưu lại nắm trong tay đại quyền của cả một môn phái muốn đối phó Triệu Vô Cực cũng không khó khăn gì. Nhưng đáng tiếc Triệu Vô Cực trưởng thành quá nhanh, nhanh đến mức nàng không kịp phản ứng thời gian thì hắn đã trở thành đỉnh phong cao thủ rồi. Bây giờ lời thề của nàng năm xưa vô cùng khó thực hiện, nói đúng hơn cho dù dốc cả Nga my lực lượng đi cùng Triệu Vô Cực liều mạng cũng không thể nào thành công. Triệu Vô Cực từng có chiến tích một giết một ngàn, đả bại tứ đại thế lực lớn toàn bộ cao thủ, hắn không hề sợ vây công. Mà nga my đệ tử, chỉ sợ cũng chưa tới con số này, đưa đi lên cũng chính là tìm chết mà thôi. Bởi vậy nếu bây giờ Vô tình sư thái gặp phải Triệu Vô Cực, sẽ vô cùng khó xử. Nàng cũng không biết lúc đó là nên đánh vẫn là nên làm ngơ đi. Dù sao đánh không lại, lên chính là tìm chết. Mà không lên, lời thề năm xưa của nàng liền là gió thoảng mây bay, bên dưới đệ tử sẽ không phục, sẽ có người mượn cớ nói ra nói vào, gây ảnh hưởng cực lớn tới danh vọng của nàng. Haizz, dù sao sinh mạng vẫn quan trọng hơn danh tiếng a. trên giang hồ có thể chọc ai chứ nhất định đừng đi chọc Triệu Vô Cực. Không thấy hắn được đặt cho danh hào là Diêm vương Triệu Vô Cực sao? Bị hắn nhìn chằm chằm vào, không khác gì bị Diêm Vương nhìn chằm chằm, tên của ngươi đã bị viết một nửa lên sinh tử sổ, tính mạng có thể mất bất kì lúc nào a! Bởi vậy Vô tình sư thái nếu còn một chút thông minh, nàng cũng sẽ không lăng đầu lăng não nhảy ra, muốn quyết đấu với Triệu Vô Cực, đây chính là tự tìm đường chết hành vi. Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị mất ba ngày đi đường mới có thể tới được Tử trúc lâm. Hắn cùng Tiếu Mị Mị xuống ngựa thâm nhập vào sâu bên trong Tử trúc lâm, nơi này từ lâu đã trở thành chiến trường của không ít chính tà hai phái nhân sĩ, ở đây thường xuyên xảy ra chém giết bởi vậy ở khắp nơi đều có thể nhìn thấy tranh đấu giấu vết. Bầu trời ở đây cũng không quá sáng sủa, lại bị nhiều cây cao lớn trúc che đậy đi ánh sáng khiến nó có chút âm trầm, lộ ra một cỗ lạnh lẽo chi ý. Dọc đường đi tới, Triệu Vô Cực có thể nhìn thấy được rất nhiều nơi trên mặt đất có những mẩu vải dính máu nằm trên đất, có binh khí bị đánh gãy rải rác khắp nơi, vết máu loang lổ khắp mặt đất. Nơi này quả thật là chiến tranh chi địa, không biết có bao nhiêu giang hồ nhân sĩ đã ở chỗ này chết đi, khiến cho Tử trúc lâm đất đai như nhiễm lên một lớp máu, yêu diễm mà màu mỡ. Ở đây vốn được gọi là Tử trúc lâm bởi vì mọc chủ yếu chính là một loại trúc có gốc màu tím, thân cùng lá màu xanh, bởi vậy nó mới được đặt tên như vậy. Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị thâm nhập càng ngày càng sâu, Tiếu Mị Mị lên tiếng hỏi: “ Vô Cực, chúng ta muốn đi đâu?” Triệu Vô Cực lắc đầu nói: “ nghe nói ở đây chiến đấu rất nhiều, chỉ cần đi một lúc liền có thể gặp chiến đấu bạo phát, chúng ta cứ tiếp tục đi tới xem sao, biết đâu lại gặp được cái gì thú vị tràng cảnh a!” Tiếu Mị Mị gật đầu không hỏi nhiều, hai người tiếp tục hướng chỗ sâu đi tới. Dù sao hai người võ công đều là trên giang hồ đã gần chạm tới đỉnh tiêm loại kia, cũng không sợ gặp phải cái gì bất ngờ tình huống. Đang hướng về phía trước chạy nhanh, Triệu Vô Cực bỗng nhiên ra hiệu cho Tiếu Mị Mị dừng lại. Tiếu Mị Mị nhìn lại, thấy một người mặc trên người đồng phục môn phái, đang thất thiểu hướng bên này chạy tới. Triệu Vô Cực khóe miệng kéo ra một cái tiếu dung, lập tức xông lên. Tên này võ giả đang vừa lo lắng vừa hoảng sợ bỏ chạy, hắn bỗng cảm giác bên vai của mình như là bị một cái kìm sắt kẹp lấy, bước chân muốn tiến lên một bước cũng cực kì khó khăn. Hắn hoảng sợ nhìn sang bên phải, không biết lúc nào một cái thanh niên vô cùng đẹp trai, phong độ phiêu phiêu khí tức xuất trần đã đứng ở bên cạnh hắn, một tay nắm lấy vai của hắn. Chính là bàn tay này khiến hắn cảm giác như là bị một gọng kìm kẹp chặt, không thể dãy dụa đi ra. Hắn liền biết, mình gặp cao thủ. Tên này võ giả vội vàng la lớn: “ đại nhân xin tha mạng, ta chỉ là một cái vô danh tiểu tốt, ngươi ra tay với ta chỉ làm bẩn tay ngươi, giết ta không có lợi gì a!” Triệu Vô Cực đánh giá đối phương một phen, tam lưu cao thủ, quá yếu. Hắn cũng không có hứng thú gì với đối phương lập tức hỏi: “ ta hỏi ngươi mấy cái vấn đề, hỏi xong liền sẽ thả ngươi đi. Nhưng nếu ngươi muốn quanh co không chịu nói thật, vậy đừng trách ta ra tay độc ác!” Tên này võ giả lập tức vâng vâng dạ dạ: “ vâng, tiểu nhân nhất định biết gì nói nấy, không dám dấu diếm!” Triệu Vô Cực hỏi: “ ngươi là người môn phái nào!” Tên võ giả sợ hãi nói: “ tiểu nhân là phái Không Động!” Triệu Vô Cực nhìn trên áo của hắn huy hiệu, âm thầm nhớ kĩ không động tiêu kí, tiếp tục hỏi: “ngươi tại sao lại ở đây? Tại sao lại có vẻ sợ hãi bỏ chạy như vậy?” tên võ giả chần chờ một chút, Triệu Vô Cực thấy vậy lập tức gia tăng lực đạo trên tay, bóp mạnh vào vai hắn một cái. Tam lưu võ giả thể chất cũng chỉ mạnh hơn phàm nhân một chút, làm sao chịu nổi Triệu Vô Cực như thế vừa bóp, đối phương sắc mặt tái xanh vội nói: “ ta là đào binh, vì sỡ hãi tử vong nên trốn khỏi đại chiến một đường chạy ra đây!” Triệu Vô Cực lông mày nhấc lên, đào binh? Bọn hắn đang chiến đấu sao? Hắn lại hỏi: “ chiến đấu vị trí ở đâu, các ngươi cùng đối thủ có mấy người? Là các môn phái nào?” Tên võ giả vội vàng nói: “ là chân núi đi lên Hắc Nhật đỉnh, chúng ta Chính khí Minh vây công Hắc Nhật Tông. Chúng ta nghe nói Chính khí Minh cũng chỉ có thể đánh một cái hòa hoãn thế cục cùng với Hắc Nhật Tông mà thôi nhưng Thánh Chủ muốn trả thù Hiền Tụ Nghĩa bởi vậy Thánh Chủ đã hướng Âm hậu cầu viện, hứa hẹn rất nhiều chỗ tốt, bởi vậy Âm hậu không bao lâu nữa sẽ tham gia trận chiến này, bởi vậy chúng ta không thể chờ đợi thêm được nữa, đành phải thử nghiệm cường công một phen. Cả Hiền Tụ Nghĩa Minh chủ cùng Thánh Chủ đều xuất quân, hai bên chiến đấu vô cùng ác liệt. Ta chỉ là một cái nhỏ bé tam lưu cao thủ, bị cuốn vào tràng diện chiến đấu hạo đại này chỉ sợ khó mà giữ mạng, bởi vậy ta mới sợ hãi làm đào binh, bỏ chạy. Từ này cũng không muốn tham gia cái gì môn phái cái gì giang hồ nữa. Đại hiệp, ở nhà ta còn mẹ già con nhỏ, xin tha cho ta một mạng đi!” Triệu Vô Cực nhíu mày, tên này nói hẳn khôn giả. Tam lưu cao thủ đứng trước đám người kia Thánh chủ sức chiến đấu, cảm thấy sợ hãi không có gì là lạ. Hắn hỏi: “ câu hỏi cuối cùng, chiến đấu phương hướng ở bên nào?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]